Chương 128: Rình rập
Mặt hồ không ngừng bốc khói , trên mặt hồ còn có thể nhìn thấy lôi điện lập loè . Sau vài phút một bóng đen chậm rãi nổi lên , Khôi Nguyên có thể nhận ra ngay đây chính là con quái vật vừa rồi . Với kinh nghiệm lần trước Khôi Nguyên sử dụng các khối Cầu Đạo Ngọc hía thành một thành kiếm đâm xuyên qua cổ họng của nó , đảm bảo cắt đứt dây thần kinh của con quái vật sau đó mới mang nó lên bờ . Không chỉ Khôi Nguyên mà cả Thiên Nhận Tuyết cùng Thiên Ngân đều chạy tới quan sát con quái vật .
Nhưng khi Thiên Nhận Tuyết tiến lại gần Khôi Nguyên đã mất đi hoàn toàn tâm trí để quan sát con quái vật . Ánh mắt cậu hoàn toàn bị Thiên Nhận Tuyết thu hút , cơ thể cô thật sự rất trắng , lan ra bóng mịn căng tràn sức sống thấp thoáng dưới lớp áo giáp khiến Khôi Nguyên cũng có chút chịu không nổi .
-Nhìn đủ chưa ?
Nhìn thấy Khôi Nguyên ngẩn người ra nhìn mình chằm chằm như vậy ngay ban đầu Thiên Nhận Tuyết còn có chút không hiểu , nhưng sau khi nhìn lại chính mình một ánh mây đỏ lướt qua trên gương mặt cô . Dù cho bị nhìn thấy trong tình trạng này khiến cô có chút ngại ngùng , nhưng cũng đã ở cùng Khôi Nguyên một khoảng thời gian cô cũng xem như hiểu Khôi Nguyên cũng không phải kẻ suy nghĩ bằng đầu dưới , định lực vẫn rất cao . Nhưng hiện tại lại bị cô hấp dẫn đến ngây người như vậy cũng khiến cho cô nảy sinh vài phần hãnh diễn .
-Ặc , xin lỗi có chút thất thần .
Thiên Nhận Tuyết trong giọng nói mang theo vài phần khí lực khiến Khôi Nguyên cũng không dám tiếp tục bông đùa , thật ra đây là tác dụng phụ của thần lực , nó khiến cho từng cử chỉ cùng hành động của người sở hữu đều toát ra nhè nhẹ uy áp . Khôi Nguyên lúc này mới tập trung vào cơ thể con quái vật , lớp vảy của con quái vật này vô cùng cứng rắn từ việc nó cùng Thiên Sứ Thánh Kiếm va chạm mà không hề có chút tổn hại là hiểu , không chỉ vậy màu sắc lại vô cùng đẹp , nhất là phần ngực con quái vật ở bên dưới lớp lớp lông mềm là phần vậy vô cùng cứng cáp ít nhất hiện tại Khôi Nguyên một quyền toàn lực là không phá được .
Vì vậy Khôi Nguyên quyết định thu thập tất cả các mảnh vảy của con quái vật này lại dù sao kinh nghiệm chế tạo các thứ linh tinh của cậu cũng không kém . Và tất nhiên việc này không thể diễn ra bằng tay không , thứ vũ khí có thể lạo được lớp vảy này ra thì cũng chỉ có Thiên Sứ Thánh Kiếm . Và khi Khôi Nguyên nói ý định này với Thiên Nhận Tuyết cô nàng một mực từ chối , sau khi Khôi Nguyên năn nỉ gãy lưỡi thì Thiên Nhận Tuyết mới miễn cưỡng cho Khôi Nguyên mượn kiếm .
Trong khi Khôi Nguyên đang thu thập có quái vật thì Thiên Nhận Tuyết cùng Thiên Ngân đi thay y phục sau đó đi thám hiểm cũng quanh , theo như Thiên Nhận Tuyết nói con quái vật này đã ẩn kình trong hồ nước từ đầu chứng tỏ hang ổ của nó cũng ở gần đây . Vì vậy hai người họ đã đI tìm thử .
Sau khi trôi qua khoảng hai giờ Khôi Nguyên đã nướng xong khoảng một phần ba con quái vật . Con quái vật này có chất thịt mềm , thịt mỡ hoà lần vào nhau , nhìn qua giống như nầm heo . Sau khi tẩm ướp rồi nướng lên , thiết còn quái vật toả ra mùi hương thơm ngọt , hoà lẫn cùng mùi hương từ gia vị , từng miếng thịt được thái mỏng sau khi đưa vào trong miệng có thể cảm nhận được vị ngọt ngào xem lẫn cái cay cay từ gia vị .
-Wow , thơm quá .
Từ xa Khôi Nguyên đã nghe thấy âm thanh của Thiên Nhận , ngay sau đó là một hư ảnh bàng bạc lao đến trước mặt cậu bắt đầu ngấu nghiến lấy miếng thịt nướng còn chưa kịp thái ra trên đĩa . Nhìn cảnh này Khôi Nguyên cũng chỉ có thể thở dài lắc đầu , cậu cũng đã quên rồi . Chỉ chậm hơn một lát , Thiên Nhận Tuyết cũng đi đến , cô cầm lên Thiên Sứ Thánh Kiếm cẩn thận quan sát một hồi , xác nhận Khôi Nguyên đã vệ sinh sạch sẽ thanh kiếm thì cô mới thu nó lại .
Bữa ăn trưa diễn ra khá nhanh , sau khi ăn xong Thiên Ngân thì nằm một bên không ngừng xoa lấy cái bụng trắng ngần đã phồng lên đó cố nhồi nhét quá nhiều . Lúc này Thiên Nhận Tuyết mới từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một đống đồ , nhìn qua đều rất cũ kĩ muốn biết là bảo hay là rác thì còn cần cẩn thận quan sát . Thế là mấy ngày kế tiếp Khôi Nguyên quyết định ở lại bên bờ hồ này , gần như tấy cả thời gian Khôi Nguyên đều dành vào đống đồ kia .
Sau vài ngày Khôi Nguyên cũng đã phân loại xong đống đồ kia , hơn chín phần là rác , chút ít đồ vật từ thế giới hiện đại , vài trang võ học rách nát . Nguyên vẹn nhất thì là một cuốn sách làm bằng da thú , có tiêu đề là Trận Pháp cơ bản . Bên trong có ghi lại thông tin cơ bản về các cách sây dựng trận pháp , với thứ này Khôi Nguyên cũng không có bao nhiêu hứng thú , nhưng Thiên Nhận Tuyết thì khác cô nàng đem quyển sách khi nghiền ngẫm vài ngày sau đó trả lại cho cậu .
Cũng chính vì vậy nhóm Khôi Nguyên cắm trại lại bên bờ hồ này hơn một tuần . Hồ nước này kể ra cũng khá là đắc địa , mỗi ngày đều có các loại sinh vật khác nhau tới uống nước , nhưng cũng chủ yếu là mấy loài dưới đáy xã hội sức chiến đấu cơ bản bằng không .
Sau khi Thiên Nhận Tuyết đã xem xong quyển sách kia thì cũng đã đến lúc cả ba người lại lên đường , hành trình của cả ba khá là thuận lợi , không như nhóm người Ninh Vinh Vinh .
-Tất cả chuẩn bị đi , nó chính là bữa tối của chúng ta .
Nhóm người Ninh Vinh Vinh trốn trên tán cây của một cây đại thụ khổng lồ quan sát suống bên dưới , bên dưới là một con quái vật to lớn dài hơn năm mét đang dùng bữa trưa của mình .
Phần đầu của con quái vật kia trông giống phần đầu của một con rắn với vảy màu xanh xám bao phủ kín cả cơ thể có dạng thon dài khá giống loài sói . Trên lưng nó là những mảng da sần sùi gai góc màu trắng , cùng một chiếc đuôi khá dài rậm rạp phủ đầy gai . Các chi trước của nó cũng khá thon dài , có móng vuốt vô cùng sắc bén , giữa chi trước và chỉ sau của nó còn có một lớp màng mỏng giống với loài sóc .
Theo như nhũng gì nhóm Ninh Vinh Vinh quan sát được quá cuộc đi săn vừa rồi của con quái vật này nó còn có khả năng sử dụng điện . Khi vào trạng thái chiến đấu trên cơ thể nó có thể nhìn thấy các tia điện trắng lưu chuyển , trong tình trạng này , khắp cơ thể chúng đều sù lông lên , lớp lông này cũng khá ngắn , dậm rạp nhất là ở phần lưng và đuôi , các sợi lông mỏng manh cũng dính vào nhau tạo thành các cụm lông giống như gai nhím .











