Chương 8: Chọn quà
Sau khi ăn cơm tối, Duy Y liền suy nghĩ nên tặng quà gì cho Kiều Y.
Bởi vì ngày mai đi học, sau khi tan học liền lập tức đến nhà Kiều Y, nếu như muốn tặng quà, tối nay cô phải mua rồi.
Sau khi xin phép bố mẹ, cô liền mang theo túi xách đi đến cửa hàng bách hóa gần nhà.
Vừa mới xuống khỏi cầu thang liền đụng phải chị Sultana nhà ở sát ngay bên cạnh.
“Chị Dana!”
“Ừ, Duy Y, em đi đâu thế?” Sultana rất nhiệt tình chào hỏi.
Sultana khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, tốt nghiệp đại học ba năm rồi, dáng người vô cùng xinh đẹp, công việc cũng tốt, nghe nói là làm quản lí trong một công ty lớn…….Bởi vì từ nhỏ đã sống chung một khu chung cư, từ khi sinh ra Duy Y đã ở trong khu chung cư này, Dana lớn hơn cô gần mười tuổi, còn từng bế Duy Y lúc nhỏ.
Diện mạo của Sultana không cần nói nhiều chỉ cần một chữ: Đẹp.
Dáng người Sutana làm cho người mới gặp liền kinh ngạc, mà vẻ đẹp của cô là cực kỳ xinh đẹp, không giống như thẫm mỹ ở Hàn Quốc.
Trong khu chugn cư không ít người muốn làm mai cho cô, nhưng cô đều không muốn. Dù sao người ta có điều kiện tốt, lại trẻ tuổi, không vội lấy chồng, kén chọn cũng là điều bình thường. Mà Sultana không chỉ có những người đàn ông ở đây theo đuổi, ở bên ngoài cũng vậy, người theo đuổi thường đợi ở cửa của khu chung cư hoặc ở dưới lầu, bảo vệ cũng đã quá quen thuộc.
“Ngày mai là sinh nhật bạn em, em muốn đi mua quà cho cô ấy. Còn chị Dana thì sao?”
“Trùng hợp vậy sao, chị cũng phải đi mua quà sinh nhật cho bạn, cùng nhau đi chứ?”
“Được!” Hai người cùng nhau cùng nhau đi chọn quà tặng, còn trao đổi thông tin về đối tượng mua quà tặng.
Vì vậy hai người cùng nhau đi đến một cửa hàng có khá nhiều hàng hóa gần nhà.
Duy Y mua quà tặng cho Kiều Y, mà Sultana là mua cho cấp trên, hai người vốn không thuộc tầng lớp giống nhau, quà tặng cách xa vạn dặm. Dù sao thì học sinh cũng không bằng người lãnh đạo có địa vị trong xã hội.
Duy Y chọn nửa ngày vẫn chưa thấy hài lòng với món đồ nào, Kiều Y cái gì cũng không thiếu, rốt cuộc tặng cái gì cho cô thì tốt nhỉ?
“Chị Dana, chị mua cái kẹp tóc thật xinh đẹp!” Duy Y vừa lúc nhìn thấy Dana chọn quà, một cái kẹp, vô cùng tinh xảo.
“Cô bé ngốc, cái này không phải kẹp tóc, đây là kẹp cravat!” Sultana thật là hết cách với cô.
“Ha ha, thì ra là kẹp cravat, hình dạng so với kẹp tóc cũng giống nhau!” Duy Y ngượng ngùng vò đầu cười, hôm nay lại biết một món đồ mới. Chị Dana hiểu biết rất nhiều.
Duy Y cho rằng Sultana hiểu biết rất nhiều, đó là chuyện bình thường, nhưng chỉ là cô hiểu biết quá nhiều. Cấp dưới bình thường làm sao có thể đưa kẹp cravat làm quà mập mờ như vậy.
Duy Y dù sao cũng vẫn chỉ là đứa bé, mà Sultana đã lăn lộn ngoài xã hội bốn năm.
“Thật là một cô bé ngốc! Chọn được quà tặng thích hợp chưa?”
“Chưa có, em muốn tặng cô ấy một quyển sách, chị Dana, đi đến tiệm sách cùng em có được hay không?” Duy Y làm nũng kéo tay Sultana.
“Ừ, vậy chị đi cùng em, phải nhanh lên, tiệm sách sắp đóng cửa rồi!” Sultana cũng không yên tâm để cô bé đi một mình giữa đêm, từ tiệm sách đến chung cư cách một đoạn cũng xa.
Hai người cùng nhau đi ra khỏi cừa hàng bách hóa, mà lại vô tình gặp phải người cô không muốn gặp Kiều Ngự Diễm. Hắn đang đứng dựa vào cửa xe giống như đang đợi cô.
“Duy Y!” Người đàn ông bước mấy bước tới trước mặt cô.
“Anh Kiều!” Duy Y không tự chủ lui về sau hai bước, mà tất cả động tác nho nhỏ của cô Sultana đều thấy. Nhỉn người đàn ông trước mặt, không khỏi làm cô hơi rung động.
“Tổng giám đốc Kiều, hai người quen nhau?”
Sultana nhìn hai người, không biết lên tiếng thế nào. Cô không thể để hai người kia ở chung một chỗ. Một người là người mà cô biết từ nhỏ đến lớn, có thể nói là nhìn cô lớn lên, một người làm cùng công ty, không, phải nói là thương gia tiếng tăm lừng lẫy Kiều Ngự Diễm. Mặc dù cô vào công ty đã ba năm, từ cấp thấp nhất đi lên, mà số lần cô gặp Kiều Ngự Diễm đếm trên đầu ngón tay.
Kiều Ngự Diễm trong mắt người ngoài giống như là người đàn ông thần thái. Không chỉ có dáng dấp bất phàm, hơi thở vương giả không thể sao lãng. Bối cảnh gia thế càng không cần phải nói. Bao nhiêu người mơ ước hắn có thể nhìn mình một lần, cho dù c hỉ một cái, ch.ết cũng cam tâm. Sultana chính là một trong số những người này.
Cô thật không nghĩ tới Duy Y biết tổng giám đốc Kiều.
“Chị Dana, đây là anh trai bạn thân của em! Chính là bạn ngày mai muốn tở chức sinh nhật, hai người quen nhau?”
“A, tổng giám đốc Kiều là tổng giám đốc công ty của chị. Không nghĩ tới trùng hợp như thế. Em lại là bạn của em gái Tổng giám đốc.”
“Cô là?” Kiều Ngự Diễm rốt cuộc chú ý tới sự tồn tại của Sultana.
“Tổng giám đốc Kiều, có thể anh không biết tôi, tôi là Sultana của phòng tài nguyên, lúc đi họp chúng ta có gặp qua vài lần.”
“A, Tôi tìm Duy Y có chút việc.”
“Tìm…….Tìm em?” Duy Y vừa nghe, sắc mặt trắng bệch, hai bàn tay không tự chủ nắm chặt nhau. Thỉnh thoảng nhìn Sultana cầu cứu.
Sultana càng không hiểu, bộ dáng của Duy Y giống như bị tổng giám đốc Kiều hù sợ. Mặc dù bình thường tổng giám đốc Kiều lời nói khó nghe, thậm chí có lúc còn dọa người, cũng không thể làm cho cô có bộ dáng này. Chẳng lẽ tổng giám đốc Kiều đáng sợ như vậy?
Kiều Ngự Diễm nhìn Sultana một cái, ý tứ rất rõ rang, hy vọng cô tránh ra chỗ khác. Ra ngoài xã hội đã nhiều năm. Sultana không phải không hiểu, chỉ là Duy Y lôi kéo bàn tay của mình, hơn nữa cô cũng không muốn bỏ qua cơ hội ở chung một chỗ với Kiều Ngự Diễm.
Thấy Sultana không có ý muốn đi, lúc này Kiều Ngự Diễm mới mở miệng “Anh muốn em giúp anh chọn một món quà cho Kiều Y.” Đối với sở thích của Kiều Y, hắn làm anh trai nhưng lại không biết. Hơn nữa đây chỉ là cái cớ, chủ yếu là muốn gặp cô.
“Cái này…….Được rồi!” Cũng vừa đúng lúc cô muốn đi chọn quà, hơn nữa còn có chị Dana bên cạnh, sẽ không có chuyện gì.