Chương 99: Níu kéo hay để em ra đi
Bên trong hắn đang trong tình trạng say bét nhè
-Con định uống đến bao giờ nữa .-pa hắn
-Để con yên .-hắn
-Về nhà đi
-Ba đến có chuyện gì .-hắn
-Chúng ta sẽ sang pháp
-Thế sao
-Phải ,con chuẩn bị đi
-Con không muốn đi mọi người đi
-Trốn tránh là cách mà con xin lỗi với người mình yêu ư ,con tưởng cứ như thế này thì nó có thể thấy và tha thứ cho con à .-pa hắn
-Thôi đi .-hắn hét lên
-con …-pa hắn
-Pa về đi .
-Thôi được rồi 2 giò ngày mai chúng ta sẽ bay đi hay không là tùy con ,sau này đừng hối hận vì những thứ mình đã lựa chọn .-pa hắn nói rồi đi ra luôn có lẽ hơi thất vọng vì con trai mình
Hắn im lặng tiếp tục uống không có dấu hiệu gì là hắn muốn dừng uống cả Ngày hôm sau ba mẹ hắn đang làm thủ tục lên máy bay vì thấy hắn chưa đến nên cũng không có ý định chờ nữa
-Bác bọn con tới rồi .-Khánh te tửn bước tới
Theo sau là 3 thằng còn lại hắn cũng xuất hiện với dáng vẻ mệt mỏi gương mặt phờ phạc (ốm rượu =mệt ) tuy vậy nhưng không thể phủ nhận sức hút của bọn hắn ở sân bay ,cứ xuất hiện là y như rằng có bạo loạn (chỉ khổ mấy ông bảo vệ dẹp loạn )
-Con đến rồi may quá chúng ta lên thôi kẻo muộn .-mẹ hắn
-Vâng – all trừ hắn tên này vẫn không nói gì như người vô hồn
Sáng hôm sau tại pari ,tối qua hắn và mọi người đã đến Pháp vầ về nghỉ luôn .Hôm nay chưa sáng ra 3 thằng kia đã tí tởn rủ hắn đi chơi (có ý đò gì đó nói sau ) Tất nhiên là hắn biết bọn này sẽ đi đâu nên hắn trốn luôn ra ngoài nhân lúc bọn kia ở trên phòng .hắn chưa thể đối mặt với nó lúc này ,bây giờ hắn muốn đi ra ngoài dạo cũng đã lâu hắn mới trở lại Pháp ,thật sự mọi thứ cũng ko thay đổi lắm Bên phía bọn nó
-Mày đi đâu thế .-Mai hỏi khi thấy nó có dấu hiệu nó chuẩn bị ra khỏi nhà
-tao ra ngoài .-nó
-Hả mày điên à lâu rồi cả bọn mới tụ tập mày ra ngoài làm gì .-Ngọc
-Tao không muốn phá khung cảnh lãng mạn của chúng mày đâu .-nó cười rồi đi ra ngoài luôn
-có sao đâu chứ .-Anh nói thì nó cũng đi mất rồi
-Vui vẻ nhé .-nó ko biết từ đâu chui ra cười làm cả bọn giật cả mình
Nó cũng ra ngoài đi dạo muốn cho tâm trạng bớt căng thẳng dù sao cũng chưa muốn nhìn thấy hắn chẳng phải hắn nói không muốn nhìn thấy nó sao ,không gặp sẽ tốt cho cả 2 Dưới chân tháp Eiffel dòng người vẫn qua lại đông đúc có 2 người bất ngờ dừng lại đứng đối diện nhau nhìn nhau và đó chính là hắn và nó ,cả 2 cứ đứng như thế nhìn nhau đã bao lâu rồi họ mới gặp nhau nhỉ ,đã bao lâu hắn mới được gặp lại người mình yêu nhỉ ,cảm thấy xót xa hối hận .Nó là người tỉnh đầu tiên nó nghĩ hắn không muốn gặp nó nên mới ra đây , bước chân thẳng ánh mắt vô hồn thái độ lạnh tanh bước qua ,thế nhưng chứa khịp đi qua nó đã bị tay hắn giữ lại
-ANH XIN LỖI –hăn bất ngò xin lỗi làm nó cũng ngạc nhiên vô cùng sao hắn lại xin lỗi ,
-……….-nó không nói gì “chẳng lẽ hắn đã xem rồi sao ,thật sựu quên được nó rồi sao” cười nhạt nó rút tay mình ra làm cho hắn hụt hẫng
-ANH SAI RỒI
-Tôi không có gì để nói với anh .-nó nói rồi đi luôn
-EM THẬT SỰ NGHĨ ĐƯỢC ANH CÓ THỂ QUÊN ĐƯỢC EM SAO .-hắn quay lại hét lên …………………………………….