Chương 38: Phản Công Kí – Hạ

Hứa Tuấn Thiên cảm thấy da đầu mình run lên, từ từ lui về phía sau, bàn tay đưa ra phía sau lặng lẽ mở cửa.
Y Ân đặt một tay ra phía sau đè lại, chặn đi đường lui của hắn. Cúi đầu, từ trên cao nhìn xuống Hứa Tuấn Thiên: “Áp đảo ta sao?” Khóe môi y cong lên, tựa tiếu phi tiếu.


Thái độ Y Ân rất bình tĩnh, ngay cả Hứa Tuấn Thiên cũng không nhìn ra chút khác thường nào. Nuốt nước miếng: “Ta chỉ nói đùa thôi, ngươi đừng nghĩ là thật.”


Y Ân nhẹ nhàng quẹt lên má Hứa Tuấn Thiên. Móng tay là vũ khí lợi hại của lang tộc, nhưng lúc bình thường cũng vô cùng sắc bén. Làn da ấm áp tiếp xúc với vật thể bén nhọn lạnh băng, mang đến cảm nhận nhiệt độ khác biệt, hơn nữa còn có một loại khoái cảm mãnh liệt. Hứa Tuấn Thiên khẽ run, muốn nhích xa khỏi Y Ân một chút.


Muốn lui, cũng không còn đường lui nữa. Y Ân cơ hồ dán cả người y lên hắn. Hứa Tuấn Thiên cố gắng giữ bình tĩnh, mặt không đổi sắc nói: “Ngươi tin ta đi, ta thật chỉ nói đùa thôi. Ta sao có thể áp ngươi được.” Những lời này quả thực làm hắn muốn hộc máu, là nam nhân mà lại phải thừa nhận chính mình không được. Nhưng tạm thời phải nhẫn nhịn mới có thể giành được thắng lợi, Hứa Tuấn Thiên là một người rất hiểu chuyện.


Y Ân mỉm cười, đặt đầu gối chèn vào giữa hai chân Hứa Tuấn Thiên, như có như không khẽ đụng chạm vào cơ thể hắn.
Hứa Tuấn Thiên cắn răng, chịu đựng quấy rầy của Y Ân.


“Hứa Tuấn Thiên, không cần lừa ta.” Y Ân khẽ nói, nắm lấy tay Hứa Tuấn Thiên, chậm rãi ɭϊếʍƈ lên lòng bàn tay hắn. “Ngươi đã muốn như thế, vậy thì làm đi!”


available on google playdownload on app store


Hứa Tuấn Thiên liều mạng lắc đầu. Từ khi đứa nhỏ sinh ra, hắn chưa làm với Y Ân lần nào. ȶìиɦ ɖu͙ƈ tích tụ lâu như vậy, một khi bùng nổ, Hứa Tuấn Thiên không thể cam đoan chính mình có thể sống để nhìn thấy mặt trời sáng hôm sau hay không nữa.


“Sao lại sợ như vậy.” Y Ân đặt tay Hứa Tuấn Thiên lên ngực mình, từ từ cởi cúc áo ra.
Con ngươi Hứa Tuấn Thiên trừng lớn, chăm chăm nhìn vào mảnh da thịt tuyết trắng đang từ từ lộ ra.


“Không phải muốn áp đảo ta sao? Vậy tới đây đi!” Y Ân rất thẳng thắng, thấy Hứa Tuấn Thiên bất động, đơn giản tự mình động thủ, quần áo rộng mở, lùng nhùng vắt trên cánh tay.


Mắt phượng ẩn tình, đôi môi đỏ mộng khẽ mở, nửa thân trần trụi đánh mạnh vào thần kinh người ta. Chính là hiện tại Hứa Tuấn Thiên không hề có tâm tình thưởng thức mỹ nhân, hắn muốn chọt mạnh vào đôi mắt mình.


“Không, không, bây giờ ta không muốn nữa.” Có trời mới biết Y Ân đang âm mưu gì, Hứa Tuấn thiên lắc đầu điên cuồng như trống bỏi.
“Sách!” Y Ân kéo Hứa Tuấn Thiên đi về phía giường lớn trong phòng, y vừa đi vừa cởi quần áo, chờ đến lúc y ngồi trên giường đã muốn trần như nhộng.


Hứa Tuấn Thiên liều mạng giãy dụa, tay trái dùng sức nắm lấy cánh cửa. Nhưng khí lực Y Ân quá lớn, Hứa Tuấn Thiên bị y kéo mạnh liền theo lực kéo nhào vào lòng y.


Y Ân nằm trên giường, ôm lấy hắn mỉm cười nói: “Ngươi có thể làm.” Âm thanh y trầm thấp du dương, mái tóc vàng óng mềm mại chảy dài trên cơ thể tuyết trắng.
Hứa Tuấn Thiên cố gắng giãy dụa giữa tình cảm và lí trí.


Y Ân đẩy hắn ra. Lười biếng nằm xuống một bên, gối tay sau đầu, thân thể thon dài trắng nõn lồ lộ dưới ánh đèn.
Hứa Tuấn Thiên không thể chịu nỗi sự hấp dẫn này, bàn tay chậm rãi vuốt ve ngực Y Ân.


Nhiệt độ cơ thể Y Ân thấp hơn hắn nhiều, làn da lại nhẵn nhụi bóng loáng, Hứa Tuấn Thiên có cảm giác mình đang chạm vào một khối ngọc bích ấm áp. Hắn liếc mắt nhìn Y Ân, thấy y không có hành động phản kháng gì, thậm chí còn có phần dung túng mình, lá gan bắt đầu phình to lên. “Ngươi thực sự…..” Hắn cẩn thận chọn lọc từ ngữ, cẩn thận không kích thích đến Y Ân: “Ngươi thực sự nguyện ý cho ta ôm sao?”


Y Ân mỉm cười cúi đầu, chủ động cầm lấy tay Hứa Tuấn Thiên suồng sã vuốt ve thân thể mình.
Hứa Tuấn Thiên có được lời cam đoan, cuối cùng mới có thể thở nhẹ một hơi.
Đều là nam nhân, hắn đương nhiên biết phải làm thế nào.


Hắn nằm lên người Y Ân, hôn lên môi Y Ân. Y Ân ngoan ngoãn hé miệng, để hắn tiến vào. Bình thường đều là Y Ân cường hôn, hiện tại hiếm có một cơ hội Hứa Tuấn Thiên chiếm được vị trí chủ đạo. Hắn quấn lấy đầu lưỡi Y Ân, ɭϊếʍƈ qua răng, ʍút̼ lấy môi y. Đôi môi hồng nhạt nhanh chóng bị trận hôn điên cuồng kích thích dần dần trở thành đỏ bừng, nỗi bật trên da thịt trắng nõn càng hiện lên một vẻ đẹp kiêng kị.


Hứa Tuấn Thiên thuận theo gáy cổ Y Ân hôn xuống, hai tay ôm lấy lưng y, vuốt ve hai cánh mông.
Y Ân nhíu mày một chút, cố gắng ngăn chặn lại bản năng đang muốn cuồng phát, nếu là Hứa Tuấn Thiên, những đụng chạm này y vẫn có thể chịu đựng được. Phối hợp tách hai chân lên quấn quanh thắt lưng Hứa Tuấn Thiên.


Đôi chân Y Ân thon dài hữu lực, Hứa Tuấn Thiên bị y ép sát xuống, để bộ phận của hai người cùng dán sát vào nhau.
Y Ân mỉm cười một chút, thổi hơi vào bên tai Hứa Tuấn Thiên: “Đã muốn ướt rồi.”


Hứa Tuấn Thiên hung hăng trừng mắt liếc y, dứt khoát đem quần áo trên người cởi bỏ. “Cho dù ướt, cũng có thể áp đảo ngươi.” Nghĩ nghĩ lại bổ xung thêm một câu: “Ngươi đáp ứng rồi, đừng nghĩ phản kháng.”
Y Ân không ừ hử gì.


Hứa Tuấn Thiên cảm thấy rất bất an, kéo đám quần áo bên cạnh, cột hai tay Y Ân lại.
Y Ân để mặc hắn tùy ý, nếu y muốn phản kháng cho dù là Hứa Tuấn Thiên cũng không cản nổi.
Hứa Tuấn Thiên thử vói một ngón tay vào bên trong. Hậu huyệt Y Ân rất chặt, muốn tiến vào rất khó khăn.


Y Ân thở dài một tiếng: “Ngươi đừng nóng vội quá, nhớ lại xem lúc trước ta đã làm thế nào.”


Hứa Tuấn Thiên bắt đầu nhớ lại, trừ bỏ lần đầu tiên, Y Ân ở trên giường luôn rất ôn nhu. Nhưng mà…. hắn nhìn xuống dục vọng cường tráng giữa hai chân Y Ân, vật thể tráng kiện kia làm mặt hắn trắng bệch.
“Ngươi sờ ta. Ta thả lỏng ngươi sẽ dễ dàng tiến vào được.”


Hứa Tuấn Thiên do dự vươn tay, bắt đầu vuốt ve nam căn của Y Ân.


Y Ân phát ra tiếng thở dài khó nhịn. Động tác của Hứa Tuấn Thiên quá mức quy củ làm y hận không thể lập tức xé bỏ trói buộc trên tay, sau đó áp nam nhân ch.ết tiệt này dưới thân, hung hăng sáp hắn đến mức không thể xuống giường được. “Mau lên một chút.” Y ra lệnh nói.


Động tác Hứa Tuấn Thiên ngừng một chút, sau đó tăng thêm tốc độ.
Kỳ thực động tác của hắn không có chút kỹ xảo nào, nhưng cơ thể y không thế chống cự lại Hứa Tuấn Thiên, chỉ vài động tác đơn giản liền làm cự vật đang dựng thẳng lai càng trở nên nóng bỏng.


“A a.” Y Ân khép mắt lại, khẽ rên rỉ.
Hứa Tuấn Thiên nghe đến mặt đỏ tai hồng: “Ngươi có thể không kêu ɖâʍ đãng như vậy được không.”


Từ đỉnh chảy xuống dòng chất lỏng thấm ướt tay hắn, nam vật Y Ân rất tráng kiện, gân xanh che kín thoạt nhìn vô cùng đáng sợ. Nhưng tay Hứa Tuấn Thiên vuốt đến mỏi nhừ, y vẫn chưa tiết ra. Cùng là nam nhân, kéo dài như vậy quả thực làm người ta ghen tỵ. Quyết tâm, ngậm đồ vật kia vào trong miệng.


Vật thể cực lớn lấp đầy hết khoang miệng, còn không ngừng chọt xuống cổ họng. Hứa Tuấn Thiên dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ ʍút̼, dùng yếu hầu hút lấy, thầm nghĩ làm cho y nhanh chóng bắn ra.


Không biết qua bao lâu, Y Ân cuối cùng cũng đạt tới cao trào, chất lỏng bắn ra không kịp nuốt xuống phun trào bắn lên cả mặt hắn. Y Ân chăm chú nhìn gương mặt cương nghị của nam nhân, ngón tay chậm rãi lau đi bạch trọc: “Bởi vì ngươi làm ta cảm thấy thực thoải mái.” Y đưa ngón tay lên môi, vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ.


Hứa Tuấn Thiên cảm thấy thực khát, hắn cảm thấy thứ Y Ân đang ɭϊếʍƈ không phải ngón tay, mà là thân thể của mình. Nhắm mắt lại, thô lỗ nói: “Xoay người lại.”
Y Ân cười nhạo một tiếng, lật người lại.
Phần lưng vô cùng rắn chắc, thân thể co dãn, tựa như một con mãnh thú đang săn mồi.


Nghĩ tới việc mình sắp chinh phục được mãnh thú này, Hứa Tuấn Thiên cảm thấy rất thỏa mãn. Tách mông Y Ân ra, lộ ra huyệt khẩu nho nhỏ bên trong.
Nơi này….. chưa từng bị ai khai phá.
Hứa Tuấn Thiên ɭϊếʍƈ môi, ma xui quỷ khiến làm hắn ɭϊếʍƈ xuống.


Y Ân không ngờ hắn lại làm như vậy, trong nháy mắt bị đầu lưỡi mềm mại tiếp xúc nhịn không được mà kêu lên. Nghiêng đầu, cơ hồ có thể nhìn thấy nam nhân đang cúi đầu, vùi vào khoảng giữa chân mình.


“Ngươi không cần phải làm như vậy.” Tuy rằng Hứa Tuấn Thiên cố sức lấy lòng làm y rất vui sướng, nhưng cảm giác bị người ta ɭϊếʍƈ vào nơi đó quả thực khó có thể kiếm chế nổi. Móng tay đã bắt đầu lặng lẽ xông ra, y lo lắng mình không kiềm chế được sẽ xé Hứa Tuấn Thiên thành từng mảnh nhỏ. Quả nhiên cơ thể được rèn luyện quá mức rắn chắc nhiều lúc cũng làm người ta đau đầu a!


Nơi đó của Y Ân rất chặt, đầu lưỡi chỉ có thể mấp máy tiến vào một chút, căn bản không thể vói vào bên trong. Chặt như vậy, nếu tùy tiện tiến vào sẽ làm Y Ân bị thương.
Y Ân kéo Hứa Tuấn Thiên, đẩy hắn ngã ra giường.
Hứa Tuấn Thiên kích động bật dậy: “Ngươi…..”


Y Ân khóa ngồi lên người hắn, đôi môi đỏ mọng phi thường yêu diễm. “Đừng lo lắng, ta sẽ không bị thương.”
Hứa Tuấn Thiên tựa như đang nhìn thấy quỷ, mắt mở trừng trừng nhìn Y Ân tự tách mông mình, chậm rãi đưa nam vật của hắn ngậm vào cơ thể.


Mắc kệ vừa nãy hắn chuẩn bị tâm lý kỹ càng thế nào, trước sự việc phát sinh đột ngột thế này, Hứa Tuấn Thiên vẫn khó có thể tiếp nhận nỗi. Dục vọng bị bao bọc trong một nơi mềm mại, khô khốc, suýt chút nữa đã cắn đứt nam vật của hắn. “Không, không cần……” Loại cảm giác này hoàn toàn không tốt đẹp như trong tưởng tượng.


Có một dòng chất lỏng chảy xuống, hắn biết Y Ân đã bị thương. “Ngươi, ngươi mau rút ra.” Hắn đẩy thắt lưng Y Ân.
Y Ân trừng mắt liếc hắn, một mạch ngồi xuống, đem Hứa Tuấn Thiên hoàn toàn tiến vào bên trong.
Hô hấp Hứa Tuấn Thiên đông cứng, suýt chút nữa là nhuyễn xuống.


Hai chân Y Ân mở lớn, phập phồng cao thấp trên người Hứa Tuấn Thiên. Không hề có khoái cảm, nhưng vì Hứa Tuấn Thiên y có thể nhẫn nại. Y dễ dàng xé bỏ ràng buộc trên tay, vươn tay, niết lấy nụ hoa Hứa Tuấn Thiên, vuốt ve khiêu khích. Hứa Tuấn Thiên nhịn không nỗi mà rên rỉ, nam vật bắt đầu rỉ chất lỏng.


Y Ân điều khiển cơ thể, rút ra lại đè xuống dục vọng của Hứa Tuấn Thiên.


Hai mắt Hứa Tuấn Thiên phủ mờ hơi nước, hắn xấu hổ phát hiện ra trong lúc này, nơi cảm nhận nhiều khoái cảm nhất lại là âm huyệt phía dưới. Tùy theo hành động của Y Ân, cơ thể sẽ vô tình đụnh chạm vào hoa huy*t nho nhỏ, mỗi lần ma xát lại dấy lên một ngọn lửa, làm hoa kính run rẩy ngày càng kịch liệt hơn.


“Đủ rồi, ngô…..”
Y Ân cúi đầu, nắm lấy tay Hứa Tuấn Thiên, hung hăng hôn lên môi hắn.
Hứa Tuấn Thiên giãy dụa không thể thoát được, chìm đắm trong nụ hôn bạo liệt của Y Ân mà đạt tới cao trào.


Y Ân nâng người đem nam vật của Hứa Tuấn Thiên rút khỏi cơ thể mình, nằm xuống bên cạnh hắn, trêu chọc nói: “Tư vị thế nào, đêm nay có thể ngủ ngon chưa?”


Hứa Tuấn Thiên vẫn còn chìm đắm trong tư vị khoái cảm, vô lực liếc mắt lườm y. So với thời gian Y Ân kéo dài, chính mình quả thực là bắn rất nhanh. Mặc kệ lần hoan ái này có bao nhiêu uất ức, hắn tốt xấu gì cũng áp đảo được Y Ân một lần. “Cũng không tệ lắm.”


Hắn đưa tay sờ mông Y Ân, ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi: “Nếu thêm một lần thì…..”
Y Ân cười cười, ngồi dậy: “Được!”
Hứa Tuấn Thiên không ngờ y lại dễ dàng đồng ý như vậy, ngược lại có chút sửng sốt. Ánh mắt đảo qua mông Y Ân, vừa lúc nhìn thấy một dòng bạch trọc chảy xuống.


Nhớ lại những biểu tình của Y Ân lúc nãy, không khỏi đỏ ửng.
“Bất quá….. ta muốn chiếu cố vật nhỏ đáng thương này hơn.” Ngón tay Y Ân nhanh như chớp cắm vào hoa huy*t của Hứa Tuấn Thiên.
Cơ thể Hứa Tuấn Thiên lập tức cứng đờ, muốn bật dậy bỏ chạy. Y Ân nhanh nhẹn duỗi chân ra chặn hắn lại.


Hứa Tuấn Thiên không thể động đậy, tức giận nói: “Ngươi lừa đảo.”
Y Ân chậm rãi tách đôi chân của Hứa Tuấn Thiên: “Mỗi người một lần, huề nhau.”






Truyện liên quan