Chương 204: Thiên thạch (H)
Khôi Nguyên sau khi đi vào phòng cũng không có để cho Ninh Vinh Vinh nằm ở trên mặt giường lớn , mà để cho các nàng nằm ghé úp vào mép cạnh giường , bờ mông cao cao nhếch lên , hai mảnh mông thịt lay động tạo lên từng làn sóng . Khôi Nguyên ghé vào trên lưng trắng nàng, vừa hôn vừa ɭϊếʍƈ lên dọc bờ theo sống lưng, mỗi một lần hôn đều làm cho Ninh Vinh Vinh vừa ngứa vừa nhột vô cùng khó chịu, khiến cô nàng không ngừng vặn vẹo thân thể .
Khôi Nguyên hai tay xuyên qua dưới nách nàng , không ngừng vân vê hai hạt đậu nhỏ đang căng cứng .
– Um…
Ninh Vinh Vinh yêu kiều không ngừng thở hổn hển, thỉnh thoảng quay đầu lại cùng đầu lưỡi Khôi Nguyên đưa tới nồng nhiệt quấn lấy nhau . Mị nhãn như tơ nửa mở nửa khép . Ninh Vinh Vinh gương mặt đỏ mặt từ trong miệng cô không ngừng phát ra những âm thanh rên rỉ ngắt quãng .
Khôi Nguyên nhìn lướt qua cái khe thịt âʍ ɦộ đã lênh láng âm dịch trơn nhớt . Khôi Nguyên khẽ động eo dương vật nhanh chóng xuyên vào trong một khe thịt mềm , thân dương vật chống cự lại áp lực bốn phía vách thành thịt non . Khôi Nguyên nhìn khuôn mặt đỏ hồng diễm lệ của nàng , hai mắt đã bị ȶìиɦ ɖu͙ƈ triệt để chiếm lĩnh lấy , phần eo tăng thêm phát lực , dương vật cậu không ngừng cùng hoa tâm va chạm
– Um… ui… A…
Khôi Nguyên ôm lấy vòng eo của Ninh Vinh Vinh, hạ thể hai người khi thì tách ra, khi thì kết hợp . Ninh Vinh Vinh bị động tác nặng nhẹ giao nhau kích thích làm dục diễm tăng vọt , hai tay bắt lấy ga giường , cái mông của nàng thì theo dương vật của Khôi Nguyên một vào một ra trên xuống phập phồng .
“Phạch… phạch…”
Tiếng hai thân thể va chạm lẫn nhau càng lúc càng vang dội , Khôi Nguyên cũng nhanh đến giới hạn , Khôi Nguyên đem Ninh Vinh Vinh đặt ngang tại trên mặt giường lớn , hai chân khiêng trên vai , nhẹ nhàng rút ra , rồi lại dùng sức đâm suống , mái tóc của nàng bay tán loạn , đôi mắt khép chặt , cặp môi đỏ mọng có chút hé mở ra phát ra tiếng rên rỉ cực kì ɖâʍ mỹ , thân thể tuyết trắng theo động tác của Khôi Nguyên mà không ngừng lên xuống phập phồng .
– Um… a… um…
Trong gian phòng tràn ngập tiếng va chạm của hai thân thể vang vọng, cùng với tiếng rên rỉ thở gấp không ngừng của Ninh Vinh Vinh , dưới sự dùng sức va chạm của Khôi Nguyên , lại một trận kinh tâm động phách khoái cảm cao trào truyền đến , Ninh Vinh Vinh cả người phát run , trong giây lát , từng đợt khoái cảm làm cho thể xác và tinh thần thật sâu lâm vào ȶìиɦ ɖu͙ƈ lốc xoáy không thể tự thoát ra được:
– A… không được… a… ta lại muốn đến…
Ninh Vinh Vinh sâu trong hoa tâm, âm tinh liền giống như thủy triều phiếm lạm, màu trắng ngà càng không ngừng theo đường cong hoàn mỹ cái rãnh mông thịt chảy xuống mặt giường .
Lúc này Khôi Nguyên cũng hiểu được thằng em của mình không ngừng bành trướng loạn đỉnh , đã đến lúc không khống chế nỗi đối với cái âm động nộn thịt mềm mại đỏ tươi lại , cái loại muốn cuồng bạo dục niệm cũng càng ngày càng mãnh liệt , cuối cùng thì Khôi Nguyên đem dương vật gắt gao cắm ở chỗ sâu trong nhụy hoa của Ninh Vinh Vinh , từng làn nóng bỏng tinh hoa sinh mệnh màu trắng ngà được phóng ra.
Khôi Nguyên nhẹ nhàng ghé vào suống bên cạnh thân thể mềm mại của Ninh Vinh Vinh, một bên không ngừng thở dốc , một bên lấy tay không ngừng du tẩu khắp cơ thể cô nàng .
Sau vài ngày "nghỉ ngơi" Khôi Nguyên lại bắt tay vào công việc , đầu tiên cậu nhanh chóng đem mấy con khôi lỗi lấy được từ di tích cổ kia ra chỉnh sửa , chủ yếu là đem nguồn năng lượng chính của chúng tay thế bằng những viên Hextech , sau đó giúp chúng thay một phần lão bộ mới , cuối cùng là chỉnh sử lại chút ít hư hại sau quãng thời gian quá dài phủ bụi mà có thể sử dụng được .
Sau khoảng nửa tháng , Thiên Nhận Tuyết cũng đã suất quan . Hiện tại tu vi của cô nàng đã là Đấu Tôn tam tinh hoàn toàn có thể đi ngang ở Trung Châu , ngay sau khi cô nàng suất quan Khôi Nguyên đã tới nói với cô nàng về việc chế tạo một con tàu mới .
Sau kinh nghiệm lần trước Khôi Nguyên đã vó thêm chút kinh nghiệm , Khôi Nguyên muốn thêm vào một bộ định vị để có thể giúp cho mọi người có từ đâu cũng có thể tìm về tàu được , đỡ mất thời gian để tìm nhau hơn . Với vấn đề này sau vài ngày suy nghĩ Thiên Nhận Tuyết cũng đã đưa ra được đáp án , đó là một loại trận pháp gọi là Lưu Hồn Trận . Đơn giản thì nó là đem một phần linh hồn tác ra lưu lại ở trong trận pháp về sau chỉ cần người đó muốn thì có thể thông qua truy dấu vết linh hồn mà dịch chuyển đến vị trí trận pháp . Trận pháp cấp bậc này khiến Khôi Nguyên vô cùng kinh ngạc , còn kinh ngạc hơn nữa khi Thiên Nhận Tuyết nói mắt trận chính là gốc cây nhỏ mà cả bọn đã lấy được ở trong khe nứt không gian ở xa mạc Tháp Qua Nhĩ kia .
Sau vài tháng con tàu đã sơ bộ hoàn thành , vào một buổi chiều khi Khôi Nguyên đang giúp Thiên Nhận Tuyết hoàn thành con tàu bỗng nhiên ở phía xa nơi chân trời xuất hiện một dị tượng đã thu hút cậu . Ở phía xa một tảng thiên thạch lao xuống từ bầu trời , rực sáng như một quả cầu lửa . Ánh sáng chói lòa của nó lan tỏa khắp nơi , nhuộm đỏ cả một vùng trời . Đuôi lửa dài kéo lê theo sau , tạo nên một vệt sáng rực rỡ giữa không trung . Khi đến gần mặt đất , tiếng rít của nó càng thêm dữ dội , như thể tiếng gầm thét của vũ trụ .











