Chương 112: Trôi dạt 3
Ban đầu sau khi nghe tin không thể trở về Ninh Vinh Vinh cũng khá suy sụp , dù Chu Trúc Thanh không thể hiện ra nhưng Khôi Nguyên cũng cảm nhận được cô nàng cũng không khá hơn là bao . Nhưng cũng nhờ Thiên Ngân cả ngày líu lo quấn lấy mọi người cũng giúp cho bầu không khí ở đây bớt trầm trọng hơn . Ở bên trong khối cầu này Khôi Nguyên cũng không có cách nào xác định ngày đêm , chỉ biết sau khi vết thương của mình hoàn toàn khôi phục thì Chu Trúc Thanh, Ninh Vinh Vinh cùng Thiên Nhận Tuyết cũng đã vui vẻ hơn được chút ít .
Ban đầu Khôi Nguyên còn có chút ý định quấn lấy mấy nữ làm chút truyện giải trí giảm bớt nhàm chán nhưng khi cậu phát hiện ra bức tường bằng Cầu Đạo Ngọc cách âm khá kém thì cậu cũng bỏ đi ý định này . Lên hiện tại Khôi Nguyên cũng chỉ có thể ngoan ngoãn tu luyện .
Khôi Nguyên đối với nó cũng xem như có chút cảm tình , nhưng thay vì nghĩ biện pháp nâng cấp nó thì cậu có thể làm rất nhiều việc khác mà có khi những việc đó còn mang lại cho cậu nhiều lợi ích hơn . Và thứ đầu tiên mà cậu nghĩ đến là Rasengan , Khôi Nguyên cũng đã tạo ra một biến thể của Rasengan. Gọi là Rasengan. Loạn Phong . Chiêu này có điểm mạnh là có thể ném đi , nhưng sát thương lại không tăng nhiều .
Như trong Naruto , sau khi Naruto sáng tạo ra Rasenshuriken cậu còn không thể ném nó đi . Điểm này khá nhiều người xem Naruto đã nhầm , Rasenshuriken không thể ném đi được , như lúc Naruto đánh với Kakuzu cậu sử dụng Rasenshuriken nhưng vẫn phải chạy đến rồi đập Rasenshuriken vào người đố thủ , về sau Naruto đêm thêm Tiên thuật chakra truyền vào thì nó mới đủ ổn định để ném đi . Nhưng như trong Naruto chakra là năng lượng ở bên trong cơ thể còn chakra tiên thuật là chakra ở ngoài tự nhiên lên Khôi Nguyên cũng không biết làm gì trong truyện này .
Nhưng hiện tại ở trong đan điền chính mình đã có một mô hình năng lượng âm dương lên Khôi Nguyên quyết định sẽ dựa theo đó mà tu luyện Rasengan .
Song song với đó Khôi Nguyên cũng nhớ lại thời gian còn ở Thất Bảo Lưu Ly tông , dù cậu không sử dụng kiếm nhưng thời gian dài được Trần Tâm huấn luyện cậu cũng đối với kiếm thuật có khiến thức ở mức ổn . Theo như những gì Trâng Tâm có nói , hắn tu luyện kiếm thuật đã đi qua ba bước . Một là kiếm khí , trong điều kiện không dùng hồn lực hay bất cứ dạng năng lượng nào khác , Trong Tâm chỉ cần dùng một nhánh cây cũng có thể để lại một đường kiếm sâu hoắm trên vách đá . Hai là kiếm ý , đạt đến cảnh giới nhân kiếm hợp nhất tùy tiện một đường kiếm cũng đạt đến hiệu quả khai sơn tách địa . Ba là kiếm thế , lúc này khí tức từ người Trần Tâm bộc phát ra sắc bén không thua kém bất cứ thanh bảo kiếm nào , tùy tiện một kích cũng đạt đến uy lực của đệ cửu hồn kĩ .
Dù Khôi Nguyên không sử dụng kiếm nhưng khi sử dụng Cầu Đạo Ngọc trong chiến đấu cậu vẫn thường để chúng hoá thành hình dạng các thành đoản kiếm không chuôi , ở dạng này chúng vừa tiết kiệm thể tích lại vừa dễ phối hợp với nhau lên nếu cậu có thể đạt đến kiếm thể thậm chí các cảnh giới cao hơn nữa thì hiệu quả chiến đấu của cậu sẽ bạo tăng .
Trong thời gian này Khôi Nguyên cũng xem như có chút nghiên cứu về lĩnh vực . Cậu chia nó ra làm ba loại chính . Vực , kiếm vực , thương vực , kích vực gì đó , những thứ này là đem phương thức tấn công của mình luyện đến một cảnh giới rất cao , còn cụ thể cao đến đâu thì Khôi Nguyên cũng chịu . Lĩnh Vực , trọng lực lĩnh vực , trì trệ lĩnh vực , thiên sứ lĩnh vực , những thứ này là khi người sử dụng có lĩnh ngộ hoặc kế thừa sức mạnh của một khái niệm hoặc định lí nào đó , như thiên sứ lĩnh vực có ý chính là khả năng áp chế cùng thanh tẩy , trọng lực lĩnh vực thì là trọng lực còn trì trệ lĩnh vực thì là sự suy kiệt về mặt thời gian . Ba là Lãnh địa , Khôi Nguyên cũng không chắc thứ này có tồn tại ở thế giới này hay không , vì cũng không có nhiều chúng cứ nhưng dựa theo kinh nghiệm xem anime của cậu thì nó xứng đáng có một mục riêng .
Thời gian nhanh chóng trôi qua , không biết qua bao nhiêu lâu . Cả nhóm năm người Khôi Nguyên lúc này đều đang ở trong trạng thái tu luyện . Bỗng nhiên Khôi Nguyên cảm nhận được mặt ngoài của khối Cầu Đạo Ngọc khổng lồ này giống như rơi vào một khu vực năng lượng giao động vô cùng mãnh liệt . Nhưng sau khi cảm nhận kĩ càng Khôi Nguyên lại cảm thấy dạng va chạm này khá bất thường , giống như giao động khi hai người đang chiến đấu vậy .
Khôi Nguyên cũng không chắc chắn lắm về xuy đoán này , nhưng đây có lẽ là cơ hội để cả bọn rời khỏi cái cái không gian hư vô này .
Khôi Nguyên chậm rãi không chế khối Cầu Đạo Ngọc tiến lại gần chung tâm điểm và chạm . Khi đến gần , hoặc cũng không gần lắm ít nhất Sharingan hai phẩy của Khôi Nguyên vẫn chưa nhìn thấy gì cả nhưng năng lượng giao động trong không khí đã vô cùng mãnh liệt , lớp vỏ ngoài khối Cầu Đạo Ngọc đã suất hiện hàng loạt vết rạn . Khi Khôi Nguyên không biết lên làm gì thì một đạo năng lượng màu lam có hình dạng như bàn tay bay đến trong tầm quan sát của Khôi Nguyên sau đó phát nổ tạo thành hàng loạt vết rách trong hư không . Từ những vết rách khia lực hút mạnh liệt từ đó toả ra bốn phía . Khôi Nguyên sau khi cảm nhận được chỗ lực hút đó thì nhanh chóng khống chế khối Cầu Đạo Ngọc bay đi nhưng lực hút của khe nứt kia quá mạnh , cậu nhanh chóng bị cuốn vào trong .