Chương 16: Hấp thụ tiên thảo
Thất Sát Kiếm toả ra quang mang đỏ thẫm , sát khí tỏa ra từ nó khiến mọi sinh vật sung quanh đều phải run rẩy .
Đệ cửu hồn kĩ của Trần Tâm không chỉ sát thương cực kì khủng khiếp mà còn cho hắn sử dụng tạm thời sát thần chi nhãn , sát thần chi nhãn giúp Trần Tâm có thể quan sát rõ ràng tất cả mọi sinh vật có sở hữu hồn lực trong phạm vi mười
kilomet .
Rất nhanh Trần Tâm đã nhìn thấy Độc Cô Bác đang chạy trốn , chỉ vài giây trôi qua mà lão đã chạy được gần mười cây số . Nhưng Trần Tâm chỉ nhẹ nhành vung tay một cái , hư ảnh Thất Sát Kiếm cũng tung ra một chém . Kiếm mang phóng đi với vận tốc cực kì khủng khiếp , chưa đầy một giây nó đã đến sau lưng Độc Cô Bác .
Sát khí khủng khiếp mà Thất Sát Kiếm toả ra khiến Độc Cô Bác cũng phải sợ hãi , khi đòn tấn công đã đến gần , Độc Cô Bác biết không còn cơ hội để chạy nữa , lão quyết định tử chiến đến cùng .
-Đệ cửu hồn kĩ. Độc thôn thiên hạ
Hư ảnh Bích Lân Xà Hoàng sau lưng lão gầm lên một tiếng rồi phun ra một làn khói độc , nơi noa đi qua từ cây cối đến các hồn thú đang run rẩy ngay lập tức tan rã . Chất độc khủng khiếp hòa tan mọi thứ nó chạm vào .
Nhưng nó vẫn không đủ để ngăn cản kiếm quang mà Trần Tâm phóng đến , kiếm mang chém xuyên qua độc vụ mà hề có dấu hiệu xuy yếu . Kiếm quang trực tiếp xuyên qua cơ thể Độc Cô Bác .
Một kiếm chém qua trực tiếp để Độc Cô Bác Cosplay Gojo Satoru . Nhìn một kiếm này của Trần Tâm , Ninh Phong Trí không khỏi cảm thán .
-Kiếm thúc , thực lực của ngươi lại tăng lên rồi , hẳn không bao lâu nữa có thể đột phá đúng không ?
Trần Tâm khẽ gật đầu .
-Ừm , nếu không có gì bất ngờ hẳn một hai năm nữa có thể đột phá chín sáu , Phong Chí ngươi cứ đứng đây ta đi thu lấy hồn cốt của Độc Cô Bác .
Tại Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn, Ninh Phong Trí cùng Trần Tâm rời đi đã được một lúc , Ninh Vinh Vinh thì đang ngồi tu luyện ổn định cảnh giới , Khôi Nguyên đang nghĩ cách sống sót ra khỏi đây .
"Giờ xông loạn ra ngoài thì có sống không nhỉ ? Chắc chắc không . Độc vụ dày vkl , lại coi như lao ra được cũng không trốn được Thất Bảo Lưu Ly tông truy sát "
Haiz.....
"Biết thế đéo đến đây từ đầu , Tật Phong Phỉ Thúy điểu thì chưa thấy đâu , mà quan tài thì đã ở trước mắt "
Haiz........
"Thôi vậy , là phúc không phải hoạ là hoạ không tránh được , dù sao cũng đến đây rồi , đi xem mấy cây tiên thảo vậy "
Tự nhủ như vậy rồi Khôi Nguyên bắt đầu đi loanh quanh nhìn ngắm mấy cây tiên thảo .
Kỳ Nhông Thông Thiên Cúc
U Hương Kỉ La
Bát Cánh Tiên Lan
....
Khôi Nguyên nhận thấy các cây tiên thảo này chia đều rải rác khắp Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn giống như mỗi cây đều có lãnh địa của riêng mình vậy . Hiện tại Khôi Nguyên đang đứng trước một cây hoa rất lạ , dựa thêm quy tắc lãnh địa trên thì nó hẳn cũng là một cây tiên thảo nhưng trong nguyên tác không có nhắc đến .
Cây tiên thảo trước mắt có thân cây màu đỏ các nhánh cậy quấn vào nhau khiến hắn cũng không biết đây là một cây hay một khóm nhỏ . Mỗi nhánh lại có lác đác vài lá , mỗi chiếc lá đều nhỏ cỡ hai ngón tay, các gân lá đều có màu đỏ nhìn qua giống như các mạch máu .
Trong lúc Khôi Nguyên đang quan sát thì một ít phấn hoa từ đâu bay vô mũi cậu khiến nó ngứa ngáy không chịu nổi , vậy là cậu hắt hơi một cái . Trong lúc vô tình cậu đã đưa tay chạm vào cây tiên thảo trước mắt . Ngay khi tay cậu đưa đến gần các nhánh cây cấp tốc vươn ra quấn lấy tay cậu . Khi Khôi Nguyên kịp định thần lại thì cậu chỉ cảm thầy đau nhói ở bàn tay phải , khi cậu nhìn lại thì cả bàn tay phải đã bị nhánh cây kia quấn chặt .
Khôi Nguyên vội sử dụng Nghiệp Hoả Thần Quyền thiêu đốt cả cánh tay phải để thiêu hủy cái cây kia , ngọn lửa có thể đốt ch.ết cả hồn tông nhưng lúc này lại trở lên vô dụng trước một nhánh cây , sau một hồi không có tác dụng , Khôi Nguyên chỉ có thể ngồi suống vận công dùng hồn lực để tách nó ra .
Khi Khôi Nguyên đang sứt đầu mẻ trán cố tách bó ra thì đột nhiên nhánh cây kia khô héo một cách nhanh chóng , chỉ sau vài hơi thở nó đã hoàn toàn ch.ết khô rồi rơi suống , ngay khi Khôi Nguyên còn đang cảm thấy khó hiểu thì cậu bỗng cảm thấy một nguồn năng lượng khổng lồ từ bàn tay phải không ngừng tràn vào cơ thể .
Nguồn năng lượng khổng lồ nhanh chóng lan ra cả cơ thể , Khôi Nguyên vội vã luyện hoá hấp thu nguồn năng lượng kia . Ngay khi Khôi Nguyên hấp thụ nguồn năng lượng kia cơ thể cậu cũng bắt đầu thay đổi. Cơ thể trở lên trắng rã , làn da dần dần khô héo , trên người không ngừng suất hiện các vết nứt .
Sau khi thu lấy khối đầu hồn cốt của Độc Cô Bác, dù đây là một khối vạn năm đầu hồn cốt nhưng mà nó là hệ độc , lên không phải ai cũng hấp thu được nếu không sẽ độc khí công tâm mà ch.ết .
-Độc Cô Bác hình như còn một đứa cháu gái đang theo học tại học viện Tinh Đấu hoàng gia thì phải .
Cầm trong tay khối hồn cốt của Độc Cô Bác , Ninh Phong Trí bỗng nói .
-Đúng vậy , gọi là Độc Cô Nhạn , có cần giải quyết luôn không ?
Khi nghe Ninh Phong Trí nhắc đến Độc Cô Nhạn , Trần Tâm ngày lập tức hiểu ý của hắn .
-Với tính cách của Độc Cô Bác, khả năng rất cao hắn đã từng dẫn Độc Cô Nhạn đến đây , nếu muốn nơi này trở thành vật trong túi Thất Bảo Lưu Ly tông thì cần giải quyết cho tốt .
-Ừm. Một thời gian nữa ta sẽ đích thân ra tay . Còn về thằng nhóc Khôi Nguyên kia thì sao ?
-Để xem thằng nhóc phản ứng sao đã , ta thấy nó là một kẻ rất thông minh , có lẽ sẽ không khiến ta thất vọng , Kiếm Thúc chúng ta quay lại thôi .
Sau khi quay trở lại thấy Ninh Vinh Vinh đang ổn định cảnh giới , Ninh Phong Trí không nhịn được khẽ cười , khi nhìn thấy Khôi Nguyên đang ngồi tu luyện một bên , từ năng lượng giao động cùng dị tượng cơ thể thì hắn cũng đoán được có lẽ Khôi Nguyên đã hấp thụ một loại thảo dược nào đó .
Sau hai giờ , Khôi Nguyên chậm rãi mở mắt . Từ cơ thể cậu từng mảnh ra ch.ết không ngừng bong ra . Vốn dĩ mỗi ngày đều luyện tập trong nắng và gió khiến cho làn da cậu đã trở lên ngăm đen , vì tu luyện Cuồng Phong Đoạn Thiết quyền cùng Nghiệp Hoả Thần quyền khiến cho cơ thể cậu có rất nhiều sẹo . Nhưng giờ thì khác , sau khi lớp da cũ bong ra, lộ ra một cơ thể trắng nõn , làn da mịn màng , các đường nét cơ bắp rõ ràng , mái tóc thả ra bay tán loạn theo những cơn gió .
Nhìn suống cánh tay trắng mịn của mình Khôi Nguyên có chút không kịp thích ứng , đã từ lâu cậu không còn dám nhìn thẳng vào đôi tay cả mình . Nhưng giờ nhìn thấy nó không chỉ khôi phục như cũ mà còn trở lên vô cùng nhẵn mịn . Khôi Nguyên nắm chặt bàn tay lại , cậu cảm nhận được trong cơ thể hồn lực lưu thông trở lên vô cùng thuận lợi .
Khụ khụ....
Khi còn đang hưng phấn thì cậu nghe thấy một tiếng ho nhẹ ở phía sau , cậu ngay lập tức nhớ ra tình huống của mình . Khi cậu quay lại thì thấy Ninh Phong Trí đang ngồi bên một bàn trà , Trần Tâm đứng sau lưng Ninh Phong Trí , Ninh Vinh Vinh hai tay che mặt không dám nhìn cậu , khi cậu cúi suống thì thấy cả cơ thể mình lúc này đang không mảnh vải che thân .