Chương 86.5: Chiến dịch "Trung tâm thương mại Lungmen" kết thúc.
Một lỗ thủng lớn đột ngột xuất hiện giữa tầng 5 đã làm toàn bộ nỗ lực của quân Ursus phá sản.
Bằng lối đi bất ngờ này, lực lượng của Lungmen cuối cũng cũng có đột phá lên tầng này, họ đang chiến đấu với lực lượng quân Ursus ở đây để bảo vệ lối đi lên cho đến khi việc xếp mấy ngăn tủ thành cầu thang đi lên hoàn tất.
Vì thế, trong khi chờ đợi họ làm xong để tiếp tục chiến dịch, hãy cùng nhau trở lại một lúc trước, để xem, tại sao chiếc hố kia lại xuất hiện.
Về nguyên nhân, vị trí cái hố đó nằm nay chỗ Twilight, và cậu đang không thấy đâu, cho dù dùng cái đầu nào để suy nghĩ, ai cũng sẽ biết được nguồn gốc của cái hố.
Twilight đã làm gì đó, thế thôi.
Còn cụ thể cậu ta đã làm gì, hãy tua lại một vài giây trước...
...
...Vào giây phút mà Twilight đập quả lưu đạn khói xuống sàn và làm nó phát nổ.
Cánh tay còn lại của cậu cũng cùng lúc đặt sấp, đè cây gậy phép xuống sàn nhà.
...
Dành cho những ai chưa biết, để có thể sử dụng Arts, tất cả mọi Caster đều cần thiết phải thông qua Originium để thực hiện.
Infected có sẵn những tinh thể này trong người, vì vậy, họ có thể sử dụng Arts trực tiếp, dù cho điều đó sẽ khiến quá trình đồng hóa
trong cơ thể diễn ra nhanh hơn.
Đối với những Caster thông, không nhiễm Oripathy, họ cần thiết phải có một mảnh nhỏ Originium để sử dụng Arts, những mảnh nhỏ đó
sẽ nằm trong cây gậy phép hay bất cứ thứ gì họ sử dụng để làm vật dẫn.
...
Trong cây "gậy phép" (Chắc là từ đoạn này mình sẽ đổi thành đũa phép nhé, gậy nó có vẻ to quá.) của Twilight cũng có một mảnh nhỏ
Originium. Vậy nên, nó có thể được sử dụng, để làm vật dẫn cho cậu.
Bằng chút sức còn sót lại, ngay khi tiếng "Choang!" ù tai vang lên, khói bao phủ toàn bộ khu vực, Twilight nhân lúc tất cả mọi tên lính
Ursus đều điếc lâm sàn để kích hoạt Arts cuối cùng trong chiến dịch lần này.
Nằm giữa bàn tay cậu và sàn nhà, viên Originium bên trong nóng rực lên, cây gậy phép làm bằng kim loại không chịu nổi nhiệt lượng và
có dấu hiệu bị nứt ra.
Một mảng sàn nhà bao quanh cậu cũng bị ảnh hưởng, từ vị trí cây đũa phép, những luồng ánh sáng đỏ cam lan tỏa ra theo những vết rạn
nứt xuất hiện trên sàn nhà, những tiếng "rắc rắc" bắt đầu phát ra, dù cho không ai nghe thấy nó hết.
"Cảm giác này sẽ tệ đây." Hít một hơi sâu, Twilight đè cánh tay xuống.
Choang!
Viên tinh thể Originium bên trong cây gậy tan thành bụi, đi cùng đó là sàn nhà cũng nứt ra thành hình mạng nhện.
Rắc! Crack!
Rầm!
Mảnh sàn vị trí của Twilight vỡ tan ra, cậu theo đó mà rơi xuống tầng dưới.
Do sự ảnh hưởng của quả lựu đạn, Twilight cũng không nghe được gì, nhưng cậu có thể cảm giác được, mình đang rơi xuống...
"..."
Chưa kịp chạm đất, Twilight đã được một thứ gì đó đỡ lấy.
"Giữ được cậu rồi."
Một bàn tay to lớn, chai sạn vươn ra giữa một đống gạch sàn nhà rơi ngổn ngang xuống bắt lấy cậu, cùng với đó là tiếng nói ồm ôm của
Hisomaru truyền đến.
Nghe được âm thanh quen thuộc này, Twilight cũng an tâm thở ra một hơi.
"Việc khó nhất xong rồi, tôi cũng đuối lắm rồi, sẽ không phiền nếu ông lo hết phần còn lại chứ?" Cậu đưa ra đề nghị trong khi không hề
cựa quậy, nằm ườn ra như con cá mòi trong tay Hisomaru.
...
Tình huống hiện tại, ngoại trừ những tên đang phòng ngự ở cầu thang, phần còn lại của lực lượng lính Ursus đang dành chút thời gian
cuối cùng còn lại để thư giãn, hát hò, uống rượu, cầu nguyện và tưởng niệm người thân ở quên nhà không còn cơ hội gặp lại. Chỉ ít phút
nữa, chúng sẽ đồng loạt cầm vũ khí lên và tử chiến đến cùng với lực lượng Lungmen.
Là một chiến binh có danh dự, thông thường Hisomaru sẽ không ngại dành cho kẻ địch khoảng thời gian ngắn ngủi đó để chuẩn bị tâm lý
trước trận chiến cuối cùng của họ để thể hiện sự tôn trọng.
Nhưng lần này thì khác, ông không ở cùng đội quân của mình mà đang chỉ huy lực lượng của Lungmen và vài người của Laterano.
Hisomaru không muốn suy nghĩ có phần ích kỷ của mình khiến những người không liên quan này thiệt mạng.
Vì thế, để giảm thiểu thương vong, ông chấp nhận đề nghị của Twilight.
...
"Có thể." Hisomaru trầm giọng đáp.
Ông quay sang giao Twilight cho hai người cảnh vệ đứng gần bên cạnh.
"Hai người cũng bị thương đúng không, mang đến đây một cái khăn rồi đưa cậu ta xuống dưới, người của cậu ta đã đợi sẵn rồi."
Hai người cận vệ cúi đầu hành lễ, rồi chạy nhanh đi.
Một lúc sau, họ trở lại cùng một cái khăn lớn cùng một cái cáng cứu thương còn thừa.
Hisomaru đặt Twilight vẫn không tình nguyện đứng dậy lên cái cáng rồi dặn dò hai người cảnh vệ: "Có thể vẫn còn một số đơn vị Ursus
nhỏ lẻ phân tán ở những tầng dưới, giữ cậu ta an toàn, hai người không chịu nổi trách nhiệm nếu cậu ta có vấn đề đâu." Ông cúi xuống
gần sát mặt họ gằn giọng "hăm dọa".
Hai cảnh vệ run run đổ mồ hôi hột khi đứng trước Hisomaru, họ gật đầu lia lịa rồi xách theo cái cáng chứa Twilight chạy đi.
Nằm trên cáng, Twilight đã xụi lơ phủ cái khăn lên mặt mình, cố gắng nâng cánh tay lên ra dấu "Chúc may mắn" rồi gục xuống hoàn toàn.
Nhìn trạng thái của cậu ta, Hisomaru không hiểu sau phì cười lắc đầu mấy cái.
Nhưng rồi ngay lập tức, ông vuốt mặt rồi chuyển về tư thế trang nghiêm bình thường.
"Thưa ngài, lối đi đã được sắp xếp xong." Một cảnh vệ hành lễ báo cáo.
Ở đằng sau, lối đi lên tầng trên được sắp xếp bởi những cái bàn hay tất cả thứ gì có thể tìm thấy chồng lên nhau đã hoàn thành, một vài
cảnh vệ đã hiến binh đã leo lên kiểm soát vị trí.
...
Cái lúc mà chuẩn bị ném Twilight lên trên, Hisomaru đã kịp nghe được một từ cuối cùng từ Twilight lúc cậu vừa lao đi hỏi tay ông.
đó là : "Đánh!"
Không hề chần chừ gì, ông tin tưởng cậu ta và kéo một cuộc tấn công thẳng vào phòng tuyến quân Ursus trong khi kế hoạch ban đầu chỉ là phòng thủ.
Dù tính cách và thái độ của Twilight khiến không ai ngoài đội hậu cần và lực lượng tình báo vừa mắt cậu ta. Nhưng là một chỉ huy đời đầu, là một trong hai người đứng nhìn Twilight hủy diệt cả chiến trường kể từ những trận đánh nhỏ đầu tiên của mình.
Và chiến đấu theo chiến thuật của Twilight, cho dù là trận đánh khó khăn nhất từng trải qua ở Kazimierz, Bl thua thì có thua, không ai
thắng mãi được, nhưng tuyệt đối chưa bao giờ thất bại thảm hại. ("Dù cho lúc đó cậu ta từ chối cho ý kiến ban đầu và tùy cơ ứng biến
trong khi đánh nhau, vì trận chiến đó No Hope thật sự." Hisomaru có lần nghĩ lại.)
Nhưng tài năng đến từ Twilight là thật, và những chiến thuật do cậu đưa ra vẫn có độ uy tín khá cao, trong nội bộ Bl, và cái cách không
bao giờ liều nếu không có cơ sở cũng khiến mọi người an tâm.
Thế nên khi cậu ta bảo đánh, Hisomaru chỉ tốn vài giây cân nhắc được mất, rồi kéo người đâm theo cậu ta luôn.
Và tình huống trận chiến hiện tại, phe Lungmen do có lợi thế quá lớn đã dễ dàng càn quét quân Ursus trong tòa nhà.
Dù cho đã có thương vong, nhưng rõ ràng họ đã dành lấy quyền chủ động.
Và hiện tại.
"Chiến dịch đi đến giai đoạn cuối cùng rồi."x2
...
Đối với Hisomaru, ông nói thế trong khi quay lưng về phía lối đi lên.
Sự mệt mỏi trên gương mặt Twilight, những vết máu loang lổ trên người cậu ta. (Dù đồ nó màu đen và Twilight chỉ xước một tý trên mặt)
Nhưng chỉ những điều đó cũng đủ làm ông cảm thấy tội lỗi.
Cậu ta vốn đã không muốn dính vào trận chiến này, thế mà vẫn chiến đấu giúp ông. (Giả vờ để ép giá.)
Với chiến thắng lớn ở mặt trận phía Đông, cậu ta đã có thể có vài ngày nghỉ ngơi hoặc thậm chí là một bữa tiệc để ăn mừng, thế mà vẫn
chạy đến đây và tham gia vào chiến dịch tái chiếm này. (Đùa, phía Đông thậm chí còn chả có một trấn chiến đàng hoàng, quân Ursus cứ
như diễn hề, khi Twilight cảm thấy lạ và bắt đầu tổ chức đánh thử, chúng chạy toán loạn nhanh đến mức Felix cũng phải sốc. Và cũng đã
ăn mừng rồi, hai đứa nhỏ nhất trong của đội hậu cần được cho mỗi người một chai sữa hoa quả cùng một ít bánh kẹo, Twilight không
uống sữa nên chỉ giữ lại nửa thanh Chocolate dành ngặm khi đói, còn lại đưa hết cho Yelena.)
Còn chưa hết, ông cũng vừa nhận được tin là cả chỉ huy và phó chỉ huy của Ursus đều đã bị đánh hạ thành công, mở ra chiến thắng dễ
dàng cho Lungmen. (Cái này thì mệt thật, Twilight đã bắt đầu nghĩ mình có thể vin cớ này để đòi gì từ Wei Yenwu rồi đây.)
Hisomaru cảm thấy những ngày qua, Twilight đã cực kỳ cực khổ. ("Tôi đã làm cái quái gì đâu?" Twilight rất muốn nói.)
Với những gì đã cố gắng làm.
"Cậu có thể nghỉ ngơi rồi."
Hisomaru gật đầu với người cảnh vệ, ông từ từ rút thanh đao của mình ra và dẫm lên bậc thang tạm bợ để bước lên tầng trên.
"Phần còn lại của chiến dịch này."
Ông bước lên đến nơi cũng vừa là lúc khói tan đi, những tên lính Ursus cận chiến chưa bị xử lý thấy kẻ địch vội vàng vung đao lên đánh
lại, những tên lính đánh xa lập tức giương nỏ về phía những đơn vị của Lungmen.
"Ta sẽ kết thúc nó!" Hisomaru nghiến răng gào to.
Ông vung đao chém đôi người tên lính gần nhất, dù cho đã đưa vũ khí lên đỡ, hẵn vẫn không thể chặn được nhát chém với toàn bộ sức
mạnh của Hisomaru.
Tiếng gào của ông cũng là tiếng hét xung trận.
Lực lượng cảnh vệ Lungmen nâng khiên cầm đao lao đi, những Sankta hiến binh bóp cò súng, hàng loạt đạn hướng về phía kẻ thù.
Còn Hisomaru, ông là mũi tên tiên phong, là người đi đầu trong mỗi trận chiến.
Khi cảnh vệ Lungmen vừa động chân, ông đã xuất hiện ngay trước Sniper Ursus, bắt đầu đồ sát quân thù.
Mỗi nhát chém của ông, mặc cho vũ khí không thuận tay, luôn có ít nhất ba tên Ursus bay lên không trung hoặc đứt người.
Không gì có thê cỏn được "Quỷ đỏ" một khi ông đã nghiêm túc.
...
.....
"Trận chiến sắp kết thúc rồi. Nếu Hisomaru còn chẳng thắng được, mình sẽ vặt lông Crow rồi đem anh ta đi nấu canh." Nằm trên cáng
cứu thương trên đường đi xuống tầng dưới, Twilight đánh một cái ngáp to trong khi đưa tay xoa bụng.
Cậu phải ăn sáng vào lúc 4h để còn chuẩn bị trang bị, và chờ thức ăn tiêu hóa xong.
Bây giờ đã là quá giờ trưa, cậu đang cực kỳ đói và mong chờ Lungmen sẽ có gì đó để ăn.
"Giờ chỉ có nước đợi thôi."
Đi cũng không lâu, họ cũng không phải chạm mặt quân Ursus trên đường nên rất nhanh đã xuống được đến tầng trệt.
Lục lượng Lungmen ở đây đã nghe tin chiếm được các cứ điểm quan trọng nên cũng dẫn di chuyển lên trên để hỗ trợ, Twilight thấy gã
đội trưởng đội cảnh vệ đang đứng ở bên kia đốc thúc những người khác.
À, cậu cũng nhìn thấy Andoain cùng hai Sankta còn lại cũng đã ở dưới này, họ đang đứng cúi đầu nghe một Sankta lớn hơn thuyết giáo,
chắc đó là dẫn đội đã được họ nhắc đến.
Nhìn thấy Twilight được khiếng ngang qua, hai bên cùng nở một nụ cười, lé lút vẫy tay chào nhau. Nhưng mọi thứ kết thúc khi Andoain
bị người dẫn đội cốc một cái vào đầu vì mất tập trung, làm Twilight bụm miệng cười.
Đi ra ngoài tòa nhà, Twilight được giao lại cho hai thành viên của Bloody Lines đã chờ sẵn.
Đó là Will và Felix.
Gặp lại Twilight, Felix vui mừng vỗ vai cậu.
"Gha ha! Hôm nay cậu chiến lắm! Làm hết việc của bọn anh luôn rồi!"
"Ha ha! Anh cũng làm tốt lắm. Yên tâm đi, chỉ vài bữa nữa là có việc cho anh làm thôi, lúc đó thì đừng có run nhé."
"Ga ha ha!"
"Cả anh nữa Will, anh cũng làm rất tốt, nếu không có anh, chúng ta đã gặp rất nhiều rắc rối với quân tiếp viện của chúng."
"Không có gì đâu thưa đội trưởng, đó là việc mà tôi phải làm, và cũng vì mọi người quá suất sắc nauwx." Will khiếm tốn đáp lại lời khen.
Ba người chào hỏi nhau như thế rồi mang theo Twilight trở về nơi Bl đóng quân tạm.
Đó là một tòa nhà đổ nát, nhưng ít ra nó nằm ở khu an toàn do Lungmen chiến giữ.
Ở đây, mọi người đang nghỉ ngơi một lúc trước khi quay lại khu xóm nghèo phía đông. Để thực hiện chiến dịch này, dù để đủ quân số
phòng ngừa quân Ursus quay trở lại, nhưng nhóm chỉ huy đa đi gần hết, họ phải trở lại nhanh nhất có thể.
Khi Twilight vừa được mang đến, vẫn nằm trên cáng, mọi người đều lập tức đứng dậy hành lễ.
"Đội trưởng!" Đến từ đội hậu cần.
"Twilight-sama" Đến từ những nguồn còn lại.
"Mọi người vất cả rồi." Twilight chỉ mỉm cười nói câu đấy rồi lại gục xuống trên chiếc cáng, để Felix bước lên lo phần còn lại.
"Được rồi mọi người! Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ của mình! Chiến dịch đã sắp kết thúc với phần thắng của chúng ta! Đến lúc ăn
mừng rồi!"
"ÔÔÔÔÔ!"
"OUWWWW!"
Những tiếng hoan hô ngập cả căn phòng, đây là một chiến dịch tương đối khó, nếu so với quãng thời gian nhàm chán kia, nên mọi người
đều cảm thấy vui sướng khi chiến thắng.
Đợi cho tiếng reo hò hạ bớt, Felix tiếp tục nói.
"Okay! Xem ra ai cũng còn rất xung nhỉ! Thế thì hãy nghỉ ngơi một chút đi! Khi trở về chúng ta sẽ mở tiệc! Và quan trọng nhất!
TWILIGHT SẼ KHAO BỮA NÀY!"
"ÔÔÔÔÔA!
"HÚHÚHÚ!"
Những tiếng reo hò càng to hơn nữa, áp luôn cuộc nói chuyện cảu Twilight và Will đằng sau.
"Này, chúng ta còn đủ quân nhu để mở tiệc không đấy?" Twilight nghe Felix nói mà cũng hơi run run, cậu lo lắng hỏi Will.
Người sau thì chỉ mỉm cười nhẹ trả lời.
"Không có gì phải lo lắng hết thưa ngài, theo lệnh của đội trưởng, trước khi rút lui, tôi đã gom hết số lượng đồ ăn trữ trong trung tâm
thương mại có thể mang đi. Với số lượng đó, chúng ta đủ để nuôi soogns mọi người đến hết tháng luôn đấy."
"Phìu! Thế thì tốt."
Twilight vuốt mồ hôi thở ra.
Mà cuối tháng à? Với tốc độ tiêu thụ đồ ăn của Bl, Twilight nghĩ lại, dù không biết họ thật sự có bao nhiêu đồ ăn, nhưng chắc hết tuần này
là đống chiến lợi phẩm đó bay màu hết chứ nhỉ?
Twilight không biết, nhưng suy đoán của cậu là đúng.
Đống đồ ăn cậu mang về, rất nhiều, đã bị mấy gã kiếm sĩ đội hai cùng các Engineer luộc sạch hết.
Trong 10 ngày.
....
Đến chiều, một lúc sau khi Bl rời đi về lại chiến trường của mình, ngọn lửa trong trung tâm thương mại sau khi cháy một hồi lâu cũng ngừng lại và không lan xuống tầng 4.
Lungmne toàn thắng, nhưng không hoàn toàn vì cứ điểm đã cháy sắp ra tro, chỉ có vài tầng lầu dưới cùng là có thể sử dụng.
Nhưng nhiêu đó đã là đủ để năng cao sĩ khí toàn quân.
Ngược lại, với một tâm thế vững chắc khi đặt đến tận 500 quân đồn trú trong trung tâm thương mại, quân Ursus đã mất đi cứ điểm
mình dày công chiếm lấy, hơn 100 người bị bắt sống, nhiều trang thiết bị chuyên dụng và vũ khí không nằm lại trong ngọn lửa, thì cũng về tay Lungmen.
Trong trận chiến này, quân Ursus đã thiệt hại rất nặng nề.
Nặng đến mức, nó ảnh hưởng lớn đến tinh thần quân lính trên toàn mặt trận.
21/2/2022 có chương mới nhé