Chương này có nội dung ảnh, không thể nghe. Các bạn vui lòng đọc nhé Nghĩ tới đây, Trương Vệ Đông không khỏi lắc đầu, nhếch miệng cười khổ. Hắn thực không muốn nghĩ tới chuyện này, nhưng hắn l�
Là một tu chân giả có năng lực vượt xa người bình thường, Trương Vệ Đông nhất định không phải người bình thường, cũng không phải là một thầy giáo nghèo đơn thuần! Cho nên nếu trước kia gặp phải chuyện này thì cũng thôi, nhưng nếu giờ gặp phải, Trương Vệ Đông cảm thấy mình cần phải phòng ngừa chu đáo, ít nhất phải nghĩ biện pháp để cháu trai Đàm Vĩnh Khiêm quan lộ suôn sẻ.
Nghĩ tới đây, Trương Vệ Đông không khỏi lại lắc đầu, chẳng trách những thần tiên trong những truyền thuyết thời xưa luôn gắn liền với đế vương, quan viên thượng cổ. E là bọn họ không phải là muốn quyền quý mà là không thể không mượn quyền lực của đối phương -để làm vài chuyện mình muốn.
Vừa đi vừa nghĩ, không biết lúc nào hắn đã về tới nhà.
Đẩy cửa phòng ra, sau đó xông vào tắm nước lạnh, Trương Vệ Đông liền quên hết những chuyện phiền não.
Đọc sách, tu luyện, rồi ngủ, khi mặt trời mọc lại là một ngày mới bắt đầu.
Trương Vệ Đông duỗi lưng một cái, sau đó kéo màn che cửa sổ, đi ra ngoài ban công đi dạo.
Sân trường an tĩnh như khi đã nghỉ hè giờ đã bắt đầu có nhiều người, không hề yên tĩnh nữa.
Sáng sớm, bên cạnh hồ Minh Kính có không ít sinh viên đọc sách, cũng không thiếu những bóng dáng trẻ trung đang chạy vòng quanh hồ. Dưới bóng Tuyết Tùng, Đàm Chính Minh vẫn đang tu luyện như trước, chỉ có điều sau khi được Trương Vệ Đông chỉ điểm, hắn đã đột phá luyện khí tầng ba, đạt tới luyện khí tầng bốn, theo cảnh giới võ học thì chính là cảnh giới Dịch cân, mục tiêu tiếp theo của hắn chính là Dịch tủy.
Dưới ánh sáng mặt trời, người bình thường sao có thể thấy linh khí trời đất quanh quẩn người Đàm Chính Minh, Trương Vệ Đông lúc này không khỏi mỉm cười vui vẻ. Đúng lúc này, Trương Vệ Đông đột nhiên cảm thấy một ánh mắt đảo qua chính mình, như có như không.
Trương Về Đông trong lòng khẽ động, quay đầu nhìn về phía một phòng độc thân khác, quả nhiên cô giáo mỹ nữ Tô Lăng Phỉ của học viện Hoàn Công cũng đang đứng trên ban công.
Ánh nắng ban mai chiếu lên khuôn mặt tinh xảo, xinh đẹp cùng thân thể cao gầy, da thịt trắng noãn như ngưng tuyết, lộ ra hào quang mê người. Áo phông nổi lên cặp thỏ trắng như không bao giờ muốn xuất hiện, khiến Trương Vệ Đông không kìm lòng nỗi nhớ đến hình ảnh nóng bỏng ngày đầu tiên tới đây.
Cũng không biết là có phải do giác quan thứ sáu của phụ nữ đặc biết bén nhạy, trong đầu Trương Vệ Đông vừa hiện lên hình ảnh kia, Trương Vệ Đông như đã biết hắn đang suy nghĩ gì, hừ lạnh một tiếng, hất tóc lên, lắc lắc eo thon trở vào phòng.
Nhìn thân thể mê người của Trương Vệ Đông dần biến mất, Trương Vệ Đông không khỏi cười khổ lắc đầu. Đã hợp tác với Tô Lăng Phỉ khoảng 20 ngày, nhưng trừ khi trao đổi công việc, hai người vẫn như người lạ với nhau. Không phải là Trương Vệ Đông không muốn tạo quan hệ tốt với cô, mà Tô Lăng Phỉ căn bản không cho hắn cơ hội, mỗi lần khi thấy hắn đều giống như bị hắn nhìn thấy thân thể, ánh mắt lạnh như băng.
Nếu như người con gái này cũng có thể giống như mấy người Tùy Lệ thì thật tốt biết bao!
Tiếp tục đóng trên ban công trong chốc lát, Trương Vệ Đông có chút cảm xúc, sau đó cũng quay vào phòng.
Ăn sáng xong, Trương Vệ Đông vẫn như ngày thường, đeo balo đựng laptop đi tới tòa nhà của học viện. Khi chưa tới thì đã thấy giáo sư Tần Hồng đứng ở cửa ra vào, giống như đang chờ ai đó.
Dưới sự dẫn dắt của Trương Vệ Đông, tiến triển của nhóm nghiên cứu rất nhanh, thuận lợi. Tuy rằng giáo sư Tần Hồng để Trương Vệ Đông tùy ý phụ trách dự án, nhưng mỗi Trương Vệ Đông đều tổng hợp kết quả nghiên cứu mới nhất cũng những suy nghĩ của mình để báo cáo cho giáo sư Tân Hồng, để bà biết rõ tiến triển.
tuần Tác phong làm việc Trương Vệ Đông được giáo sư Tần Hồng rất tán thưởng, cho nên càng ngày càng thích Trương Vệ Đông, mỗi lần Trương Vệ Đông đi tới văn phòng của bà, luôn luôn tươi cười tiếp đãi hắn. Thậm chí khi nào bà có tư tưởng mới về khoa học cũng sẽ gọi hắn tới văn phòng để thảo luận. Giáo sư Tân Hồng là chuyên gia khoa học lâu năm, Trương Vệ Đông được nghiên cứu thảo luận với bà đương nhiên thu được lợi ích không nhỏ. Đồng thời trong quá trình này hắn cũng dần dần hiểu rõ giáo sư Tần Hồng hơn, biết bà là một nhà khoa học uyên bác, làm việc nghiêm cẩn, cho nên thấy ánh mắt sáng ngời của bà cũng không khiến hắn nghĩ lung tung. Mà giáo sư Tần Hồng sau khi tiếp xúc nhiều với Trương Vệ Đông, càng ngày càng kinh ngạc, tuổi tác của hắn không hề tương xứng với kiến thức uyên bác cùng những tư tưởng kỳ dị mà hắn nghĩ ra. Tuy rằng những tư tưởng kỳ dị kia có khi rất vô lý, vớ vẩn. Nhưng bản thân là một nhà khoa học, đáng sợ nhất không phải là suy nghĩ hoang đường mà là không có biện pháp thực hiện, cho nên giáo sư Tần Hồng không hề giễu cợt Trương Vệ Đông, ngược lại càng thêm xem trọng hắn.
Cứ như vậy, sau 20 ngày ngắn ngủi, một giáo sư nghiêm túc, nói năng không hề đùa giỡn, làm việc cẩn thận như giáo sư Tần Hồng lại cảm thấy vô cùng hợp với Trương Vệ Đông, muốn trò chuyện, thảo luận.
Hôm nay giáo sư Tần Hồng ăn mặc rất trẻ trung, xinh đẹp. Áo sơ mi hoa ngắn tay, màu trắng, bám sát lấy dáng người dong dỏng cao, đi giày cao gót, phát huy tinh tế thân hình đẫy đà mà lồi lõm.
Trương Vệ Đông đã nhìn quen cách ăn mặc công sở, đoan trang của giáo sư Tần Hồng, giờ chứng kiến phong cách ăn mặc hoàn toàn khác, khiến từ người đối phương tỏa ra vẻ vũ mị, thành thục, hai mắt không khỏi sáng ngời, bước nhanh tới đón tiếp.
- Giáo sư Tần đang ở đây sao? - Trương Vệ Đông tới trước mặt giáo sư Tần Hồng, cười hói.
- Đúng vậy, tôi đang chờ cậu! - Tần Hồng cười nói.
Có lẽ là do nguyên nhân quần áo, nụ cười của giáo sư Tần Hồng tỏa ra một cảm giác rất mê người, khiến Trương Vệ Đông không kìm lòng được, rạo rực trong lòng, ánh mắt say đắm.
- Nhìn tôi như vậy làm gì? Không nhận ra sao? - Giáo sư Tần Hồng thấy ánh mắt Trương Vệ Đông nhìn chằm chằm mình, tức giận, mặt trắng bệch.
- Ha ha. - Trương Vệ Đông có phần lúng túng gãi đầu, cười khan.
Giáo sư Tần Hồng như không phát hiện ra vẻ lúng túng của Trương Vệ Đông, đi tới trước, thuận miệng hỏi:
- Hôm nay tôi ăn mặc thế nào?
- Đẹp, nhìn rất đẹp! - Trương Vệ Đông khen từ tận đáy lòng, - Thật vậy sao? Thế thì tôi yên tâm rồi, hôm nay gặp mặt mấy người bạn cũ. - Giáo sư Tần Hồng liếc nhìn Trương Vệ Đông, vui vẻ nói.
Chẳng trách hôm nay ăn mặc xinh đẹp như vậy, hóa ra là đi gặp bạn cũ! Trương Vệ Đông thầm nói.
Broochen.com - Đúng rồi, sáng nay không có chuyện gì gấp chứ? Không có việc gì thì đến phòng tôi ngồi, tôi có chuyện muốn hỏi.
Giáo sư Tần Hồng có phần vòng vo nói.
- Không có chuyện gì. - Trương Vệ Đông dứt khoát nói.
Đang nói chuyện thì hai người đã tới cửa phòng làm việc của phó viện trưởng.
Giáo sư Tần Hồng mở cửa, chỉ vào ghế sofa, nói:
- Ngồi đi.
Nói xong, nàng tới bật điện máy đun nước, sau đó xoay người ngồi cạnh Trương Vệ Đông.
- Cậu là tiến sĩ mới vào học viện, theo quy định thì sẽ có một khoản kinh phí nghiên cứu khoa học mở đầu trị giá 5 vạn, không biết cậu có ý kiến gì hay không? Mặc kệ có hay không, tôi đề nghị cậu nhanh chóng chuẩn bị, như vậy không chỉ có thể sử dụng tối ưu khoản tiền này, hơn nữa cũng có lợi cho việc sau này cậu xin đề tài nghiên cứu bảo vệ.
Hiện giờ cạnh tranh chức danh ngày càng kịch liệt, nếu như có ai tranh được hạng mục nghiên cứu khoa học, cho dù cậu đã đủ điều kiện bảo vệ công trình lên phó giáo sư thì cũng không làm gì được. Quá trình duyệt công trình tôi sẽ giúp cậu một tay, cậu có thể tới tìm tôi, nếu giúp được tôi sẽ cố hết sức. Nếu như 5 vạn kia không đủ, tôi sẽ giúp cậu xin thêm một ít. Nếu như công trình được xét duyệt, tôi cũng sẽ giúp cậu việc duyệt trong tỉnh.
Trương Vệ Đông thấy giáo sư Tần Hồng sáng sớm gọi mình là vì việc này, trong lòng không khỏi có chút cảm động.
Hắn từng đọc qua rất nhiều bài bảo viết về tiến sĩ sau khi tốt nghiệp cho nên biết được tiến sĩ sau khi vào trường học làm giảng viên thoạt nhìn cuộc sống sẽ rất dễ dàng, nhưng kỳ thật minh tranh ám đấu trong đó rất nhiều. Không ít tiến sĩ có thực lực nghiên cứu khoa học, nhưng bởi vì quan hệ quả kém cho nên dù đã ra công tác nhiều năm mà vẫn không thể xin được kinh phí cho công trình của mình, bởi thấy mới không thể trở thành phố giáo sư. Ngược lại bọn họ còn phải làm trợ thủ cho các tiến sĩ khác, nghe bọn họ chỉ đạo, nhẫn nhịn chờ tới ngày mình xin được kinh phí cho công trình nghiên cứu của bản thân.
Trương Vệ Đông ở trong giới khoa học được xem như một gương mặt hoàn toàn mới, muốn tự mình xin được phụ trách một hạng mục nghiên cứu khoa học nếu không có gì bất ngờ thì ngay cả hội bình thẩm xét duyệt cũng không hề tin tưởng mà xét duyệt cho. Nếu như được giáo sư Tần Hồng có lực ảnh hưởng và quyền lực nhất định trong giới giáo sư ủng hộ mạnh mẽ và tranh thủ cho thì hiển nhiên cơ hội được thông qua sẽ rất lớn.
- Cám ơn Tần giáo sư. Về vấn đề này thời gian qua tôi cũng đang suy nghĩ và thông qua các tư liệu thì phát hiện ra diện tích nước của tỉnh ta rất lớn, tỉnh ta là một tỉnh có tru thế về tài nguyên nước. Nhưng theo kinh tế ngày một phát triển, nguồn nước bị ô nhiễm ngày một nghiêm trọng, có thể nói là đã đến mức báo động. Chính phủ mặc dù tốn không ít nhân lực và vật lực vào việc bảo vệ nguồn nước tuy nhiên vẫn không có bao nhiêu hiệu quả. Cho nên, tôi muốn tổng hợp lại các phương pháp xử lý ô nhiễm nguồn nước và những nghiên cứu kỹ thuật khống chế. - Trương Vệ Đông nói.
Tần Hồng giáo sư nghe vậy thì hai mắt sáng ngời lên, sau khi lâm vào một lúc lâu trầm tư mới ngẩng đầu lên nói:
- Ý này của cậu rất tốt, rất có ý nghĩa hiện thực, chỉ là hạng mục này quá lớn nếu thật sự muốn làm thì cần một lượng lớn nhân lực và tài chính. Hơn nữa, kết quả nghiên cứu khoa học cuối cùng của hạng mục này còn phải đến trung tâm thực tế để kiểm chứng và vận dụng thử, đây không phải là một chuyện đơn giản. Cậu xem thế này được không, trước tiên cậu dùng năm vạn đồng tài chính khởi động để tổng hợp mọi phương diện, sau đó làm một chút thí nghiệm rồi mới đưa ra lý luận trên phương diện nghiên cứu, tranh thủ tới giữa năm sau có thể có được thành quả nghiên cứu bước đầu. Sau đó tôi cùng với cậu sẽ lên trên tỉnh tranh thủ kinh phí làm nghiên cứu để tiến hành nghiên cứu sâu thêm về phương diện này. Nếu nghiên cứu thành công, đến lúc đó chúng ta có thể thông qua chính phủ tiến hành thử nghiệm ở một khu vực nước có diện tích nhỏ, một khi thành công thì... Ha ha..... Đến lúc đó Trương Vệ Đông cậu đã có thể trở thành đại nhân vật.
Trương Vệ Đông cũng biết được đề tài này khá lớn, chính mình là một người mới nếu muốn tự làm thì không hề thực tế, cho nên hắn vẫn chậm chạp không dám nói với giáo sư Tần Hồng. Hiện tại giáo sư Tần Hồng nói như thế, trong lòng hắn cũng hoàn toàn thả lỏng, chỉnh sắc nói:
- Có thành đại nhân vật hay không có cũng không sao cả, nếu có thể làm ra chút cống hiến cho việc bảo vệ môi trường thì tôi cũng rất thỏa mãn. Giáo sư biết không, trước kia khi còn nhỏ vừa ra khỏi nhà là tôi đã có thể nhìn thấy một dòng sông nhỏ | suốt, lúc mùa hè có thể nhảy xuống để bơi lội. Còn hiện tại thì sao? Chỉ cần thôi cũng đã cảm thấy ghê tởm. Thật sự là rất đau lòng.
rồi lại đem so với - Đúng vậy. Tôi ở nước Đức nhìn nước sông trong suốt của ngườ quốc nội cũng cảm thấy đau lòng vô cùng.
Không khí trong văn phòng theo cái đề tài này , mà lâm vào trong yên lặng ngắn ngủi, mãi một lúc sau Trương Vệ Đông mới mở miệng lar qo"abuyert-com đề tài này tôi sẽ nhanh chóng - Nếu không có chuyện gì khác thì tôi về văn viết sơ qua báo cáo rồi cho đầu nói.
- Được. Vậy cậu đi đi. - Tân Hồng giáo sư gật
thienthucac.com - Ngàn cuốn sách mở ra ngàn câu chuyện ehuong mai hön due gang
Truyện liên quan
Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)
Hắc Tiểu Ma890 chươngTạm ngưng
14.4 k lượt xem
Nghĩ tới đây, Trương Vệ Đông không khỏi lắc đầu, nhếch miệng cười khổ. Hắn thực không muốn nghĩ tới chuyện này, nhưng hắn l�">
Là một tu chân giả có năng lực vượt xa người bình thường, Trương Vệ Đông nhất định không phải người bình thường, cũng không phải là một thầy giáo nghèo đơn thuần! Cho nên nếu trước kia gặp phải chuyện này thì cũng thôi, nhưng nếu giờ gặp phải, Trương Vệ Đông cảm thấy mình cần phải phòng ngừa chu đáo, ít nhất phải nghĩ biện pháp để cháu trai Đàm Vĩnh Khiêm quan lộ suôn sẻ.
Nghĩ tới đây, Trương Vệ Đông không khỏi lại lắc đầu, chẳng trách những thần tiên trong những truyền thuyết thời xưa luôn gắn liền với đế vương, quan viên thượng cổ. E là bọn họ không phải là muốn quyền quý mà là không thể không mượn quyền lực của đối phương -để làm vài chuyện mình muốn.
Vừa đi vừa nghĩ, không biết lúc nào hắn đã về tới nhà.
Đẩy cửa phòng ra, sau đó xông vào tắm nước lạnh, Trương Vệ Đông liền quên hết những chuyện phiền não.
Đọc sách, tu luyện, rồi ngủ, khi mặt trời mọc lại là một ngày mới bắt đầu.
Trương Vệ Đông duỗi lưng một cái, sau đó kéo màn che cửa sổ, đi ra ngoài ban công đi dạo.
Sân trường an tĩnh như khi đã nghỉ hè giờ đã bắt đầu có nhiều người, không hề yên tĩnh nữa.
Sáng sớm, bên cạnh hồ Minh Kính có không ít sinh viên đọc sách, cũng không thiếu những bóng dáng trẻ trung đang chạy vòng quanh hồ. Dưới bóng Tuyết Tùng, Đàm Chính Minh vẫn đang tu luyện như trước, chỉ có điều sau khi được Trương Vệ Đông chỉ điểm, hắn đã đột phá luyện khí tầng ba, đạt tới luyện khí tầng bốn, theo cảnh giới võ học thì chính là cảnh giới Dịch cân, mục tiêu tiếp theo của hắn chính là Dịch tủy.
Dưới ánh sáng mặt trời, người bình thường sao có thể thấy linh khí trời đất quanh quẩn người Đàm Chính Minh, Trương Vệ Đông lúc này không khỏi mỉm cười vui vẻ. Đúng lúc này, Trương Vệ Đông đột nhiên cảm thấy một ánh mắt đảo qua chính mình, như có như không.
Trương Về Đông trong lòng khẽ động, quay đầu nhìn về phía một phòng độc thân khác, quả nhiên cô giáo mỹ nữ Tô Lăng Phỉ của học viện Hoàn Công cũng đang đứng trên ban công.
Ánh nắng ban mai chiếu lên khuôn mặt tinh xảo, xinh đẹp cùng thân thể cao gầy, da thịt trắng noãn như ngưng tuyết, lộ ra hào quang mê người. Áo phông nổi lên cặp thỏ trắng như không bao giờ muốn xuất hiện, khiến Trương Vệ Đông không kìm lòng nỗi nhớ đến hình ảnh nóng bỏng ngày đầu tiên tới đây.
Cũng không biết là có phải do giác quan thứ sáu của phụ nữ đặc biết bén nhạy, trong đầu Trương Vệ Đông vừa hiện lên hình ảnh kia, Trương Vệ Đông như đã biết hắn đang suy nghĩ gì, hừ lạnh một tiếng, hất tóc lên, lắc lắc eo thon trở vào phòng.
Nhìn thân thể mê người của Trương Vệ Đông dần biến mất, Trương Vệ Đông không khỏi cười khổ lắc đầu. Đã hợp tác với Tô Lăng Phỉ khoảng 20 ngày, nhưng trừ khi trao đổi công việc, hai người vẫn như người lạ với nhau. Không phải là Trương Vệ Đông không muốn tạo quan hệ tốt với cô, mà Tô Lăng Phỉ căn bản không cho hắn cơ hội, mỗi lần khi thấy hắn đều giống như bị hắn nhìn thấy thân thể, ánh mắt lạnh như băng.
Nếu như người con gái này cũng có thể giống như mấy người Tùy Lệ thì thật tốt biết bao!
Tiếp tục đóng trên ban công trong chốc lát, Trương Vệ Đông có chút cảm xúc, sau đó cũng quay vào phòng.
Ăn sáng xong, Trương Vệ Đông vẫn như ngày thường, đeo balo đựng laptop đi tới tòa nhà của học viện. Khi chưa tới thì đã thấy giáo sư Tần Hồng đứng ở cửa ra vào, giống như đang chờ ai đó.
Dưới sự dẫn dắt của Trương Vệ Đông, tiến triển của nhóm nghiên cứu rất nhanh, thuận lợi. Tuy rằng giáo sư Tần Hồng để Trương Vệ Đông tùy ý phụ trách dự án, nhưng mỗi Trương Vệ Đông đều tổng hợp kết quả nghiên cứu mới nhất cũng những suy nghĩ của mình để báo cáo cho giáo sư Tân Hồng, để bà biết rõ tiến triển.
tuần Tác phong làm việc Trương Vệ Đông được giáo sư Tần Hồng rất tán thưởng, cho nên càng ngày càng thích Trương Vệ Đông, mỗi lần Trương Vệ Đông đi tới văn phòng của bà, luôn luôn tươi cười tiếp đãi hắn. Thậm chí khi nào bà có tư tưởng mới về khoa học cũng sẽ gọi hắn tới văn phòng để thảo luận. Giáo sư Tân Hồng là chuyên gia khoa học lâu năm, Trương Vệ Đông được nghiên cứu thảo luận với bà đương nhiên thu được lợi ích không nhỏ. Đồng thời trong quá trình này hắn cũng dần dần hiểu rõ giáo sư Tần Hồng hơn, biết bà là một nhà khoa học uyên bác, làm việc nghiêm cẩn, cho nên thấy ánh mắt sáng ngời của bà cũng không khiến hắn nghĩ lung tung. Mà giáo sư Tần Hồng sau khi tiếp xúc nhiều với Trương Vệ Đông, càng ngày càng kinh ngạc, tuổi tác của hắn không hề tương xứng với kiến thức uyên bác cùng những tư tưởng kỳ dị mà hắn nghĩ ra. Tuy rằng những tư tưởng kỳ dị kia có khi rất vô lý, vớ vẩn. Nhưng bản thân là một nhà khoa học, đáng sợ nhất không phải là suy nghĩ hoang đường mà là không có biện pháp thực hiện, cho nên giáo sư Tần Hồng không hề giễu cợt Trương Vệ Đông, ngược lại càng thêm xem trọng hắn.
Cứ như vậy, sau 20 ngày ngắn ngủi, một giáo sư nghiêm túc, nói năng không hề đùa giỡn, làm việc cẩn thận như giáo sư Tần Hồng lại cảm thấy vô cùng hợp với Trương Vệ Đông, muốn trò chuyện, thảo luận.
Hôm nay giáo sư Tần Hồng ăn mặc rất trẻ trung, xinh đẹp. Áo sơ mi hoa ngắn tay, màu trắng, bám sát lấy dáng người dong dỏng cao, đi giày cao gót, phát huy tinh tế thân hình đẫy đà mà lồi lõm.
Trương Vệ Đông đã nhìn quen cách ăn mặc công sở, đoan trang của giáo sư Tần Hồng, giờ chứng kiến phong cách ăn mặc hoàn toàn khác, khiến từ người đối phương tỏa ra vẻ vũ mị, thành thục, hai mắt không khỏi sáng ngời, bước nhanh tới đón tiếp.
- Giáo sư Tần đang ở đây sao? - Trương Vệ Đông tới trước mặt giáo sư Tần Hồng, cười hói.
- Đúng vậy, tôi đang chờ cậu! - Tần Hồng cười nói.
Có lẽ là do nguyên nhân quần áo, nụ cười của giáo sư Tần Hồng tỏa ra một cảm giác rất mê người, khiến Trương Vệ Đông không kìm lòng được, rạo rực trong lòng, ánh mắt say đắm.
- Nhìn tôi như vậy làm gì? Không nhận ra sao? - Giáo sư Tần Hồng thấy ánh mắt Trương Vệ Đông nhìn chằm chằm mình, tức giận, mặt trắng bệch.
- Ha ha. - Trương Vệ Đông có phần lúng túng gãi đầu, cười khan.
Giáo sư Tần Hồng như không phát hiện ra vẻ lúng túng của Trương Vệ Đông, đi tới trước, thuận miệng hỏi:
- Hôm nay tôi ăn mặc thế nào?
- Đẹp, nhìn rất đẹp! - Trương Vệ Đông khen từ tận đáy lòng, - Thật vậy sao? Thế thì tôi yên tâm rồi, hôm nay gặp mặt mấy người bạn cũ. - Giáo sư Tần Hồng liếc nhìn Trương Vệ Đông, vui vẻ nói.
Chẳng trách hôm nay ăn mặc xinh đẹp như vậy, hóa ra là đi gặp bạn cũ! Trương Vệ Đông thầm nói.
Broochen.com - Đúng rồi, sáng nay không có chuyện gì gấp chứ? Không có việc gì thì đến phòng tôi ngồi, tôi có chuyện muốn hỏi.
Giáo sư Tần Hồng có phần vòng vo nói.
- Không có chuyện gì. - Trương Vệ Đông dứt khoát nói.
Đang nói chuyện thì hai người đã tới cửa phòng làm việc của phó viện trưởng.
Giáo sư Tần Hồng mở cửa, chỉ vào ghế sofa, nói:
- Ngồi đi.
Nói xong, nàng tới bật điện máy đun nước, sau đó xoay người ngồi cạnh Trương Vệ Đông.
- Cậu là tiến sĩ mới vào học viện, theo quy định thì sẽ có một khoản kinh phí nghiên cứu khoa học mở đầu trị giá 5 vạn, không biết cậu có ý kiến gì hay không? Mặc kệ có hay không, tôi đề nghị cậu nhanh chóng chuẩn bị, như vậy không chỉ có thể sử dụng tối ưu khoản tiền này, hơn nữa cũng có lợi cho việc sau này cậu xin đề tài nghiên cứu bảo vệ.
Hiện giờ cạnh tranh chức danh ngày càng kịch liệt, nếu như có ai tranh được hạng mục nghiên cứu khoa học, cho dù cậu đã đủ điều kiện bảo vệ công trình lên phó giáo sư thì cũng không làm gì được. Quá trình duyệt công trình tôi sẽ giúp cậu một tay, cậu có thể tới tìm tôi, nếu giúp được tôi sẽ cố hết sức. Nếu như 5 vạn kia không đủ, tôi sẽ giúp cậu xin thêm một ít. Nếu như công trình được xét duyệt, tôi cũng sẽ giúp cậu việc duyệt trong tỉnh.
Trương Vệ Đông thấy giáo sư Tần Hồng sáng sớm gọi mình là vì việc này, trong lòng không khỏi có chút cảm động.
Hắn từng đọc qua rất nhiều bài bảo viết về tiến sĩ sau khi tốt nghiệp cho nên biết được tiến sĩ sau khi vào trường học làm giảng viên thoạt nhìn cuộc sống sẽ rất dễ dàng, nhưng kỳ thật minh tranh ám đấu trong đó rất nhiều. Không ít tiến sĩ có thực lực nghiên cứu khoa học, nhưng bởi vì quan hệ quả kém cho nên dù đã ra công tác nhiều năm mà vẫn không thể xin được kinh phí cho công trình của mình, bởi thấy mới không thể trở thành phố giáo sư. Ngược lại bọn họ còn phải làm trợ thủ cho các tiến sĩ khác, nghe bọn họ chỉ đạo, nhẫn nhịn chờ tới ngày mình xin được kinh phí cho công trình nghiên cứu của bản thân.
Trương Vệ Đông ở trong giới khoa học được xem như một gương mặt hoàn toàn mới, muốn tự mình xin được phụ trách một hạng mục nghiên cứu khoa học nếu không có gì bất ngờ thì ngay cả hội bình thẩm xét duyệt cũng không hề tin tưởng mà xét duyệt cho. Nếu như được giáo sư Tần Hồng có lực ảnh hưởng và quyền lực nhất định trong giới giáo sư ủng hộ mạnh mẽ và tranh thủ cho thì hiển nhiên cơ hội được thông qua sẽ rất lớn.
- Cám ơn Tần giáo sư. Về vấn đề này thời gian qua tôi cũng đang suy nghĩ và thông qua các tư liệu thì phát hiện ra diện tích nước của tỉnh ta rất lớn, tỉnh ta là một tỉnh có tru thế về tài nguyên nước. Nhưng theo kinh tế ngày một phát triển, nguồn nước bị ô nhiễm ngày một nghiêm trọng, có thể nói là đã đến mức báo động. Chính phủ mặc dù tốn không ít nhân lực và vật lực vào việc bảo vệ nguồn nước tuy nhiên vẫn không có bao nhiêu hiệu quả. Cho nên, tôi muốn tổng hợp lại các phương pháp xử lý ô nhiễm nguồn nước và những nghiên cứu kỹ thuật khống chế. - Trương Vệ Đông nói.
Tần Hồng giáo sư nghe vậy thì hai mắt sáng ngời lên, sau khi lâm vào một lúc lâu trầm tư mới ngẩng đầu lên nói:
- Ý này của cậu rất tốt, rất có ý nghĩa hiện thực, chỉ là hạng mục này quá lớn nếu thật sự muốn làm thì cần một lượng lớn nhân lực và tài chính. Hơn nữa, kết quả nghiên cứu khoa học cuối cùng của hạng mục này còn phải đến trung tâm thực tế để kiểm chứng và vận dụng thử, đây không phải là một chuyện đơn giản. Cậu xem thế này được không, trước tiên cậu dùng năm vạn đồng tài chính khởi động để tổng hợp mọi phương diện, sau đó làm một chút thí nghiệm rồi mới đưa ra lý luận trên phương diện nghiên cứu, tranh thủ tới giữa năm sau có thể có được thành quả nghiên cứu bước đầu. Sau đó tôi cùng với cậu sẽ lên trên tỉnh tranh thủ kinh phí làm nghiên cứu để tiến hành nghiên cứu sâu thêm về phương diện này. Nếu nghiên cứu thành công, đến lúc đó chúng ta có thể thông qua chính phủ tiến hành thử nghiệm ở một khu vực nước có diện tích nhỏ, một khi thành công thì... Ha ha..... Đến lúc đó Trương Vệ Đông cậu đã có thể trở thành đại nhân vật.
Trương Vệ Đông cũng biết được đề tài này khá lớn, chính mình là một người mới nếu muốn tự làm thì không hề thực tế, cho nên hắn vẫn chậm chạp không dám nói với giáo sư Tần Hồng. Hiện tại giáo sư Tần Hồng nói như thế, trong lòng hắn cũng hoàn toàn thả lỏng, chỉnh sắc nói:
- Có thành đại nhân vật hay không có cũng không sao cả, nếu có thể làm ra chút cống hiến cho việc bảo vệ môi trường thì tôi cũng rất thỏa mãn. Giáo sư biết không, trước kia khi còn nhỏ vừa ra khỏi nhà là tôi đã có thể nhìn thấy một dòng sông nhỏ | suốt, lúc mùa hè có thể nhảy xuống để bơi lội. Còn hiện tại thì sao? Chỉ cần thôi cũng đã cảm thấy ghê tởm. Thật sự là rất đau lòng.
rồi lại đem so với - Đúng vậy. Tôi ở nước Đức nhìn nước sông trong suốt của ngườ quốc nội cũng cảm thấy đau lòng vô cùng.
Không khí trong văn phòng theo cái đề tài này , mà lâm vào trong yên lặng ngắn ngủi, mãi một lúc sau Trương Vệ Đông mới mở miệng lar qo"abuyert-com đề tài này tôi sẽ nhanh chóng - Nếu không có chuyện gì khác thì tôi về văn viết sơ qua báo cáo rồi cho đầu nói.
- Được. Vậy cậu đi đi. - Tân Hồng giáo sư gật
Truyện liên quan

Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)
Hắc Tiểu Ma890 chươngTạm ngưng
14.4 k lượt xem
Nghĩ tới đây, Trương Vệ Đông không khỏi lắc đầu, nhếch miệng cười khổ. Hắn thực không muốn nghĩ tới chuyện này, nhưng hắn l�">