Chương 121: Bên trong khe nứt

Khi cả bọn còn đang chưa hiểu chuyện gì thì bỗng Khôi Nguyên cảm nhận được nguy hiểm . Chưa kịp suy nghĩ nhiều theo bản năng tự nhiên cậu liền phóng thích Trọng Lực Lĩnh Vực , đem trọng lực tại khu vực vài mét vuông xung quanh tăng lên gấp mười lân . Ngay lập tức những người còn lại cũng cảm nhận được trọng lực tăng đột biến cũng vì vậy họ nhanh chóng khôi phục tình thần .


Khi cản bọn tỉnh táo lại thì đã nhìn thấy xung quanh hơn chục sinh vật bị trọng lực tăng cường bất ngờ đang cố đứng vững trên mặt đất . Chúng gồm có hơn chục con , ngoại hình nhìn qua khá giống chó kích thước cũng ngang với mấy con Ngao Tây Tạng nhưng dị dạng hơn nhiều . Làn da màu đỏ máu , à mà chúng có da hay không còn khó nói , bề ngoài chúng đỏ thẫm có vài chỗ đen kịt , vác thớ cơ lộ rõ lại bóng nhẫy nhìn như lớp mỡ . Hàm răng sắc bén lởm chởm nhô ra khỏi miệng , rãi rớt không ngừng nhỏ suống lền cỏ . Bàn chân nó có năm ngón khá ngắn nhưng móng vuốt lại khá dài phải gần ba mươi phân , từ khu vực cổ chân các ngón chân nhỏ mọc ra chúng đồng thời cũng có móng vuốt dài khoảng chũ phân . Dọc theo lưng con phái vật các gai thịt hay gai xương gì đó nhô ra kéo dài tận đuôi . Đuôi của nó thì có các gai xương mọc ra trồng chéo lên nhau nhìn như một cái chùy cỡ trung .


Nhìn vẻ ngoài dị dạng của đám này đến Khôi Nguyên còn phải giật mình chứ đừng nói chúng nữ , đến Mỹ Đỗ Toa nhìn đám này còn phải nhăn mặt là đủ hiểu . Nhưng dưới tác dụng của trọng lực lĩnh vực thì đám này cũng chỉ có thể đứng im như tượng , sau vài giây bọn Khôi Nguyên đã giết hết mười hai con sinh vật quái dị kia . Nhưng thứ khiến Khôi Nguyên bất ngờ nhất là nước rãi của chúng lại có khả năng ăn mòn cực kì mạnh một khi dính phải cơ bản là toang , nhưng trùng hợp thấy trong nhóm lại có Thiên Nhận Tuyết , Thiên Sứ Lĩnh Vực sau khi được mở ra có thể thanh tẩy các loại hiệu ứng như này . Cơ thể đã không bị ảnh hưởng nhưng quần áo thì không vì vậy Khôi Nguyên cũng xem nhiều đã có tư liệu để so sánh các phần trên cơ thể chúng nữ với nhau .


Trong quá trình này Khôi Nguyên còn có phát hiện cực lớn , vừa rồi khi đang giết đám quái vật kia thì ba người Thiên Ngân , Điệp , Mỹ Đỗ Toa bỗng nhiên đứng ngây người ra đó , cả ba người nhất loạt nhìn về một phía . Nhưng ngay sau khi Thiên Nhận Tuyết sử dụng đến Thiên Sứ Lĩnh Vực thì bọn họ đã khôi phục . Vì vậy Khôi Nguyên đã có thể xác nhận có thứ gì đó sử dụng một loại âm thanh có tác dụng mê hoặc tâm trí lên các sinh vật phi nhân loại muốn bọn hồi đến đây . Cũng vì có tác dụng mê hoặc lên hiệu ứng này liền bị Thiên Sứ Lĩnh Vực thanh tẩy .


Sau khi cả nhóm bàn bạc thì đã thống nhất được quyết định đó là cả bọn sẽ đi về phía thứ đã kêu gọi mấy người Thiên Ngân kia , dù sao hiện tại cả bọn cũng không biết trờ về kiểu gì . Khi nhóm Khôi Nguyên vừa đi chưa được bao lâu không ít sinh vật từ đâu chạy tới đem thi thể đám sinh vật giống chó kia gặm sạch sẽ chỉ để lại xương trắng .


Đi một mạch đến tối , vì vừa đi vừa cẩn thận xung quanh lên cả bọn chỉ đi được khoảng vài trăm cây số . Theo như những gì Mỹ Đỗ Toa nói thứ kia có lẽ còn rất xa . Đến bên một gốc cây đại thụ cả bọn quyết định dừng lại nghỉ ngơi . Khôi Nguyên thắp lên một đống lửa , rồi lấy ít thịt ra nướng . Lúc này Ninh Vinh Vinh bỗng kêu lên .


-A , thứ gì đây ?
Khi Khôi Nguyên nhìn sang thì thấy Ninh Vinh Vinh đã cầm trong tay thứ gì đó màu đen dài hơn một gang tay không ngừng xem sét . Vốn ban đầu Khôi Nguyên cũng không để ý nhưng bỗng nhiên hình dạng thứ kia đập vào mắt cậu .
-Vinh Vinh đưa nó cho anh .


Dù không hiểu gì nhưng Ninh Vinh Vinh vẫn chạy tới đưa thứ trong tay cô cho Khôi Nguyên . Khôi Nguyên phải xác nhận lại mấy lần thì mới chắc chắn về thứ trong tay mình .


Đây chắc chắn là một khẩu súng lục . Dù Khôi Nguyên chưa từng cầm súng nhưng cậu cũng xem như game thủ chơi qua không ít game bắn súng lên vơ bản vẫn biết . Khôi Nguyên rút ra băng đạn bên trong đã trống rỗng , thân súng cũng gỉ sét loãng nổ , thứ này có lẽ đã bị vứt bỏ khá lâu .


-Vinh Vinh em thấy thứ này ở đâu ?
Thấy Khôi Nguyên có vẻ nghiêm trọng lên Ninh Vinh Vinh cũng không có hỏi lại mà đưa Khôi Nguyên về chỗ mình vừa ngồi .
-Ở đây , nghĩ em vừa ngồi suống thì liền nhìn thấy .


Khôi Nguyên bắt đầu kiểm tr.a xung quanh , quả nhiên cách đó vài chục mét có lượng lớn vỏ đạn bị vùi lấp , có vẻ ai đó đã chiến đấu một trận khá kịch liệt ở đây khá lâu về trước . Nhưng thứ khiến Khôi Nguyên nghi hoặc nhất là có vẻ người này vừa chiến đấu vừa rút lui về đúng phía mà Thiên Ngân cảm nhận được sự kêu gọi kia .


"Đây là trùng hợp vẫn là còn nguyên do khác ?"
Sau khi xác nhận lại , Khôi Nguyên trở lại chỗ mọi người , cả bọn cùng nhau dùng bữa . Sau khi dùng bữa thì phân chia nhau gác đêm . Khôi Nguyên trằn trọc không thể chìm vào giấc ngủ , cậu vẫn cứ nghĩ đến khẩu súng kia .


"Có súng tức là có sinh vật có trí khôn , không chỉ vậy những sinh vật kia đã phất triển đến mức độ nhất định "
" Nếu có sinh vật cấp cao đã chế tạo ra súng ống thì những loại sinh vật hung hãn như đám thú mình gặp lúc mới đến đây phải bị tiêu diệt rồi mới phải chứ "


"Nơi này quá kì quái , cần phải cẩn thận hơn mới được "
Tiếp đó mấy ngày liền cả bọn vừa đi về phía thứ đang không ngừng kêu gọi kia , vì biết nơi này từng có sinh vật trí tuệ cao sinh sống Khôi Nguyên càng cẩm thân hơn , dù sao không ai muốn tự nhiên có viên pháo chống tăng bay vào mặt .


Đi vài ngày liền quang cảnh xung quanh vẫn luôn là một cánh rừng rậm rạp , cả bọn ai cũng muốn đến chỗ trống trải hơn , nhưng đến khi đến nơi trống trải hơn thì cả bọn lại muốn trở lại rừng rậm . Trước mặt Khôi Nguyên lúc này là một khoảng đất trống giữa rừng , nhưng điểm đặc biệt nhất là mặt đất , mặt đất đã bị nhuôm trắng bởi xương . Đúng vậy trước mặt nhóm Khôi Nguyên lúc này là một núi xương trắng cao hơn một mét .






Truyện liên quan