Chương 141: Bị tập kích
Khôi Nguyên ngồi trước cửa căn nhà đen kịt làm hoàn toàn bằng Cầu Đạo Ngọc , cậu ngồi đó tu luyện quanh cơ thể cậu hình thành một hư ảnh kim long bay lượn . Vốn dĩ Khôi Nguyên cho rằng đây chỉ là hồn lực dung hợp bị long lực từ Phong Long Vương dẫn đại kiến nó biến dị thành như vậy mà thôi , nhưng theo như Mỹ Đỗ Toa nói đây là Kim Long Chi Lực ở trong long tộc địa vị rất cao , trước đây cậu chỉ là nhân loại lên không sao nhưng giờ cậu cũng đã trở thành một thành viên của long tộc lên cậu hoàn toàn có thể thông qua nó để tiếp nhận truyền thừa từ long tộc , nhưng nói thì dễ hơn làm Khôi Nguyên đã ở đây cố gắng cảm nhận mấy tháng những vẫn chưa có chút tiến chiển nào .
Từ phía xa Thiên Ngân lao nhanh đến chỗ cậu , Thiên Ngân lao thẳng vào trong ngực cậu , cái đầu nhỏ không ngừng dụi dụi . khôi Nguyên cũng nhẹ nhàng đưa tay lên xoa đầu cô nàng .
-Được rồi có chuyện gì sao ?
-Là nữ vương , cô ấy tìm ra một căn phòng lớn lên bảo Thiên Ngân về gọi mọi người qua .
-Vậy sao .
Khôi Nguyên không giấu nổi sự kích động trong lòng , bọn họ đã phát động tìm kiếm quanh khu đất trống kia hơn nửa năm , ngay sau khi Thiên Ngân khôi phục không thể không thừa nhận thể chất của Thiên Ngân vô cùng tốt , vết thương nặng như vậy mà cô nàng chỉ mất hơn hai tháng là hoàn toàn khôi phục .
-Được rồi, Thiên Ngân em ở lại đây đi .
Sau khi hỏi về vị trí nhóm người Mỹ Đỗ Toa Khôi Nguyên liền bay qua mà không biết ngay khi cậu rời đi trong tán cây quang đó không ít thân ảnh di chuyển .
Sau khi Khôi Nguyên bay hơn nửa giờ Khôi Nguyên cũng đã đến nơi , nơi này là một hàng đá vô cùng bí ẩn cỏ cây đan xem lại có thêm trận pháp gia trì để tìm ra nơi này cũng không dễ dàng .
Bên ngoài cửa hang Điệp đang đứng đây chờ đợi . Thấy Khôi Nguyên đến Điệp liền chạy tới ôm chầm lấy cậu , Khôi Nguyên cũng khẽ cúi người xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô nàng . Sau cả phút Điệp mới giẫy giụa đẩy cậu ra .
-Anh mau vào trong đi , chị em đang chờ đấy .
Khôi Nguyên ôm lấy Điệp trong ngực hai tay không ngừng xoa nắn thêm một hồi mới chịu buông ra , sau đó cậu đi vào trong hang đá . Bên ngoài đổ nát hoang sơ , bên trong nội thất tiện nghi bất ngờ .
Sau khi Khôi Nguyên đi vào trong hang đá thì cậu liền sững sờ , sàn nhà lát gạch men trắng , vách tường cũng được ốp gạch sáng bóng , trần nhà gắn đèn phát sáng vô cùng rực rỡ , sau khi đi sâu vào trong Khôi Nguyên càng thêm kinh ngạc , trong phòng nội thất dù đều là hàng handmate nhưng vẫn rất ổn . Ở sâu bên trong hang , hai người Mỹ Đỗ Toa cùng Thiên Nhận Tuyết đang đứng trước một cái bàn lớn trên đó hàng đống sách bị vứt bừa bãi .
-Có phát hiện gì không ?
-Tạm chưa có , nhưng người từng sống ở nơi này tuyệt đối không đơn giản , nơi này có rất nhiều sách ghi chép lại đủ thứ , thiên văn , địa lí , toán học , võ kĩ còn rất nhiều thứ khác nữa . (Thiên Nhận Tuyết)
-Nhưng kẻ như vậy cũng không rời khỏi đây được .(Mỹ Đỗ Toa)
Đến lúc này Khôi Nguyên mới để ý đến trên một chiếc ghế nơi góc phòng có một bộ hài cốt . Khôi Nguyên cũng chỉ trầm tư chốc lát sau đó tiến lại chỗ hai người Thiên Nhận Tuyết , cậu tiện tay cầm lên một cuốn sách . Toán học cao cấp , Khôi Nguyên mở nó ra , hằng số , lũy thừa , tích phân , .... Nhìn những thứ này Khôi Nguyên quyết định đóng sách lại . Kiếp trước cậu bị dụ dỗ đi theo ngành lập trình , lên toán học cậu cũng xem như không tệ . Không chỉ vậy cậu còn có chút thành tựu ở bộ môn Trí Tuệ Nhân Tạo , đây cũng là một trong các lí do Khôi Nguyên lựa chọn học khôi lỗi thuật .
Ba người cứ như vậy ở đây đọc sách một lát , bỗng nhiên Điệp từ bên ngoài chạy vào .
-Có chuyện rồi , có chuyện rồi .
Cả ba người quay ra nhìn Điệp , cô chạy vào với vẻ mặt hốt hoảng .
-Chuyện gì đã xảy ra ?
-Là nhóm người Vinh Vinh , em nhìn thấy pháo hiệu của bọn họ .
Nghe tin này Khôi Nguyên không khỏi nhíu mày , pháo hiệu là một loại pháo hoa do Khôi Nguyên tạo ra , chia cho mỗi người vài phần để đảm bảo an toàn khi chia ra hành động . Khôi Nguyên ngay lập tức lao ra ngoài , ở phía sau cậu ba người kia cũng nhanh chóng lao theo .
Vì toàn lực di chuyển lên chỉ mất hơn mười phút là về đến nơi . Chỉ thấy vở trước căn nhà gỗ đã có thi thể vài con quái vật to nhỏ nhiều loại khác nhau , ở phía xa xa còn truyền đến tiếng đánh nhau .
Ở gần đó , Thiên Ngân đang cùng một con quái vật dạng hổ chiến đấu , ở trạng thái Thất Môn cô nàng cùng con hổ kia đánh ở cái ngang tay . Trên người cô lúc này vết thương đã chồng chất , y phục đã rách nát , máu cơ hồ đã nhuộm đỏ cả người cũng không biết là của cô vẫn là của đám quái vật kia . Cách đó vài mét , Ninh Vinh Vinh cũng không khá hơn là bao , cô hiện đã bị bao vây bởi vài con quái vật .
Bất ngờ một con con lão đến tấn công , Ninh Vinh Vinh nhẹ nhàng né người qua một bên , tung một quyền vào cơ thể con quái vật . Nắm đấm của cô trực tiếp xuyên vào trong người còn quái vật , khi cô rút tay ra bàn tay cô đã nhuộm đỏ . Con quái vật kia lao đến giống như một phát pháo hiệu , những con quái vật khác cũng thi nhau lão đến .
Hai tay Ninh Vinh Vinh không ngừng công kích , cộng thêm sau lưng cô một đôi cánh trắng miễn cưỡng cũng xem như hai cánh tay , cũng nhờ vậy cô tạm thời vẫn cầm cự được trước đám quái vật kia . Nhưng số lượng bọn chúng quá đông lớp phòng thủ của cô nàng vẫn bị bọn chúng tìm ra lỗ hổng .











