Chương 25
*Editor: Aubrey.*
Lại nói đến Hồ Tố Tố, nhớ tới các tỷ muội của mình luôn theo dõi Lê Chân, mỗi khi có thứ gì tốt, nàng đều chia sẻ cho bọn họ, nghĩ vậy, nàng lập tức trở về thông báo. Cả bầy hồ ly cố ý đi nhìn trộm Lê Chân, ai nấy cũng động tâm. Và cũng chính vì việc này, Hồ Mao Mao mới biết đến Lê Chân.
Bên này, Hồ Tố Tố đang tính toán làm sao để dụ Lê Chân đến hang động của các nàng, mà không biết Hồ Mao Mao đã sớm ngăn chặn tính toán của các nàng.
Vài ngày sau, sau khi Hồ Tố Tố chuẩn bị xong hang ổ của mình, rải thêm một ít phấn thơm, rồi mới ngồi xe ngựa đi tới thôn Lê gia. Nàng còn mang theo vài tiểu nha đầu, đều là những tiểu hồ ly trong hang động của nàng.
Một hàng mỹ nữ váy áo tung bay xuất hiện ở thôn Lê gia, khiến cho cả thôn đều oanh động. Đặc biệt là khi biết tin những mỹ nữ này tới tìm tên Lê Chân goá vợ kia, khiến các phụ nhân trong thôn bị doạ một trận.
Ai nha nha! Mỹ nhân xinh đẹp như vậy, không biết cái tên đầu gỗ Lê Chân kia quen người ta như thế nào?
Hơn một năm nay, cuộc sống của Lê Chân càng ngày càng tốt, tuy hắn không khoe khoang gì. Nhưng trong thôn ngẫu nhiên sẽ có một số người chứng kiến Lê Chân mua rất nhiều đồ, bọn họ đoán hiện tại cuộc sống của Lê Chân cực kỳ tốt.
Những người có mối quan hệ tốt với Lê Chân, có thể thường xuyên đến xin đồ ăn, lâu lâu còn được ở lại cọ cơm. Vì vậy, tuy Lê Chân chỉ có vài mảnh ruộng, nhưng trong thôn vẫn có không ít phụ nhân muốn giới thiệu thân thích nhà mình với hắn. Tuy vào cửa sẽ trở thành mẹ kế, nhưng Lê Chân này có bản lĩnh như vậy, chắc chắn sẽ có cuộc sống rất thoải mái.
Nhưng ai mà ngờ được, chưa có ai kịp tới cửa làm mai, tự dưng xuất hiện một nữ nhân mỹ mạo như vậy tới cửa. Tấm tắc một chút, sau lưng nữ nhân này còn có vài nha hoàn, ai ai cũng tinh xảo đáng yêu. Nhìn những thứ họ mặc trên người, có lẽ được may ở trong huyện thành, chắc cũng tốn khoảng mấy trăm văn?
Mọi người trong thôn bình phẩm bọn họ từ đầu tới chân, không ít người còn đi theo sau các nàng, cho đến khi đến Lê gia. Một tiểu nha đầu xinh xắn đáng yêu tiến lên phía trước, gõ cửa: "Lê công tử có ở nhà không?"
Chốc lát sau, trong cánh cửa có một cái đầu nhỏ nhô ra. Tiểu Thạch Đầu vừa nhô đầu ra, liếc mắt một cái, thấy là Hồ Tố Tố, khuôn mặt nhỏ lập tức nhăn lại: "Cha ta không có ở nhà, các ngươi về đi."
Hồ Tố Tố mỉm cười: "Vị tiểu công tử này, có thể cho bọn ta vào nhà chờ Lê công tử về không?"
Da mặt thật dày! Tiểu Thạch Đầu âm thầm tấm tắc: "Nhưng cha ta đã đi ra ngoài, phải mấy ngày nữa mới trở về."
Lê Chân không dặn gì nhiều, chỉ căn dặn bọn họ phải tránh xa Hồ Tố Tố một chút, không được nhận thức ăn của đối phương. Vào lúc này, Tiểu Thạch Đầu còn chưa biết nữ nhân trước mắt mình chính là một hồ yêu.
Nụ tươi của Hồ Tố Tố hơi cương cứng một chút, nhưng biểu tình trên mặt của nàng khôi phục rất nhanh: "Tiểu công tử! Làm phiền chuyển lời lại với cha ngươi, qua mấy ngày nữa, bọn ta sẽ lại tới bái phỏng."
Sau khi Lê Chân từ trên núi trở về, hai tiểu gia hoả lập tức cáo trạng với hắn: "Hồ cô nương kia lại tới nữa. Cha! Sao nàng cứ tới tìm người hoài vậy? Tam thẩm nói nữ nhân như vậy không phải là một nữ nhân tốt."
"Nàng, nàng không phải nữ nhân tốt." Du Nhi cũng theo ca ca của nàng, mách với cha mình.
Tất nhiên Lê Chân biết nàng không phải là một nữ nhân tốt, nhưng nàng cũng không phải là một nữ nhân bình thường, nhưng chuyện này hắn không thể nói: "Được rồi, sau này các ngươi có gặp nàng thì không cần để ý đến nàng, cũng không được ăn bất kỳ thứ gì mà nàng cho." Lê Chân căn dặn thêm một lần, miễn cho bọn trẻ bị người ta hại.
Lần này, Hồ Tố Tố cố ý để lại tai mắt trong thôn, là những tiểu hồ ly vẫn chưa thể hoá thành người, vừa thấy Lê Chân về nhà, bọn chúng nhanh như chớp chạy về Hồ Động ở Nam Sơn. Sau khi Hồ Tố Tố nhận được tin tức, nàng vội vàng rửa mặt chảy đầu trang điểm lại một chút, mang theo các tiểu tỷ muội, đoàn người đi tới thôn Lê Gia.
Lần này, các thôn dân đều biết Lê Chân đang có mặt ở nhà, nên cùng nhau đi xem náo nhiệt. Bọn họ cũng rất muốn biết, Lê Chân làm cách nào quen được nhiều mỹ nữ như vậy. Lần trước, sau khi Lê Chân rời đi, có người chạy ra hỏi Tiểu Thạch Đầu, nhưng Tiểu Thạch Đầu nhất quyết không chịu nói với bọn họ. Bé cũng không biết nên nói cái gì, ai mà ngờ được, chỉ vì được cha bé mướn xe ngựa đưa về, người kia lại xem chuyện đó là ân tình lớn. Đối phương nhất quyết sống ch.ết đu bám lấy cha, những ai không biết còn tưởng cha bé vừa cứu được cả nhà bọn họ.
Lê Chân nhìn đám hồ yêu trước mặt, cảm thấy đối phương thật là quá chấp nhất, hắn chỉ mới về nhà không lâu, đối phương đã lập tức chạy tới đây.
Hắn không muốn tiếp tục dây dưa với đám hồ yêu đang có ý đồ với mình, dứt khoát lấy Hoả Vân Đao trong lòng ngực ra. Thanh đao này vốn không có tên, Hồ Mao Mao cũng chưa nói, nhưng Lê Chân cảm thấy một món bảo bối tốt như vậy thì cần phải có một cái tên. Hắn căn cứ theo màu sắc đỏ rực trên thân đao, đặt cho thanh đao này tên là Hoả Vân Đao, vừa nghe là cảm thấy rất uy phong.
Hoả Vân Đao vừa được mang ra, đám hồ yêu tức khắc cảm thấy choáng váng, ngây ngốc nhìn thanh đao luôn đe doạ các nàng trong một khoảng thời gian dài khi còn ở Hồ Động. Dù sao, thanh đao này cũng quá nổi danh, tất cả hồ ly ở Hồ Động đều biết thanh đao này, không ít hồ ly sợ sẽ bị mất mạng, nên đã yêu cầu Hồ Mao Mao ném nó đi. Nhưng Hồ Mao Mao sợ ngộ thương đến nhân loại hoặc những yêu tu khác, nên nhất quyết không chịu vứt bỏ, cứ cách một thời gian ngắn là phải bố trí trận pháp để áp chế thanh đao này.
Lúc các số hồ ly vừa được sinh ra, nhưng lại quá nghịch ngợm, các trưởng bối trong nhà sẽ lấy thanh đao này ra để đe doạ bọn chúng. Thậm chí, còn có vài tiểu hồ ly tinh ranh dám chạy tới ngậm lấy thanh đao kia, nói với các tiểu hồ ly khác rằng "Nếu các ngươi còn tiếp tục hồ nháo, ta sẽ lập tức ném các ngươi vào thanh đao này."
Tuy thanh đao này quanh năm đều có trận pháp trấn giữ, nhưng hơi thở toả ra trên thanh đao vẫn doạ cho đám tiểu hồ ly đến mức run bần bật.
Sau khi được gặp thanh đao này, mấy ngày hôm sau, đám tiểu hồ ly đều trở nên rất ngoan ngoãn, căn bản không thể không nghe lời. Đoàn tiểu hồ ly đi theo Hồ Tố Tố lần này, lúc nhỏ đã từng bị thanh đao này doạ, nên bóng ma trong lòng khắc rất sâu.
Lúc này, vừa thấy Lê Chân đột ngột lấy thanh đao ra, những tiểu hồ ly có tu vi thấp đều bị doạ đến mức phát khóc. Vốn dĩ, dương khí và sát khí của người này rất cường đại, nếu không phải Hồ Tố Tố nhiều lần đảm bảo sẽ mê hoặc được hắn, hứa cho bọn họ được nếm thử dương khí của nam nhân, thì dù cỡ nào đi chăng nữa cũng, bọn họ sẽ không dám tới nơi này.
Bây giờ, hắn đang cầm trong tay thanh đao mà bọn họ sợ hãi nhất, tình cảnh này, chính là cả hai thứ đáng sợ cùng lúc chồng lên nhau!
Tiểu hồ ly nhỏ nhất trong đàn, bỗng dưng kêu lên một tiếng, rồi quay đầu chạy mất dép, bóng dáng cũng không kịp nhìn thấy. Lê Chân nhìn tiểu cô nương kia, trong nháy mắt, biến thành một tiểu hồ ly lông xù, nhanh chóng nhấc chân chạy ra sau núi. Đại khái là do chạy quá gấp, làm cho cái đuôi to đằng sau bị vướng phải chân sau, nàng hét một tiếng, té xuống, sau đó lại tiếp tục bỏ chạy đến khi không còn thấy bóng dáng nữa.
Hồ ly kia vừa chạy, những hồ ly khác đang đứng ở hiện trường thấy vậy. Sau đó, chỉ nghe thấy phốc phốc vài tiếng, các tỷ muội sau lưng Hồ Tố Tố đều lộ đuôi ra ngoài, những chiếc đuôi lông xù cứ như vậy mà lộ ra trước mặt người trong thôn.
Ôi mẹ ơi! Đuôi đã lộ ra rồi, có khi nào sẽ bị bắt đi không? Sau khi đám hồ yêu hiện nguyên hình, bắt đầu tụ lại run rẩy ôm nhau.
Mà những thôn dân đến đây xem náo nhiệt cũng trợn tròn mắt, chuyện này rốt cuộc là sao? Vừa nãy vẫn còn là các tiểu cô nương mà, sao từ lúc Lê Chân rút một thanh đao ra, mấy cô nương này biến thành hồ yêu hết rồi?
Lê Chân cũng không ngờ mình cầm đao ra lại tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy, hắn vốn chỉ muốn hù doạ đám hồ yêu này, không ngờ lại khiến cho các nàng hiện nguyên hình.
Da mặt Hồ Tố Tố khẽ co giật một chút, trong lòng lập tức trở nên lạnh lẽo. Nhìn các tỷ muội đang ôm nhau run rẩy ở phía sau, bọn này thật sự làm được việc thì ít, mà hỏng việc thì nhiều.
"Ngươi chờ đó cho ta!" Sau khi Hồ Tố Tố đột ngột hô to một tiếng, lập tức thả khói mê ra. Các thôn dân ngửi được lập tức hôn mê, Lê Chân vội bịt mũi miệng lại. Hồ Tố Tố biến thành một con hồ yêu màu đỏ rất lớn, ném những tiểu hồ ly bị doạ run bần bật lên lưng mình, rồi chạy đi nhanh như chớp. Mà những món lễ vật do các hồ ly mang tới đều biến thành những hòn đá vụn, nằm rải rác trên mặt đất.
Người kéo xe ngựa cũng biến đổi, biến thành một con chó lớn, vội vàng chạy sát theo mông Hồ Tố Tố rời đi, xe ngựa cũng biến thành một cái xe đẩy nhỏ cực kỳ rách nát.
Thật đúng là làm chuyện vô bổ, Lê Chân ném hết rác rưởi qua một bên. Hạ ám chỉ tinh thần khiến cho các thôn dân tỉnh lại, chuyện có một đám hồ yêu chạy tới nhà mình quá kinh thế hãi tục, nếu bị người đồn ra bên ngoài, hắn sẽ không có được một cuộc sống yên ổn. Bình thường cũng hay nghe người ta nói tới hồ yêu, nhưng có ai gặp qua bao giờ đâu, vậy mà hôm nay lại có một đám tới nhà hắn.
Hồ Tố Tố thật sự tức đến mức muốn bốc khói, bây giờ nếu nàng còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì quả thật uổng phí hai trăm năm tu luyện của nàng. Lần này, chắc chắn là tên hỗn đản Hồ Mao Mao kia giở trò quỷ, thanh đao đó vốn ở trong tay Hồ Mao Mao. Mấy ngày hôm, trước khi nàng trở về nói cho các tỷ muội biết về chuyện của Lê Chân, Hồ Mao Mao đã nhảy ra ngăn cản. Thế nhưng, không có ai chịu nghe lời y nói, không ngờ tên hỗn đãn này dám đánh lé sau lưng nàng, còn dám đưa thanh đao kia cho Lê Chân.
Hồ Tố Tố hận đến nghiến răng, lần này nàng nhất định phải đuổi tên Hồ Mao Mao chuyên gây hoạ kia ra khỏi cái động này.
Sau khi Hồ Mao Mao đưa thanh đao cho Lê Chân, y cảm thấy cực kỳ thanh thản. Ngày nào cũng ở trong ổ chăn gặm cá khô và những quả táo lớn mà Lê Chân đã cho y, những tiểu hồ ly chưa thể hoá thành người ngửi được mùi mà tới đây, y sẽ cho bọn họ một ít cá khô, thế là mấy ngày nay, bọn họ chỉ ở trong động gặm cá khô.
Vì những tiểu hồ ly này chưa biến được thành người, nên không thể ăn nhiều. Chỉ mới cắn một hai miếng là sẽ cảm thấy tinh khí trong cơ thể tràn đầy, vỗ vỗ bụng xong rồi đi ngủ.
Lúc Hồ Tố Tố bước tới, phát hiện cả bầy tiểu hồ ly đang nằm trong động ngủ ngon lành, bọn họ nằm rải rác khắp động, rất khó tìm được chỗ đặt chân. Còn có một số tiểu hồ ly mới được sinh ra khoảng hai ba tháng, không ăn được cá khô, đều kêu Hồ Mao Mao đưa táo cho bọn chúng ăn.
Gia hoả này thật là nhàn nhã! Hồ Tố Tố thấy mà cực kỳ giận, răng rắc một tiếng, nàng bẻ gãy miếng gỗ trên cửa trong động của Hồ Mao Mao: "Ngươi! Đi ra đây cho ta!"
Hồ Mao Mao nuốt xuống một miếng táo lớn, nghi hoặc nhìn vẻ mặt tràn đầy lửa giận của Hồ Tố Tố: "Tìm ta làm gì?"
"Có phải ngươi đã đến thôn Lê gia báo tin cho cái tên Lê Chân kia không? Còn đưa thanh đao kia cho hắn?" Hồ Tố Tố nghiến răng nói hỏi.
Hồ Mao Mao sửng sốt, trong lòng âm thầm than một tiếng không xong. Hình như y đã quên dặn Lê Chân, là đừng cho đám người Hồ Tố Tố biết y đã tới báo tin. Nhìn Hồ Tố Tố giận dữ đến độ gần như cả khuôn mặt đều trở nên vặn vẹo, Hồ Mao Mao có chút căng thẳng đáp: "Thì sao? Các ngươi đi quấy rối tên nhân loại kia là không đúng, bản thân ngươi đã hấp thụ tinh khí của nam nhân là đã đi vào con đường tà đạo. Vậy mà còn mang các hồ ly khác trong động đi theo ngươi?"
Hồ Tố Tố cười lạnh một tiếng: "Hấp thụ tinh khí nam nhân vốn là bản lĩnh trời sinh của gia tộc hồ ly chúng ta, vậy mà vào miệng ngươi lại biến thành tà đạo. Ngươi không đi hấp thụ tinh khí của nam nhân, tu vi tất nhiên không thể so sánh được với ta, ngay cả Sa Nhi mà ngươi cũng chẳng bằng."
Sa Nhi chính là muội muội của Hồ Tố Tố, nhỏ hơn Hồ Mao Mao một trăm năm mươi tuổi. Nhưng từ khi nàng đi theo tỷ tỷ của mình hấp thụ tinh khí của nam nhân, tu vi gần như đã vượt qua Hồ Mao Mao.
Hồ Mao Mao phản bác: "Các ngươi đã cho rằng đây là con đường đúng đắn, vậy không sợ thiên kiếp sẽ đánh xuống sao?"
_._._._
Lời của editor: Chân thành xin lỗi mọi người! Lần trước mình có nói truyện này Tiểu Thạch Đầu là thụ chính nhưng thật ra thì Hồ Mao Mao mới là thụ chính nha, hiểu lầm tai hại này là do mình đọc lướt. Có chương mình thấy Lê Chân ôm Tiểu Thạch Đầu với ánh mắt đầy ôn nhu nên đã nhận định đây là nguỵ phụ tử văn, cơ mà...:) Người ta là tình cha con thôi! Cho tới hôm nay đọc lại, mới phát hiện ra là mình chèo lộn thuyền:v *dập đầu tạ lỗi* Cuối cùng, xin đính chính lại couple chính trong truyện này là Lê Chân x Hồ Mao Mao nha! Mình cũng sẽ beta lại mấy chương trước. T_T