Chương 85.5: Nắm lại tình hình
"Tôi cũng rất hân hạnh được gặp anh Andoain. Nhưng trong tình huống này, tôi e rằng chúng ta không có quá nhiều thời gian để trò chuyện với nhau, mong rằng anh hiểu cho."
Sau màn giới thiệu sơ bộ đầy thần thiện, Twilight lập tức đi thẳng vào vấn đề.
Bằng việc dựng lên bức tường lửa cover cho ba Sankta di chuyển, Twilight coi như đã hoàn toàn bại lộ vị trí của mình. Bức tường lửa mà
cậu dựng lên chỉ có tác dụng còn chưa đến 5p, sau khi nó hạ xuống, chắc chắn quân Ursus sẽ lần theo dấu vết mà rất nhanh mò đến đây.
Vị trí này đã không còn an toàn, họ cần phải quyết định nhanh bước kế tiếp và di chuyển.
Andoain là người rõ ràng hiểu chuyện, anh vẫy tay gọi hai người kia lại đây, rồi anh cúi xuống nói với Twilight.
"Hai người họ là bạn của tôi, tuy hơi nông nổi nhưng khả năng bắn súng của họ rất tốt."
Twilight chỉ gật đầu không nói gì.
Cậu chờ hai Sankta kia lại rồi bốn người bắt đầu trao đổi thông tin cho nhau.
Kể từ khi bắt đầu, Twilight chỉ tuân theo kế hoạch mình định sẵn, mọi việc liên lạc hay phối hợp thế nào đều do Felix đảm nhiệm, bên kia
cũng vui lòng phối hợp nên cậu chỉ biết một chút về kế hoạch tổng thế chứ có rất ít thông tin chi tiết.
Vì bây giờ Bl đã rút lui, mọi việc giờ đây sẽ hoạt động theo chiến thuật của Lungmen, nên từ ba người kia, Twilight cần thiết biết mục
đích hiện tại của Lungmen.
Nhưng tiếc là, cả ba Sankta đều cùng lúc lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.
"Xin lỗi, chúng tôi chỉ là hiến binh bình thường được kéo đi để trải nghiệm, mấy thứ như kế hoạch này nọ, chắc chỉ có dẫn đội mới biết."
Sankta A giải thích.
Sankta B cũng gật đầu đồng tình, chỉ có Andoain biết được vài thứ giá trị.
"Tôi cũng không biết quá nhiều về kế hoạch của các vị chỉ huy, nhưng tôi có vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa mấy người dẫn đội
một chỉ huy Oni bên Lungmen.
"Chắc đó là Hisomaru." Twilight gật đầu nghĩ thầm rồi hỏi tiếp.
"Hai người đó nói gì?"
"Không rõ lắm, chỉ nghe loáng thoáng là cần chi viện hỏa lực từ xa nên cần mấy đội hiến binh đi theo hỗ trợ thôi."
"Thế à?" Twilight nhẹ nghiêng cằm, đưa tay lên mũi suy nghĩ, không biết việc này từ khi nào đã thành thói quen.
"Xin lỗi vì không cung cấp được gì hữu ích." Andoain cúi đầu xin lỗi.
"Không, nhiêu đó thông tin là đủ đoán ra được sơ sơ kế hoạch của Lungmen rồi." Twilight lắc đầu.
"Được rồi, nếu mọi chuyện như tôi đoán thì hiện tại chúng ta chẳng có khả năng làm gì nhiều, trên mấy tầng trên đang cháy, quân Ursus
càng điên cuồng dãy ch.ết thì sẽ càng nguy hiểm, thế thì chúng ta nên ưu tiên đi tìm người dẫn đội của mọi người chứ? Ba người lạc mất
người đó từ lúc nào vậy?" Twilight lại quay sang nhìn ba Sankta
Lúc này thì, hai Sankta A và B quay sang nhìn nhau, vẻ mặt khó xử, còn Andoain thì thẳng thắn nói thật.
"Hai người bọn họ có chút hiếu động, tự ý chạy lên cầu thang tầng trên, lúc đó tôi thấy thì cũng lo lắng đuổi theo họ nên cũng tự ý tách
nhóm. Còn về dẫn đội, chắc là anh ta đang cùng những người khác vẫn đang chiến đấu ở tầng dưới."
"Thế thì chúng ta nên ưu tiên tìm cách di chuyển. xuống dưới, sự việc ban nãy đã gián tiếp chứng minh tình thế hiện tại, quân Ursus chưa
phải chịu quá nhều áp lực nên chúng chưa điên hoàn toàn, và vì phần lớn sự chú ý của chúng sẽ hướng xuống dưới, có lẽ ta sẽ có cơ hội."
Twilight nói.
Cậu nói ra điều này là hoàn toàn có cơ sơ, hồi nãy, nếu thực sự chịu áp lực chiến đấu, quân Ursus sẽ liều ch.ết xông lên kéo hai Sankta đi
ch.ết chung, nhưng chúng vẫn có thời gian ngồi vờn hai người họ để giải tỏa căng thẳng, điều đó chứng tỏ tình hình bên dưới chắc chắn
đang đình trệ.
"Có lý." Andoain gật đầu đồng tình.
Không hề giống hai người đồng đội có vẻ ngố của mình, Andoain là người thực sự có não. Những thứ Twilight vừa nói, chỉ cần suy nghĩ
chút là suy ra được.
Và đó cũng là lựa chọn tối ưu nhất hiện tại.
Lửa lớn ngày càng lan rộng xuống, lúc mà lửa lan đến đây cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Đến lúc đó, mọi thứ sẽ thực sự cực kỳ hỗn loạn, quân Ursus liều ch.ết không thể nào bỏ ngoài mắt được, chỉ cần sơ xẩy là có thể gặp
chuyện ngay.
Mặc dù đến lúc đó cũng có thể lời dụng hỗn loạn mà âm thầm chuồn đi, nhưng thay vì vậy, nếu có thể lợi dụng khoảng thời gian này mà
thoát được, thuận tiện gây rối loạn quân Ursus, mở ra cơ hội cho Lungmen, thế chẳng phải tốt hơn sao?
"Hơn nữa, nếu làm tốt, có lẽ còn có thể cắn lão già Wei Yenwu một nhát." Nghĩ như thế, Twilight quyết định việc cần làm tiếp theo.
Kế hoạch được cậu nhanh chóng đưa ra, hai Sankta A và B có vẻ lo ngại gì đó, nhưng Andoain đã bước lên gật đầu trước.
"Chúng tôi sẽ hỗ trợ, hãy làm theo những gì cậu muốn."
"Thế thì tốt, vậy thì ba người hãy nhắm đến cầu thang thoát hiểm, cái còn lại, cứ rời khỏi của hàng rồi rẽ trái, còn tôi sẽ ở lại cản chân
quân Ursus."
"Như thế có ổn không?" Sankta B hỏi, nhưng Twilight thoải cười hì hì đáp.
"Ba người khá là đặc biệt đấy, tôi chưa từng thấy ai chưa từng gặp mà không nghi ngờ về khả năng của tôi. Nhưng yên tâm đi, tôi không
bất cẩn như hai người đâu." Twilight nói ám chỉ đến hai Sankta do bất cẩn, hiếu thắng mà mém đi đời ban nãy.
"Yên tâm đi, nếu đã quyết định ở lại, tôi chắc chắn sẽ có cách thoát thân. Còn nếu có ai đó thực sự lo lắng cho tôi, thế thì cho tôi mượn
một khẩu súng phòng thân đi. Kẻ địch đến rất gần rồi, đi nhanh đi." Cậu thúc dục nói.
Đương nhiên, lời vừa rồi chỉ là nói đùa.
Trong bộ luật của Laterano, có một dòng luật liên quan đến quyền sở hữu súng: Mỗi khẩu súng của mỗi Sankta là độc nhất, kiểu dáng có
thể giống nhau nhưng chúng hoàn toàn khác biệt, mỗi khẩu súng dường như đại diện cho tính cách của mỗi người và chúng là vật bất li
thân của mỗi Sankta.
Và những hành động như làm mất súng, cho mượn súng hoặc là cướp súng của người khác đều là phạm tội, cho dù có là lý do chính đáng
đi chăng nữa. (Những điều luật trên chỉ áp dụng trên Sankta, đối với những người ngoài đủ điều kiện và tài chính để sỡ hữu một khẩu
súng, những điều luật này không có tác dụng lên họ, trừ cái cướp súng của một Sankta ra.)
Twilight biết về điều luật đó, vậy nên câu cậu vừa nói chỉ mang tính chất của một câu khích nhảm dừng để đùa dai.
Nhưng ai ngờ rằng, ngay khi Twilight vừa mới dứt lời, Andoain đã đưa tay vào trong áo choàng, lấy ra một khẩu súng ngắn cầm tay nhỏ
cùng vài viên đạn, anh cúi xuống và đặt vào lòng bàn tay cậu.
"Ha" Không chỉ Twilight, đến cả hai Sankta còn lại đều phải đứng hình trước hành động của Andoain.
Nhưng anh vẫn chỉ cười nhẹ, mang theo âm điệu có chút "lo lắng" nói.
"Xin lỗi, nhưng tôi chỉ có nhiêu đây, mong rằng chúng sẽ có ích, và còn đây nữa."
Nói xong Andoain đưa tay theo biểu tượng thập giá trước ngực, miệng thì thầm gì đó.
"... Nguyện ánh sáng sẽ che chờ cho những con người đau khổ -Light Unto Sufferers-"
Niệm chú xong, ngay lập tức, khu vực xung quanh nơi Twilight đang đứng hiện lên một tầng ánh sáng màu bạc nhẹ.
"Đây là một phần Arts của tôi, nó sẽ giúp cậu được an toàn. Chúc may mắn, cầu chúa trên cao sẽ bảo hộ cho cậu." Andoain đưa tay khẽ
đọc lời chú phúc, rồi quay người lại rời đi.
Họ đi được một lúc, giọng nói cảm ơn của Twilight mới vọng đến từ phía sau : "Ờ..ờm..cảm ơn nhé!"
Andoain cũng không nói gì lại, chỉ lẳng lặng mang theo hai Sankta rời đi.
...
......
"Andoain?"
Phải đợi đến khi đi một đoạn xa, bước dọc theo hành lang trung tâm thương mại, Sankta A mới mở miệng hỏi.
Muc đích quá rõ ràng, ai cũng biết anh ta muốn nói gì.
Nhưng Andoain chỉ khẽ lắc đầu, bước đi, yên lặng, không nói gì.
Hai Sankta vẫn đi theo sau anh.
Phải đến một lúc sau, Andoain mới lên cất tiếng nói, một thông diệp...khó hiểu.
"Twilight. Dualah Artorius, một sinh linh thuộc về quá khứ lại đang cất bước trên hành trình của riêng mình trong thời đại này, người thừa kế của ngai vàng bị lãng quên, kẻ nắm giữ chiếc chìa khóa mở ra sự thật về sự diệt vong của lịch sử."
"Hả, ý cậu là sao?" Câu nói với nội dung khó hiểu được khiến cả hai Sankta đồng loạt bất ngờ.
"Không có gì cả, mặc dù tất cả chúng ta cùng đều đang trên đường tìm kiếm câu trả lời cho bản thân, dù cho đích đến của chúng ta là
hoàn toàn khác biệt. Nhưng tôi muốn biết... cuối cùng thì...cậu ta có thể kết thúc cuộc hành trình của mình không." Andoain nói khẽ, trong khi nhẹ nhàng cậu nguyện.
"..."
"Phù...Cậu luôn nói những thứ thật sự khó hiểu, Andoain ạ." Sankta B thở dài trong khi két chốt an toàn.
"Những thứ tôi nói, đừng quan tâm đến nó, nhưng khẩu súng đã cho mượn, cậu ta sẽ trả nó lại." Andoain mỉm cười khi thay những viên
đạn đặc biệt vào khẩu súng của mình.
Sankta A cũng đã chuẩn bị sẵn sàng giao tranh.
Trước mặt họ, một vài tên lính Ursus đã xuất hiện.
"Được rồi, những người tìm đường/Pathfinders, chúng ta cũng có con đường riêng của mình, hay tập trung vào nó trước. Bây giờ, hãy
chuẩn bị để tiêu diệt kẻ địch đi, những kẻ cản chúng ta đến với sự thật." Andoain nói trong khi đưa nòng súng về phía trước. Hai Sankta cũng hưởng ứng theo.
"Luôn sẵn sàng!/Theo hiệu lệnh của cậu."
Khai hỏa!