Chương 58: Ngươi Là Không Thể Nào Chiến Thắng

Vi Đại Nhi chép miệng, sâu kín nói:


- Đây là địa hình đồ một chỗ bí cảnh của Hoang Tùng sơn mạch, là một cái phân đội đội trưởng của Thanh Lang đoàn vẽ ra, bọn họ ngộ nhập một chỗ hiểm cảnh, có nói nơi đó có linh thú cường đại ít nhất là tam giai trở lên bảo vệ, phân đội bọn họ năm mươi người toàn bộ đã ch.ết ở dưới trảo của linh thú, cuối cùng tên đội trưởng kia dựa vào tự thân là Phong thuộc tính mới trốn thoát, hắn vẽ ra bản đồ này cuối cùng rơi vào trong tay của ta.


Vi Đại Nhi tự biết không thể nào lại lừa gạt Lăng Tiếu, cho nên lời của nàng hơn phân nửa đều là lời thật.
- Bí cảnh?


Lăng Tiếu nghe được có chút kinh ngạc, nhất thời hiểu rõ được, lúc trước hắn ở tàng thư các của nội viện Lăng gia cũng xem qua không ít kiến thức của cái đại lục này, ít nhiều hiểu được ý tứ của cái từ này.


Bí cảnh, là chỉ địa phương võ giả cường đại tọa hóa, nơi đó sẽ lưu tất cả để dành của võ giả từ lúc sinh ra, bao gồm huyền kỹ, vũ khí, đan dược, thậm chí là truyền thừa cả đời.


Ba hạng phía trước đã để cho rất nhiều người điên cuồng, song hạng mục cuối cùng chỉ sợ đều là bất cứ người nào cũng tha thiết ước mơ.
Nghĩ tới đây, Lăng Tiếu cũng có chút động tâm rồ.


available on google playdownload on app store


Vô luận là huyền kỹ, vũ khí cùng đan dược, Lăng Tiếu cũng sẽ không ngại nhiều, về phần truyền thừa có cũng được mà không có cũng không sao, dù sao hắn chính bản thân mình là nhân sĩ xuyên việt, mang theo truyền thừa cùng trí nhớ của kiếp trước, chỉ cần lần nữa hồi phục tài nghệ kiếp trước, hắn cũng là một siêu cấp cao thủ.


Lăng Tiếu lại liếc một cái lộ đồ trên vải rách, mạnh mẽ đem lộ tuyến đại khái nhớ lại, tiếp theo đem vải rách vứt trở về cho Vi Đại Nhi nói:


- Quân tử không đoạt chỗ tốt của người khác, còn là cấp cho ngươi thì tốt hơn, nhìn ánh mắt của tỷ tỷ thật giống như đem ta thành cừu nhân giết cha của ngươi, ai, thiệt thòi ta mới vừa rồi còn vì ngươi ra mặt, hiện tại thế đạo này, người tốt khó làm a!


Vi Đại Nhi bắt được vải rách, sững sờ nhìn Lăng Tiếu, nàng thật sự không dám tin Lăng gia đại thiếu này đối với địa hình đồ bí cảnh cảm tháy không có hứng thú, đây chính là tồn tại bí cảnh a, coi như là tộc trưởng của các đại gia tộc ở chỗ này cũng sẽ động tâm, chẳng lẽ hắn không biết bí cảnh là cái gì?


- Hảo tỷ tỷ, chớ nhìn chằm chằm đệ đệ như vậy, đệ đệ xấu hổ a!
Sắc mặt của Lăng Tiếu cư nhiên khẽ hồng nhuận lên nói.
Vi Đại Nhi ở trong lòng "phi" một cái, sau đó đem vải rách lần nữa bỏ vào trong ngực.


- Tốt lắm, đệ đệ phải về nhà rồi, hi vọng lần sau gặp mặt, tỷ tỷ nhớ phải mời khách a!
Lăng Tiếu phất phất tay mang theo Hổ Lục, Hổ Thất đi xuống lầu.


Vi Đại Nhi nhìn thân ảnh tiêu sái của Lăng Tiếu, khẽ thất thần, trong phương tâm tựa hồ có cái gì đó bị xúc động rồi, ngay sau đó nhớ ra cái gì, chạy tới cửa sổ hướng về phía Lăng Tiếu ở dưới lầu kêu lên:
- Khốn kiếp, đem Xích Chu quả trả lại cho ta.


- Hảo tỷ tỷ, đây là lễ ra mắt đưa cho đệ đệ đi.
Lăng Tiếu cũng không quay đầu lại phất phất tay cười nói.
- Khốn kiếp!
Vi Đại Nhi dậm chân quát lên, tiếp theo đi xuống lầu, từ một phương hướng khác rời đi.


Sau nửa canh giờ, trước Vị Hương cư xuất hiện một nhóm đại hán cưỡi tuấn mã, có khoảng gần tră người, mọi người hung thần ác sát, bình dân bình thường nhìn đến đều vội vàng trốn vào trong nhà.


Có mấy người hán tử nhảy xuống ngựa, nhanh chóng hướng tới chỗ Vị Hương cư bị tổn hại không chịu nổi chạy đi, một lát sau một người chạy ra, đi tới trước mặt nhất giai đê cấp Liệt Viêm mã cường tráng nhất, hướng về một tráng hán ngồi trên lưng ngựa, người mặc một bộ thanh sắc vệ giáo nói:


- Bẩm báo đoàn trưởng, phó đoàn trưởng hắn… Hắn đã ch.ết.
- Cái gì, nói rõ ràng cho ta!
Hán tử kia cưỡi trên ngựa không giận tự uy quát lên.
- Phó đoàn trưởng đã ch.ết.
- Khốn kiếp!


Hán tử kia ngồi trên ngựa quát to một tiếng, ngay saong đó song cước đạp vào lưng ngựa, như hùng ưng giương cánh hướng lầu hai của Vị Hương cư nhảy lên.


Người này chính là đoàn trưởng Thanh Lang của Thanh Lang dong binh đoàn, là thân đại ca của Hắc Lang, có thực lực kinh khủng Huyền Sĩ cao cấp, ở Vẫn Thạch thành cũng là cao thủ xếp hàng thượng đnăgr, dong binh đoàn kia có quy mô hơn 500 người, ở Vẫn Thạch thành ngoài các đại gia tộc ra, không người nào dám chọc đến Thanh Lang dong binh đoàn.


Thanh Lang nhìn Hắc Lang ch.ết mà trong mắt vẫn không hiểu, song quyền nắm chặt, xương ngón tay phát ra tiếng vang "ba ba", ngửa đầu giận dữ hét lên:
- Vi Đại Nhi, ngươi con hàng lẳng lơ này, lão tử nhất định phải khiến cho Lãnh Xà đoàn các ngươi biến mất khỏi Vẫn Thạch thành.


Lăng gia nội viện, dưới mật thất của Nhị trưởng lão Lăng Mạc, Ngũ trưởng lão đang mật sự cùng hắn.
- Đại ca chẳng lẽ cứ chờ đợi như vậy sao?
Ngũ trưởng lão ngồi ở một bên vẻ mặt buồn bực nói với Nhị trưởng lão.
- Vậy ngươi muốn thế nào?


Nhị trưởng lão thưởng thức một ngụm trà, nhàn nhạt hỏi ngược lại.
- Theo ý của ta, muốn nhanh chóng giết ch.ết miễn ngôi tử kia.
Ngũ trưởng lão lộ ra ánh mắt hung ác nói.


- Hừ, chẳng lẽ ta không muốn sao? Hiện tại hắn có Hổ hộ vệ, huống chi lão bất tử này đối với hắn bảo vệ có thừa, làm sao lại cho phép hắn gặp chuyện không may được, vạn nhất lộng xảo thành chuyết, lúc trước chúng ta làm hết thảy liền mất hết rồi.


Nhị trưởng lão tức giận nói, bỗng nhiên một chút hắn lại nói:
- Lại nhịn một chút đi, chờ đến thời điểm các đại gia tộc tỷ thí, ta muốn đem hết thảy mất đi đều đoạt lại.
Ngũ trưởng lão nhìn thoáng qua Nhị trưởng lão, sau đó nặng nề thở dài một hơi, không nói gì nữa.


Trên thực tế hắn cũng hiểu rõ lời của đại ca nói là không sai, nhưng mà hắn thật sự không muốn xem con thỏ kia lớn lên, nghĩ đến hắn đã cảm thấy tiểu tử kia ngày sau sẽ trở thành ác mộng của bọn họ, nếu không sớm diệt trừ, trong lòng hắn khó an ổn.


- Được rồi, chuyện này ngươi không cần tiếp tục quan tâm, nhanh chóng đốc thúc lão quỷ kia đem thuốc luyện ra cho ta, chúng ta chỉ có một năm, hắn cần bất kỳ vật gì tận lực thỏa mãn hắn.
Nhị trưởng lão phân phó nói.
- Vâng đại ca.


Lăng Tiếu từ nơi Vi Đại Nhi lấy được nhị giai trung cấp Xích Chu quả, vui vẻ đi về nhà.
Trên đường đi, hắn đều đang cảm khái, Xích Chu quả anyf nhưng là đồ tốt!


Lăng Tiếu đã sớm thuộc làu Linh thảo lục rồi, khi lần đầu tiên thấy Xích Chu quả liền nhận ra được. Xích Chu quả này đối với vũ giả Hỏa thuộc tính có công hiệu tăng trưởng huyền lực, đề cao độ tinh khiết của Hỏa thuộc tính, lại càng là linh quả thường dùng để luyện chế đan dược, nếu như cầm đi bán ít nhất có thể bán được vài nghìn kim tệ, giá trị so với nhị giai trung cấp vũ khí không kém chút nào.


Xích Chu quả đối với Lăng Tiếu hiện tại mà nói có lẽ không có gì dùng, nhưng mà loại linh quả này có nhiều cũng không ngại, nếu không được thì bán cũng có thể bán được một khoản tiền nhỏ, coi như là đại giới mà Vi Đại Nhi lợi dụng hắn đi.






Truyện liên quan