Chương 187: Vẫn đang chuẩn bị tấn công (H)
Một bên hưởng thụ lấy vách thịt non hoa huyệt căng đầy, Ninh Vinh Vinh đã có chút ít tiếng rên vũ mị phát ra, phối hợp với thanh âm hít hà “. Ui… ui…” kích động thần kinh Khôi Nguyên , cậu bắt đầu không chút cố kỵ sủng ái nữ nhân đang dưới thân , mỗi một lần cắm vào đều đính thật sâu trong thân thể của nàng , Ninh Vinh Vinh bắt đầu phát ra những âm thanh vui sướng khoái hoạt.
Tại sâu trong u cốc Ninh Vinh Vinh bị Khôi Nguyên bừa bãi dùng dương vật tàn phá , làm cho âm dịch của nàng cuồn cuộn tuôn không ngừng . Bên trong vô tận vui sướng , Ninh Vinh Vinh đã quên đi mọi chuyện, cô nàng cũng dùng sức ngọ ngậy bờ eo , vừa ɖâʍ đãng lại e thẹn động tác khiến Khôi Nguyên càng thêm hưng phấn tốc độ ra vào của dương vật càng lúc càng nhanh .
Trong lúc tình mê ý say , Ninh Vinh Vinh không ngừng cuồng loạn lảm nhảm rên rỉ không đầu không đuôi , nàng chỉ cảm thấy cả người đều căng lên rồi không ngừng run rẩy , khi Khôi Nguyên nhấp một cú rõ mạnh quy đầu đâm sâu vào hoa tâm , cả cơ thể Ninh Vinh Vinh giật này lên như có dòng điện chạy qua , sâu trong cơ thể Ninh Vinh Vinh hoa tâm khẽ mở ra , đồng thời một dòng nước ấm cũng phun trào .
Âm động căng đầy mỗi một lần dương vật Khôi Nguyên ra vào đều sẽ ra sức ɭϊếʍƈ ʍút̼ siết chặt , theo âm tinh tràn lan động tác của Khôi Nguyên cũng càng hung mãnh , mỗi một lần hung hăng va chạm lại làm cho Ninh Vinh Vinh phát ra những âm thanh rên rỉ phát ra càng thêm mê người .
Không ngừng thâm nhập một hồi lâu sau , dương vật Khôi Nguyên gần như thô bạo mãnh liệt rút ra đút vào thảo phạt bên trong âm đạo Ninh Vinh Vinh , ngọc thể như tuyết trắng gắt gao quấn quýt lấy thân thể cậu , lại một trận co rút làm người run run hít thở không thông suất hiện , khoái cảm bao phủ tiểu mỹ nhân làm nàng quên mất ngượng ngùng rên rỉ cũng không hề cố kỵ những âm thanh ɖâʍ đãng vang vọng toàn bộ gian phòng.
Bên trong gian phòng chỉ còn lại tiếng nam nhân hô hấp nặng nhọc , nữ nhân vui sướng rên rỉ , còn có những âm thanh thân thể va chạm . Khôi Nguyên chợt cảm giác được một hồi cường lực co rút vô cùng mãnh liệt , còn không có phản ứng Ninh Vinh Vinh đã lại nghênh đón cao trào , đôi mắt khép chặt , miệng cô hé mở tựa hồ thở gấp không ra hơi , đôi bàn tay dùng sức cầm lấy tay vịn của chiếc ghế , toàn thân run rẩy , lập tức một cỗ chất lỏng ấm áp âm tinh từ trong hoa tâm tiếp tục phun ra tới , làm dịu đi nhiệt độ nơi hai người kết hợp , dương vật của Khôi Nguyên cũng cảm nhận đến một hồi thoải mái , bất quá vẫn là như trước ngừng không ngừng động tác , quy đầu sâu tại trong hoa tâm của nàng tăng thêm chút lực .
Chu Chỉ Nhược thân thể nhuyễn giống như không có xương cốt, một đợt sóng tiếp nối một đợt sóng cao trào qua đi, Tống Thanh Thư gầm lên một tiếng, chồm lên dùng sức hai tay xoa nắn bóp lấy rồi bấu mạnh trên đôi bầu ɖú nàng, bên dưới hạ thể hung hăng đụng chạm cái âʍ ɦộ màu mỡ kia, Chu Chỉ Nhược há to miệng, thân thể cong lại, toàn thân run lấy, nàng lại bò lên trên khoái cảm đỉnh phong.
Bên dưới dương vật Khôi Nguyên cũng đã tê rần muốn bộc phát , trong lúc Ninh Vinh Vinh Hải mắt nhắm chặt, miệng há to thở dồn dập , Khôi Nguyên nhanh chóng rút dương vật ra , hai tay cậu đưa lên giữ đầu nàng lại , đâm dương vật vào giữa đôi môi đỏ mọng của cô .
-Vinh Vinh ngoan , ngậm nó đi .
- Um… um…
Trong sự nỗ lực kéo nhích người của Khôi Nguyên , bàn tay của cậu giữ lấy đầu Ninh Vinh Vinh , dương vật tại trong miệng ướt át ấm áp của nàng đút vào , Ninh Vinh Vinh bị Khôi Nguyên giữ chặt đấu cũng đầu liền chuyển động , đem cây dương vật ngậm vào thật sâu . Khoái cảm như một cơn sóng tập kích lấy tất cả thần kinh của Khôi Nguyên , kích thích mãnh liệt khiến cơ thể cậu run lên từng hồi .
Rốt cục Khôi Nguyên cũng khẽ rên rỉ một tiếng , núi lửa dương tinh bộc phát , nham thạch nóng bỏng chảy suống , tinh dịch đậm đặc làm cho Ninh Vinh Vinh ho khan, khóe miệng của cô nàng trào ra chút chất lỏng màu trắng đục , môi anh đào khẽ nhếch lên , không ngừng thở hổn hển , trên đôi má đào thẹn thùng ửng đỏ hồng vận sau khi cao triều , tuyệt sắc thanh thuần tịnh lẹ nhưng lúc này lại toả ra một vẻ ɖâʍ đang lạ thường .
Phát tiết xong Khôi Nguyên toàn thân cũng có chút thoát lực , cậu nhấc Ninh Vinh Vinh lên để cô ngồi trong lòng mình , còn chính mình thì ngả lưng ra ghế . Ninh Vinh Vinh cũng dịu dàng ngoan ngoãn ôm lấy cậu , hai mắt nhắm lại , vũ mị ɭϊếʍƈ lấy đôi môi hồng hào , lâu đi những dương tinh trào chảy ra khỏi miệng của mình .
Cho đến hơn nửa giờ sau Chu Trúc Thanh lên phòng gọi Khôi Nguyên suống dùng bữa trưa thì hai người mới tách ra .
Đêm đó .
Bảy người Khôi Nguyên lén lút di chuyển trong đêm , sau hơn hai giờ cả bọn đã nhìn thấy mục tiêu .











