Chương 6

Tử Thời không biếtkhiêu vũ, nhưng Thịnh Thừa Quang dẫn dắt người vô cùng tốt, tay vữngvàng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, gần như ôm lấy cô khiêu vũ. Thỉnhthoảng bị chân cô giẫm lên, anh cười khẽ bên tai cô, làm tai Tử Thờicũng đỏ ửng.


"Đừng hoảng hốt" anh thấp giọng nói, "Đi theo tôi: chân trái lui về phía sau—— đi tới trước—— rồi xoay vòng..."


Trong nhà hàng Pháp cổ xưa sang trọng như mơ, khúc nhạc đệm của tiếng đànviolon ưu nhã đầy thâm tình, lần đầu tiên Tử Thời "Đi theo" một người.Anh đã xoay vần cô, cuộc đời cô liền bay lên trong gió, sau đó sẽ khôngcòn là một mặt nước phẳng lặng nữa.


Thịnh Thừa Quang dạy một điệu nhảy đơn giản, Tử Thời dần dần bắt kịp anh, tư thế ôm nhau của haingười càng thêm thân mật, hơi thở của anh đã ở bên tai cô, Tử Thời cảmgiác mình sắp thở không ra hơi, nhất định phải nói cái gì đó, "Cám ơnbữa tối của anh." Cô nhẹ giọng nói cám ơn.


Thịnh Thừa Quang hơibuông cô ra, cúi đầu nhìn gương mặt trẻ trung xinh đẹp trong ngực, anhmỉm cười: "Không có gì. Đây là phần thương của cô."
"...Tôi sẽ cố gắng làm việc hơn nữa!" Tử Thời cam đoan.


"Không liên quan tới công việc, đây là phần thưởng cô đã từ chối Tạ Gia Thụ."Anh cúi đầu, dùng trán cụng nhẹ vào trán cô, giọng nam nhẹ nhàng trànđầy cám dỗ: "Đúng rồi, cô không thích cậu ta, định viết ra những điểm đó sao?"


available on google playdownload on app store


Tử Thời không có di chuyển, chỉ dời mắt đi, nín thở lắp bắp: "Không có, không có."
"Viết cho tôi xem đi." Thịnh Thừa Quang yêu cầu, "Như vậy tôi mới biết được có thể tôi cũng sẽ không bị từ chối."


Mặc dù trong lòng đã tưởng tượng qua rất nhiều lần, lời của anh vẫn khiếntrong đầu Tử Thời "ù ù" một tiếng. Trong nháy mắt cô mở to hai mắt kinhngạc nhìn anh.


Đôi mắt Thịnh Thừa Quang rất đẹp, Tử Thời nhìnthấy trong mắt của anh có cả bầu trời quang đãng, là trời trong cao xacủa buổi chiều cuối thu ấy, ánh mặt trời chiếu sáng êm dịu và an bình.


"Đừng nhìn tôi như vậy... sẽ khiến tôi phán đoán sai đấy." Thịnh Thừa Quangthở dài, khẽ hôn lên mắt của cô, kéo cô vào trong ngực nhẹ nhàng đongđưa.


Hết một khúc nhạc, Thịnh Thừa Quang buông cánh tay đang ômcô ra, lui về phía sau một bước rồi mỉm cười làm một cái động tác cúichào như một quý ông với cô.


Tử Thời đứng ngây ra ở đó, rời khỏivòng tay của anh, tóc cô có hơi rối, Thịnh Thừa Quang ánh mắt gợi tình,giơ tay vén sợi tóc rối của cô kẹp đến sau tai cô.
Ngón tay ấm áp của anh lướt nhẹ qua vành tai cô, Tử Thời đột nhiên giống như mất kiểmsoát vậy bước từng bước một tiến vào trong lòng anh.


Cô dùng hếtsức lực toàn thân bước ra một bước này, chạm vào Thịnh Thừa Quang rồithoáng lui về phía sau, anh vội vàng đưa tay ôm chặt cô lại.


TayTử Thời nắm chặt áo sơ mi của anh, đầu ngón tay dùng sức đến trắng bệch. Bởi vì căng thẳng, nên đôi môi có hơi run run, thở ra hơi nóng xuyênthấu qua áo sơ mi mỏng manh phả vào ngực anh, trong lòng Thịnh ThừaQuang cũng đã nóng lên.


Anh cúi đầu cất giọng dịu dàng hỏi: "Đây là trả lời của em ư, Tử Thời? Nhưng tôi còn chưa có chính thức thổ lộ cơ mà."
"Không phải... Đây là thổ lộ của em." Giọng nói nhỏ vụn của cô gái nhỏ, rụt rè xấu hổ như bông hoa đâm chồi non trong tháng ba.


Dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, lại gặp phải nhân vật như Thịnh Thừa Quang, đắm chìm cũng là một việc hết sức tự nhiên.
Thịnh Thừa Quang cúi đầu hôn cô.


Tử Thời càng xấu hổ hơn, căn bản không dám động đậy, nắm chặt nắm tay, cảngười rút vào trong lòng anh, anh nhẹ nhàng đỡ lấy cái ót cô xoa nhẹ vài cái cũng không có tác dụng, bồi bàn và nghệ sĩ vĩ cầm đều đang bêncạnh, nụ hôn của anh cũng chỉ là lướt qua rồi dừng lại, nhẹ nhàng in lên trán của cô.


Trong giọng nói trầm thấp của Thịnh Thừa Quang mang theo ý cười mừng rỡ: "...Bộ dáng này của em thật giống như một con chim cút nhỏ!"
Trong đầu Tử Thời hiện lên hình ảnh rất sống động: Bộlông của gấu nhỏ mượt mà, thần sắc hiện ra như thật lại dịu dàng thỏamãn ôm lấy con chim cút nhỏ.


Cô cười, cơ thể khẽ run, Thịnh ThừaQuang nhân cơ hội cúi đầu xuống hôn cô. Lúc này, bồi bàn đưa tới một bóhoa hồng to, cười cười và cùng nghệ sĩ vĩ cầm kia vỗ tay chúc phúc.


Tử Thời nhận lấy bó hoa hồng, mặt nóng ran, viện cớ cúi đầu khẽ áp mặt lên cánh hoa ngửi hương hoa. Hương thơm hoa hồng tươi tràn đầy khoang mũi,tuyệt đẹp như tối nay.
Chuyện buổi tối sau này, tựa như gai hoa hồng, lúc này có thể không cần nghĩ, lúc bị đâm bị thương rồi hãy nói.
**


Họ bước ra khỏi nhà hàng, bên ngoài trời đã tối hẳn. Thành phố G vào cuốithu rét lạnh, Thịnh Thừa Quang đưa tay nắm lấy tay Tử Thời, thân mậtthấp giọng hỏi: "Có lạnh không?"
Lúc này trái tim Tử Thời nóng hầm hập, lắc đầu, người lại rụt vào trong lòng anh.


Thật sự là ương bướng, Thịnh Thừa Quang thở dài trong lòng.


Lúc này người giữ cửa lái xe tới, Thịnh Thừa Quang đưa cô về nhà. Anh láixe rất ổn, ánh đèn neon trong thành phố lui ngược ở ngoài hai bên sổ xetrở thành hai vệt sáng tuyệt đẹp, khiến người ta cảm giác giống như giấc mơ trong đêm tối nhiều hơn, cũng khiến Tử Thời cực kỳ bất an.


Cô rất là sợ, quay đầu lại hỏi anh: "Tại sao anh... thích em?"
"Thế nào? Em cảm thấy mình không tốt sao?" Thịnh Thừa Quang cũng không có trả lời, mà là hỏi ngược lại.
Tử Thời bị anh hỏi một loạt thì ngẩn ra, sau đó bắt đầu nghiêm túc trả lời: "Em không tốt, thật sự không tốt."


Anh nhìn cô từ trong kính chiếu hậu, "Hả?"
Tử Thời quay đầu nhìn bóng đêm như mộng ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng nói: "Chí ít... Không có tốt như anh nghĩ."


Giọng nói của cô chắc chắn như vậy, ánh mắt Thịnh Thừa Quang hơi biến đổi,sau một lúc im lặng, anh nói: "Em có nghĩ tới hay không: Anh tán tỉnhliều lĩnh như vậy, cũng không phải là một hành động ổn thỏa. Hơn nữa emxem, thậm chí anh không biết tên thật của em, mọi thứ về hoàn cảnh củaem, anh cũng không có tiết lộ tất cả về anh với em."


"Không sao!" Tử Thời quả quyết ngắt lời anh.
Thịnh Thừa Quang dừng lại một chút, "Em không sợ anh lừa em sao?"
"Không sợ." Tử Thời quay mặt lại, cười híp mắt, đột nhiên tâm tình có vẻ vô cùng tốt, "Em không có gì ghê gớm để bị lừa!"


Lúc này xe giảm tốc độ, từ từ ngừng lại ven đường. Sau khi Thịnh Thừa Quang dừng xe thì quay đầu nhìn về phía cô, trong đêm tối tròng mắt đen sâuthăm thẳm sáng lên, tâm tình phập phòng như thủy triều cuộn trào ngoàikhơi.


Tử Thời cũng không thể phân biệt được ý nghĩa trong mắtanh, nhưng vậy thì có quan trọng gì đâu? Cô duỗi tay ôm lấy cánh tayanh, ngoan ngoãn dựa vào bả vai anh, cảm thấy hài lòng.


Trong xeim lặng chốc lát, Thịnh Thừa Quang cất giọng trầm thấp nói: "Lúc anh còn rất nhỏ bố mẹ anh qua đời trong một cuộc tai nạn giao thông. Lúc ấy nhà anh rất hỗn loạn, có một trưởng bối không có quan hệ thân thích muốnnhận nuôi anh—— thuận tiện nhận giữ di sản của bố mẹ anh. Bố anh có mộtcô em gái ruột, khi đó cô đã đứng ra, nuôi lớn anh. Cũng bởi vì như vậy, cô không có lập gia đình khi ở độ tuổi vô cùng tươi đẹp ấy."


"Vậy tình cảm của cô và anh nhất định rất tốt." Tử Thời hơi có chút hâm mộ nói.


Thịnh Thừa Quang cười, gật đầu, "Ừ, rất tốt. Cô anh là một người rất có sứcquyến rũ, có thủ đoạn có lòng kiên trì, làm việc vô cùng gọn gàng. Chỉlà... chỉ là đối với vấn đề tình cảm thì cô quá mềm yếu, quả thật làgiống như một đứa trẻ... Nếu không phải là như vậy cô anh cũng sẽ khôngvì nuôi dưỡng anh mà để lỡ chính mình."


"Vậy cô vẫn chưa có kết hôn sao?" Tử Thời tập trung lắng nghe, hỏi.
"Chưa, sau này cô gặp được người đàn ông cô yêu, thuận lợi kết hôn, cuộc sống rất vui vẻ."
Tử Thời thở phào nhẹ nhõm, "Vậy rất tốt!"
Ánh mắt Thịnh Thừa Quang rất sâu, "Em cũng không có hỏi anh vì sao lại nói cho em biết những chuyện này à?"


Tử Thời ngẩn ra, "Oh, vậy... tại sao anh lại nói cho em biết những chuyện này?"
Thịnh Thừa Quang hơi có chút bất đắc dĩ, nhìn cô chằm chằm hồi lâu, bỗng cúiđầu hôn cô. Tử Thời ngượng ngùng tránh về phía sau, mặt bị tay anh giữchặt, hôn sâu vào.


Anh cường thế thành công, Tử Thời bị đánh bại, bị đầu lưỡi của anh chặn ở miệng, cô hít thở khó khăn, lại vẫn vụng vềhọc cách chủ động ʍút̼ lại anh, nhưng Thịnh Thừa Quang cũng không có vìcô chủ động lấy lòng mà dịu dàng, khuấy đảo long trời lở đất trong miệng cô, vẫn còn không thỏa nguyện, kéo ʍút̼ đầu lưỡi cô rất mạnh, lực mạnhđến nỗi lưỡi cô cũng sắp đứt, Tử Thời nhịn không được đưa tay đẩy đẩy bả vai của anh, ngay sau đó cổ tay bị anh nắm lấy ấn trên ghế dựa, anhdùng sức đè lại, đè cả người cô trong chỗ ngồi rồi xâm chiếm.


Điệu bộ của anh quả thực là muốn nuốt sống cô, Tử Thời cơ hồ là bị anh hônđến choáng váng. Sau khi không biết nụ hôn bá đạo này làm thế nào kếtthúc, trong lúc choáng váng đã được anh đưa về nhà rồi. Trước khi xuốngxe theo bản năng cô nghiêng người qua bên cạnh tránh đi, đầu va vào cửakính xe, cô thốt lên "Ai da" một tiếng.


Thịnh Thừa Quang duỗi tay mở dây an toàn trên người cô, cười nựng lấy mặt cô, ngón tay xoa nhẹlên cánh môi sưng đỏ của cô, sau đó cúi đầu hạ xuống một nụ hôn nhẹnhàng.
"Ngủ ngon..." Giọng anh khàn khàn nói lời chào tạm biệt.






Truyện liên quan

Một Ngày Thăng Một Cấp, Ngươi Nghĩ Từ Hôn Liền Từ Thôi

Một Ngày Thăng Một Cấp, Ngươi Nghĩ Từ Hôn Liền Từ Thôi

Lưỡng Cá Đại Phiên Gia491 chươngFull

26.1 k lượt xem

Trùng Sinh Chi Đầu Tư Thời Đại

Trùng Sinh Chi Đầu Tư Thời Đại

Y Hi Sơ Kiến888 chươngTạm ngưng

11.2 k lượt xem

Hồng Hoang: Từ Thời Gian Ma Thần Bắt Đầu Convert

Hồng Hoang: Từ Thời Gian Ma Thần Bắt Đầu Convert

Khai Tâm Tiểu Thần316 chươngFull

27.4 k lượt xem

Toàn Dân Đầu Tư Thời Đại: Chỉ Có Ta Biết Nhân Vật Chính Convert

Toàn Dân Đầu Tư Thời Đại: Chỉ Có Ta Biết Nhân Vật Chính Convert

Vương Quyền Nguyệt Nguyệt465 chươngĐang ra

87.6 k lượt xem

Toàn Dân Đầu Tư Thời Đại: Ta Bắt Đầu Lựa Chọn Hoang Thiên Đế Convert

Toàn Dân Đầu Tư Thời Đại: Ta Bắt Đầu Lựa Chọn Hoang Thiên Đế Convert

Vương Quyền Nguyệt Nguyệt63 chươngDrop

6.4 k lượt xem

Mặt Nạ Kỵ Sĩ: Từ Thời Vương Bắt Đầu Thần Thoại Convert

Mặt Nạ Kỵ Sĩ: Từ Thời Vương Bắt Đầu Thần Thoại Convert

Tiếu Tiếu Ngư702 chươngDrop

12.1 k lượt xem

Hokage: Từ Thời Đại Chiến Quốc Bắt Đầu Xưng Hùng Convert

Hokage: Từ Thời Đại Chiến Quốc Bắt Đầu Xưng Hùng Convert

Nhàn Giả A Thất315 chươngTạm ngưng

15.3 k lượt xem

Linh Khí Khôi Phục: Từ Thôi Diễn Hỏa Quyền Bắt Đầu Convert

Linh Khí Khôi Phục: Từ Thôi Diễn Hỏa Quyền Bắt Đầu Convert

Tầm Hồng Hạnh Xuất Tường266 chươngFull

11 k lượt xem

Từ Thời Vương Bắt Đầu Làm Kamen Rider Convert

Từ Thời Vương Bắt Đầu Làm Kamen Rider Convert

Lộ Quá Hàm Ngư730 chươngDrop

9.1 k lượt xem

Phản Phái Thánh Tử: Thối Nát Phía Sau, Nữ Chủ Nhân Thiết Băng

Phản Phái Thánh Tử: Thối Nát Phía Sau, Nữ Chủ Nhân Thiết Băng

Niệm Niệm Như Sương970 chươngĐang ra

85.4 k lượt xem

Từ Thời Gian Tạm Dừng Bắt Đầu Thường Ngày

Từ Thời Gian Tạm Dừng Bắt Đầu Thường Ngày

U Dữu165 chươngTạm ngưng

3.3 k lượt xem

Kamen Rider: Dị Giới, Từ Thời Vương Bắt Đầu

Kamen Rider: Dị Giới, Từ Thời Vương Bắt Đầu

Nhất Hào Kim Biểu486 chươngDrop

5.2 k lượt xem