Chương 51: Chu Trúc Thanh 2
Đã đi được một đoạn nhưng thấy Khôi Nguyên còn chưa di chuyển Ninh Vinh Vinh vội vàng quay lại . Nhưng đập vào mắt cô là gương mặt mỉm cười nhìn vô cùng đê mê của Khôi Nguyên sau vài giây suy nghĩ cô cũng nhanh chóng nhận ra vấn đề . Cô tăng tốc tung một cước vào thẳng mặt cậu .
-Em làm cái gì vậy ?
Khôi Nguyên né nhẹ đòn tấn công bất chợt của Ninh Vinh Vinh sau đó nhanh chóng hét lên .
Ninh Vinh Vinh cũng không có trả lời mà tiến lại đoạt lấy Chu Trúc Thanh rồi mang cô chạy về căn cứ của hai người . Bỏ lại Khôi Nguyên còn đang ngơ ngác , sau vài giây Khôi Nguyên cũng nhanh chóng đuổi theo . Cậu vội vã đuổi theo Ninh Vinh Vinh mà không để ý trong bụi cỏ cách đó không xa một đôi mắt xanh long lanh như bầu trời tháng sáu đang nhìn chằm chằm cậu , nhìn thấy Khôi Nguyên rời đi , kẻ đó khẽ thì thào :
-Kẻ...... Mạnh......
Chỉ sau vài phút Khôi Nguyên đã về đến nơi , nơi này ở một mảnh đất trống giữa Tinh Đấu Đại Sâm Lâm , sau khi tìm thấy nơi này Khôi Nguyên đã nhanh chóng chặt cây dựng tạm một căn nhà nhỏ đây cũng là nơi mà hai người Khôi Nguyên cùng Ninh Vinh Vinh đã chim chuột suốt thời gian qua . Sau khi tiến vào nhà thứ đầu tiên đập vào mắt cậu là một cơ thể trắng nõn , làn da trông như trứng gà mới bóc khiến Khôi Nguyên chỉ muốn tiến lại cắn một miếng , đôi gò bồng đảo đang nhấp nhô một cách vô cùng yếu ớt , ánh mắt chậm rãi kéo suống dưới vòng bụng nhỏ nhắn có thể nhìn ra các nét cơ bụng , trên gò mu đám lông đen nhánh mọc ra cũng không ít .
-Nhìn cái gì còn không đi mang nước vào đây .
Nhìn hắn như vậy Ninh Vinh Vinh rất không vui lên tiếng . Khôi Nguyên ho khan một tiếng sau đó gãi đầu ngại ngùng đi ra ngoài . Cách căn nhà nhỏ của cậu khoảng một cây số có một dòng sông lớn , đây cũng là lí do cậu lựa chọn ở lại đây dù sao đệ ngũ hồn kĩ cậu muốn chính là thủy thuộc tính .
Khôi Nguyên triệu hồi võ hồn sự dụng đệ nhị hồn kĩ trạng thái Siêu Nhẹ , cơ thể cậu chậm rãi lơ lửng trên không chỉ sau hơn mười phút cậu đã mang hai thùng nước làm bằng Cầu Đạo Ngọc trở về . Sau khi mang hai thùng nước vào trong phòng Khôi Nguyên ngay lập tức bị Ninh Vinh Vinh đuổi ra ngoài . Cậu cũng chỉ đành thở dài rồi nghe theo . Ra bên ngoài lấy ra một con xà loại hồn thú mà cậu vừa tiện tay bắt được sơ chế qua loa rồi cậu đem nó xiên lên nướng , rắc thêm chút gia vị mà cậu tự điều chế rồi chậm rãi chờ đợi . Nhìn ngọn lửa không ngừng lách tách giữa đêm đen Khôi Nguyên đắm chìm vào các suy nghĩ của mình .
"Mọi thứ diễn ra quá khác so với cốt truyện . Thực lực của Đường Tam chắc chắn mạnh hơn nguyên tác , mà không không phải chỉ mạnh hơn chút ít mà là mạnh hơn một cách khủng khiếp . Như trọng Đại Tái các thành viên Sử Lai Khắc thể hiện đều rất khác . Đới Mộc Bạch thể hiện ra thực lực không hề thua kém nguyên tác , còn các thành viên khác đều kém hơn nguyên tác , giống như Chu Trúc Thanh vậy giờ cô nàng mới đột phá cấp bốn mươi "
"Nhắc đến Chu Trúc Thanh mọi truyện cũng rất sai , thế quái nào cô nàng lại một mình đi săn hồn hoàn được , các thành viên còn lại của Sử Lai Khắc đâu rồi . Mà quan trọng hơn tu vi của cô ta lại không bình thường , theo nguyên tác thì Chu Trúc Thanh có thiên phú kém nhất hội , tiên thiên hồn lực chỉ có bảy cấp , nếu không phải cùng Đới Mộc Bạch tano thành U Minh Bạch Hổ thì cô ta gần như không có tác dụng gì . Nếu vậy thế quái nào cô ta đột phá cấp bốn mươi ở độ tuổi này được vậy ? Rõ ràng tiên thảo đã bị Ninh Phong Trí độc chiếm rồi mà ?"
"Đau đầu thật , mọi thứ đang phát triển theo một hướng mà mình không hề có chút thông tin nào "
"Còn con lang vương kia nữa , mẹ nó chứ thế quái nào nó lại dùng được huyễn thuật vậy ? Ăn nguyên một đòn của nó khiến giờ cơ thể mình còn ẩn ẩn đau nhức . Con chó này , mày cứ đợi đấy vài ngày nữa hồi phục lại tao nhất định đem mày làm thành cầy tơ bảy món "
Ngoái đầu nhìn lại căn nhà trống đó có ánh đèn thông qua các khe hở chiếu ra bên ngoài , Khôi Nguyên đành ngồi lại bên ngoài .
Sáng hôm sau . Ninh Vinh Vinh mở cửa bước ra , thấy cô nàng đi ra Khôi Nguyên liền lên tiếng :
-Thế nào rồi ?
-Bị thương không nhẹ có vẻ bị đám lang nhân truy sát đến đây . Thật là kì quái không hiểu sao một mình cô ta lại đến đây săn hồn hoàn . Nếu cô ta không trở về Tinh La thì hẳn vẫn ở Sử Lai Khắc mới phải .
-Chuyện riêng của người ta em quan tâm làm gì .
-Không chừng vài ngày nữa lại thành chị em với nhau , em tất nhiên phải quan tâm rồi .
Một câu nói của Ninh Vinh Vinh khiến ngụm nước Khôi Nguyên vừa uống nửa chừng liền bị phun ra ngoài . Cậu nhìn Ninh Vinh Vinh với một ánh mắt mang dấu hỏi chấm . Nhìn bộ dạng này của cậu Ninh Vinh Vinh chỉ cười nhẹ .
-Anh định giải quyết đám lang nhân đêm qua thế nào ?
-Tất nhiên phải giết hết rồi , để bọn chúng sống không biết sẽ có thêm bảo nhiêu người bị hại nữa . Cũng sáng rồi anh đi kiếm chút đồ ăn , em ở lại đây đi .
Sau đó Khôi Nguyên liền đứng dậy bắt đầu đi kiếm vài con hồn thú xui xẻo . Rất nhanh cậu đã tóm được một con hồn thú họ nhà thỏ khá lớn , ước chừng cũng gần chục cân . Sau khi trở về Chu Trúc Thanh vẫn chưa tỉnh , Ninh Vinh Vinh thì đang khoanh chân ngồi tu luyện tại một góc phòng . Khôi Nguyên liền nhẹ nhàng đem con thỏ đi chế biến .
Khi mặt trời đã lên đến đỉnh đầu Khôi Nguyên cùng Ninh Vinh Vinh bắt đầu dùng bữa , hai người đớn giản chén sạch còn thỏ . Sau khi dùng bữa , hai người liền bắt đầu tư luyện .
Một ngày nhanh chóng trôi qua , sau khi dùng bữa tối Khôi Nguyên cùng Ninh Vinh Vinh như mọi khi tiến hành một hồi giao đấu nhỏ . Chỉ là hôm nay khác biệt , có thêm hai vị khán giả .
Cuộc chiến kết thúc khi Khôi Nguyên thành công khoá hai tay Ninh Vinh Vinh ra phía sau khiến cô nàng bất lực mà phải chịu thua , khi quay lại ngôi nhà hai người bất ngờ phát hiện Chu Trúc Thanh đã tỉnh lại , cô nàng còn ngồi bên cạnh đống lửa quan sát cuộc chiến của hai người .
- Cô tỉnh rồi sao .
-Cũng vừa mới .
Một cách thần kì nào đó hai người bọn họ nhanh chóng nói truyện với nhau như bạn thân trong ánh mắt kinh ngạc của Khôi Nguyên . Sau một hồi trò chuyện Khôi Nguyên cũng phần nào giải đáp được các thắc mắc của mình , Ninh Vinh Vinh lấy trong nhẫn trữ vật ra mấy phần trà sữa pha sẵn rồi để Khôi Nguyên pha chế . Ba người nói truyện một hồi rồi Chu Trúc Thanh cùng Ninh Vinh Vinh đi vào phòng nghỉ ngơi bỏ mặc lại Khôi Nguyên ở bên ngoài . Cậu cũng đành thở dài bất lực ở lại bên ngoài gác đêm .
Không ai để ý từ phía xa vẫn là đôi mắt trong veo màu bầu trời ấy đang quan sát tất cả mọi chuyện .