Chương 10: Đường Tam kiên trì, Sử Lai Khắc quá khó khăn

Ngày hôm sau, Cổ Phàm tỉnh dậy hơi muộn.
Rời giường, vệ sinh cá nhân, xuống phố tìm chỗ ăn sáng.
Đấu La Đại Lục đồ ăn rất mới lạ, nhưng hắn vẫn ưa thích Địa Cầu thức ăn hơn.
Đặc biệt là đồ ăn Việt Nam, kiếp trước Cổ Phàm mỗi ngày đều ăn đồ Việt, phải gọi là thoải mái.


Đường Tam cùng Tiểu Vũ hẳn là đã đến Sử Lai Khắc học viện, nói không chừng đang đánh nhau với Triệu Vô Cực đây.
Cổ Phàm có lưu lại trên hai người phi lôi thần ấn ký, có thể truyền tống đến hai người vị trí bất cứ lúc nào.


Ăn xong Đấu La Đại Lục bữa sáng, Cổ Phàm từ hệ thống mua một gói chocolate bắt đầu ăn vặt.
Hương vị Địa Cầu không sai!
Thật hoài niệm a!
Cổ Phàm trên đường thân ảnh rất nhanh liền biến mất, nhưng người qua đường không ai nhận ra cả.
.....
Một bên khác.
Sử Lai Khắc học viện.


Đường Tam bên này đang tiến hành kịch chiến.
Không biết có phải nguyên nhân hiệu ứng hồ điệp hay không, lần này Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh không có bị chấn bất tỉnh mà chỉ đơn thuần bị loại thôi.
Trên sân chỉ còn lại một mình Đường Tam chèo chống lấy.


"Triệu lão sư, muốn bắt ta, nhưng không có dễ dàng như vậy." Đường Tam sắc mặt đạm nhiên, bây giờ đoàn đội chỉ còn lại một mình hắn, hắn không có hốt hoảng.
Chính diện giao chiến, không phải đối thủ. Nhưng nếu như chỉ là kéo dài thời gian, Đường Tam cảm thấy mình vẫn là có thể kéo một hồi.


Đường Môn tuyệt học Quỷ Ảnh Mê Tung cũng không phải đơn giản.
Quỷ Ảnh Mê Tung không phải tốc độ loại bộ pháp, nó am hiểu là tránh né, thân hình biến hóa khó bắt lấy, từ tên có tên nhìn ra, đây là biến hóa cao thân pháp thường dùng để chạy trốn.


available on google playdownload on app store


Trừ phi, Triệu Vô Cực có thể trực tiếp dùng đệ tam Hồn Kỹ đem trọng lực đè sấp Đường Tam xuống không thể động đậy, bằng không thì Đường Tam vẫn sẽ còn có thể tiếp tục.


"A? Vậy ta ngược lại muốn xem có bao nhiêu không dễ dàng." Triệu Vô Cực không để ý cười cười, bước nhanh hướng về Đường Tam vọt tới.
"Thứ hai Hồn Kỹ, Đại Lực Kim Cương Chưởng!"


Triệu Vô Cực tại hai người khoảng cách gần thời điểm, đạo thứ hai Hồn Hoàn sáng lên, trên bàn tay hồn lực trong nháy mắt hội tụ, tạo thành một cái năng lượng chưởng ấn, hướng về Đường Tam ngực muốn chụp đi qua.
Đường Tam tại Triệu Vô Cực giơ tay lên thời điểm liền đã làm tốt phản ứng.


Chỉ thấy hắn đã tiến vào Võ Hồn phụ thể trạng thái, lợi dụng xà thân tính dẻo dai cùng Quỷ Ảnh Mê Tung thân pháp thành công né tránh.


Bằng vào Servine còn có Đường Môn thân pháp Quỷ Ảnh Mê Tung, Đường Tam tốc độ mặc dù không bằng Triệu Vô Cực nhanh, nhưng Triệu Vô Cực muốn bắt đến Đường Tam, nhưng cũng không dễ dàng.
Đây chính là Đường Tam mục đích.


Hắn muốn cứng rắn hao tổn xuống, dù sao nhờ có thứ hai Hồn Kỹ nên hắn Hồn Lực còn có thể.
Nhưng mà không có chuyện gì là tuyệt đối.
Triệu Vô Cực gặp Đường Tam người này trơn như con cá chạch, chính mình Đại Lực Kim Cương Chưởng nhiều lần chụp khoảng không, hắn tâm tình có chút mất kiên nhẫn.


Trên sân một đuổi một chạy hai thân ảnh, trong đó một đạo đột nhiên dừng bước.


Nhìn xem hơi hơi thở hổn hển, tại chính mình cách đó không xa cũng là dừng lại nghỉ ngơi Đường Tam, Triệu Vô Cực cười mắng: "Ngươi giỏi lắm tiểu tử, thật là đủ trơn, không nhanh chút giải quyết ngươi, thời gian có thể liền không quá đủ."


Dứt lời, Triệu Vô Cực nhìn xem đã đốt được 2⁄ nén nhang, trong lòng có chút lo lắng.
Chính mình là Bất Động Minh Vương Triệu Vô Cực, đối phó mấy cái mới 12 tuổi hài tử đều như vậy tốn sức, cái kia truyền đến học viện các lão sư khác trong lỗ tai, còn không bị bọn hắn làm phiền ch.ết.


Nghĩ tới đây, Triệu Vô Cực trên người đạo thứ tư Hồn Hoàn đột nhiên phát sáng lên!
Tử quang lập lòe, đạo này ngàn năm Hồn Hoàn thế mà bay ra ngoài, mục tiêu khóa chặt Đường Tam, đeo vào trên người hắn.
"Đệ tứ Hồn Kỹ, định vị truy tung!"


Triệu Vô Cực thân hình hơi trầm xuống, hắn cái kia cường tráng hai chân chợt dùng sức, cả người thế mà từ trên mặt đất nhảy dựng lên, nhảy lên cao mười mấy mét.
Giống như lưu tính hướng Đường Tam đập tới.
Đây nếu là nện thật sự, Đường Tam không ch.ết cũng trọng thương.


Đường Tam nhìn thấy như vậy một màn, con ngươi không khỏi co rụt lại, vội vàng thay đổi bản thân vị trí, nhưng lại bi ai phát hiện không có tác dụng.
Một chiêu này, là mang khóa chặt hiệu quả!
Tránh không thoát!


Đường Tam trong người hồn lực lập tức bộc phát, tiến vào Võ Hồn phụ thể trạng thái, dự định cứng đối cứng!
"Tiểu tam..."
"Triệu lão sư hạ thủ nhẹ chút..."
Nơi xa quan chiến người một mặt lo lắng.
.....
Oanh một tiếng!


Chỉ thấy một thân ảnh lấy cực nhanh tốc độ bay ngược ra, đợi mọi người nhìn kỹ thì thấy đây là Triệu Vô Cực không sai.
Gì tình huống?
Bên ngoài quan chiến đám người lẫn trong sân Triệu Vô Cực đều mộng bức.


"Ta có vẻ đến không đúng lúc a..." Cổ Phàm không biết từ lúc nào xuất hiện bên cạnh Đường Tam, ngượng ngùng gãi đầu nói.
"Phàm ca!" Đường Tam cùng Tiểu Vũ nhìn thấy hắn đều kêu lên.
Gần đó quan chiến ba người Chu Trúc Thanh, Ninh Vinh Vinh, Đái Mộc Bạch cũng tò mò nhìn qua.


"Không có ý tứ, tiểu tam ngươi đã thua rồi." Cổ Phàm cánh tay vỗ Đường Tam bả vai nói.
"Đúng vậy, Phàm ca, ta thua." Đường Tam có chút thất lạc đáp.


"Đi, không phải chỉ là thua sao, không chọn cái này học viện có thể đi cái khác, nghe nói Oikawa tên kia cũng mở học viện, nếu ngươi muốn có thể đi Thiên Đấu Thành học."


"Thật sao Phàm ca? Nếu vậy ta có thể suy tính..." Đường Tam nghe đến Oikawa liền hứng thú lên, đơn thuần bởi vì hắn để lại ấn tượng sâu sắc.
"Uy, tiểu tử, ngươi tại trước mặt ta đào chúng ta học sinh là như thế nào?" Triệu Vô Cực bên này nghe được như vậy liền gấp, hùng hùng hổ hổ lên tiếng.


"A, vậy thì ta hỏi mọi người xung quanh một chút." Cổ Phàm nhìn qua đứng không xa quan chiến Tiểu Vũ hỏi: "Tiểu Vũ, Triệu Vô Cực phải chăng có nói cần trụ thời gian một nén nhang liền thông qua?"
"Có chuyện này, Phàm ca." Tiểu Vũ không biết mình tại sao được hỏi nhưng vẫn vui vẻ trả lời.


"Dựa theo Triệu Vô Cực thuyết pháp, các ngươi không ai thông qua cả, vì vậy các ngươi còn chưa trở thành Sử Lai Khắc học sinh, chỉ là người tham gia khảo hạch thôi."


"Do đó, ta có quyền lợi được mời Đường Tam cùng Tiểu Vũ, dù sao Sử Lai Khắc là chiêu mộ có thể chống cự Bất Động Minh Vương một nén nhang học sinh, mà Đường Tam cùng Tiểu Vũ lại không phải." Cổ Phàm âm dương quái khí nói.
"Không phải..." Triệu Vô Cực muốn nói gì liền bị Cổ Phàm ngắt lời.


"Ngươi không cần dùng lý do giải thích, chẳng lẽ ngươi định nói là dù bọn họ không trụ được liền có thể thông qua?"
Triệu Vô Cực cả người buồn bực, cảm giác mình như bị nhìn thấu.


"Nhưng mà nếu như vậy thì Sử Lai Khắc cũng quá gạt người, đường đường Bất Động Minh Vương nếu không nói lý lẽ, làm sao để học sinh tin tưởng lão sư dạy bảo?"


"Ta khuyên Sử Lai Khắc có thể đóng cửa đi, chiêu sinh khảo hạch đã không muốn người, cơ sở vật chất lại kém như vậy, không có bắt chước tu luyện hoàn cảnh như các học viện khác, cộng thêm ăn uống không dinh dưỡng, ở đây lâu tăng lên tu vi rất chậm."


"Nên nhớ, không chỉ học viện khảo hạch chúng ta, mà chúng ta cũng có quyền lựa chọn thích hợp học viện."
Triệu Vô Cực bị Cổ Phàm nói á khẩu không trả lời được.


Mà trên sân tất cả mọi người cũng gật đầu đồng ý Cổ Phàm lời nói, ngoại trừ Đái Mộc Bạch, dù sao hắn là Sử Lai Khắc một thành viên.
Hắn cũng biết được nếu không ai đứng ra, hôm nay Sử Lai Khắc muốn vì Triệu Vô Cực mà thua thiệt thiên tài.


Cổ Phàm khóe miệng giương lên, hắn lời này không chỉ cho xung quanh đám người mà còn thông qua hồn lực truyền đi khắp Sử Lai Khắc.
Không bao lâu sẽ có người khác đến!






Truyện liên quan