Chương 121: Nhân loại nguy cơ (1).
Nhiều năm sau, khi hồi tưởng lại chuyện cũ, nhân loại phát hiện, nếu như chọn ra thời điểm có nguy cơ diệt tộc nhất thì không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là tháng ba năm bảy tám tư.
Mùa xuân năm đó lặng lẽ hàng lâm đại địa, nhân loại đang sa lầy vào nội chiến khốc liệt, Tử Xuyên gia và Lưu Phong gia tập kết bộ đội tinh duệ chém giết thảm liệt ở tây bắc, chẳng ngờ ở đông phương xa xôi, một lực lượng tà ác cường đại đã thò lợi trảo nhắm đến bọn họ.
Khi nhận được tin tức ma tộc quân đội đoạt được ải quan Ngõa Luân, không khí vui mừng tràn ngập Ma thần bảo, hoàng cung lập tức cử hành hoan yến chúc mừng.
Không có đèn ***g rực rỡ, không có trang hoàng lộng lẫy, hoàng cung ma tộc chỉ toàn đá lớn đen ngòm sừng sững.
Đại tiệc đang diễn ra, Ma thần hoàng bệ hạ ngồi ghế thủ tịch tiệc, một cái bàn dài bày đầy thức ăn cùng rượu, các trọng thần trọng tướng của vương quốc phân ra ngồi hai bên bàn, chỉ thiếu các tướng Vân Thiển Tuyết, Cổ Tư Tháp, Lăng Bộ Hư đang tác chiến bên ngoài, tất cả tướng quân và thủ lĩnh bộ tộc đều tụ tập ở đây.
Bọn chúng gồm:
Vương quốc đệ nhất quân, hào xưng Cận vệ lữ quân đoàn, Quân đoàn trưởng Lôi Âu công tước, xuất thân Tắc nội á tộc.
Vương quốc đệ tam quân, hào xưng Bàn thạch quân đoàn, Quân đoàn trưởng Diệp Nhĩ Mã công tước, xuất thân Tắc nội á tộc.
Vương quốc đệ tứ quân, hào xưng Phong bạo quân đoàn, Quân đoàn trưởng Á Ca Mễ, đang độ tuổi ba mươi ba sung mãn, hai năm trước hắn kế nhiệm thủ lĩnh Á côn tộc. Năm ngoái, sau khi đệ nhị đại tộc Thát tháp tộc thất bại trong trận chiến hoàng quyền với Tắc nội á tộc, Á côn tộc đã thế chỗ, trở thành đệ nhị đại tộc của vương quốc.
Vương quốc đệ lục quân, Biên cương quân đoàn, Quân đoàn trưởng Ôn Khắc Lạp, xuất thân Tắc nội á tộc.
Vương quốc đệ thập nhất quân, Thiết bích quân đoàn, Quân đoàn trưởng Bùi Mã công tước, xuất thân Tắc nội á tộc.
Vương quốc đệ thập nhị quân, Thiểm điện quân đoàn, Quân đoàn trưởng Mông Hãn công tước. Cũng như Á Ca Mễ, hắn là thủ lĩnh Mông tộc. Mông tộc nổi danh về sản xuất tuấn mã và kị binh ưu tú. Trong mười lăm quân đoàn của ma tộc, kị binh quân đoàn Mông tộc chiếm đến hai.
Vương quốc đệ thập tam quân, Tật phong quân đoàn, Quân đoàn trưởng Mông Đế hầu tước, xuất thân Mông tộc.
Vương quốc đệ thập tứ quân, Hắc dương quân đoàn, Quân đoàn trưởng Ca Đạt Hãn, hắn cũng là tộc trưởng Ca ngang tộc, một đại tộc của vương quốc. Ca ngang tộc nhân số rất lớn, nhưng tính hiếu chiến lại thua xa các chủng tộc khác.
Vương quốc đệ thập ngũ quân, Thất xảo bản quân đoàn, Quân đoàn trưởng Lôi Báo hầu tước, hắn là thủ lĩnh Lôi tộc.
Đệ thập ngũ quân sở dĩ được gọi là Thất xảo bản quân đoàn là vì bộ đội là do nhiều tiểu bộ lạc tổ thành, nhân số các tiểu bộ tộc đều không đủ thành lập một quân đoàn, chỉ đành hợp lại thành một đại quân đoàn. Trong quân giới vương quốc, đệ thập ngũ quân có hai đặc điểm nổi danh: sĩ binh đông nhất, đến hai mươi lăm vạn người, nhưng chiến đấu lực lại là kém nhất. Một quân đoàn do mười mấy bộ lạc tổ thành, làm sao có sự đồng lòng và quyết tâm như các quân đoàn bộ tộc khác được?
Tạp Đốn thân vương khinh miệt miêu tả đệ thập ngũ quân: "Giấy vệ sinh cũng không đủ cung cấp kịp cho bọn chúng!"
Đám quý tộc ma tộc an tĩnh ngồi dùng tiệc. Sau tiệc ăn mừng là hội nghị quân vụ đơn giản được tổ chức tại chỗ. Ma thần hoàng phát biểu bắt đầu hội nghị: "Ngõa Luân bị hạ rồi, có thể cho rằng nhân loại đã tàn đời. Đế đô chỉ đợi ngày bị chiếm, tiếp đến là Viễn Kinh, là Hà Khâu! Các chiến sĩ thần tộc, đi đánh lấy giang sơn to lớn đi!"
Các tướng quân nhất tề đứng lên: "Ngô hoàng vạn tuế! Thần tộc vạn tuế!"
Ma thần hoàng diễn thuyết, ví nhân loại như cái bánh lớn: "Phải cắt xẻ nó ra, ăn nó dần dần! Quân đội thần tộc phải hoàn thành sứ mạng này! Tự nhiên, đây là một nhiệm vụ cực lớn và khó, chúng ta không nên khinh địch, nhân loại cũng có tướng lĩnh ưu tú và quân đội cường hãn, nhưng trẫm có niềm tin vào quân đội vương quốc!"
"Muốn qua Cổ kì sơn mạch, mở rộng lãnh thổ cho vương quốc, giành về đất đai màu mỡ phì nhiêu cho vương quốc, nhất định phải đánh bại hoàn toàn quân đội nhân loại, có thế thì thần tộc chúng ta mới an toàn ngự trị vùng đất mới! Phải triệt để giải giáp quân đội nhân loại, ngoài thần tộc, nhân loại tuyệt không thể có vũ khí! Chỉ có nhân loại phục tùng thần tộc mới có thể tồn tại!"
"Nhân loại có mấy ức nhân khẩu, mà thần tộc chúng ta dù dùng trình độ động viên cao nhất cũng chỉ có thể xuất động trăm vạn quân đội. Xét yếu tố đó, tướng lĩnh chúng ta phải giỏi mượn ngoại lực, phải lợi dụng tốt mâu thuẫn nội bộ nhân loại để bọn chúng tự tàn sát, cũng phải giỏi tiếp nhập và sử dụng các phần tử bất trung với nhân loại".
"Trẫm tin, những kẻ tham lam đặt lợi ích cá nhân cao hơn lợi ích chủng tộc như Lôi Hồng có không ít trong nhân loại. Trong chính quyền tương lai, bọn chúng sẽ là hảo trợ thủ cho thần tộc chúng ta, chúng ta sẽ dùng nhân loại để trị nhân loại".
"Kiên quyết trấn áp mọi sự phản kháng và mầm móng phản loạn. Ở trên vùng đất mới, phải thực thi bàn tay sắt, vì đạt mục đích, chúng ta phải mạnh tay xử quyết những nhân loại chống đối, thậm chí chỉ cần liếc xéo không tôn trọng chúng ta thì cũng đủ ghép tội ch.ết rồi!"
Hội nghị chậm rãi tiến hành trong không khí thắng lợi hứng khởi, đệ tam công chúa Tạp Đan đảm nhiệm trợ lí hội nghị.
Sau này, bản ghi chép buổi hội nghị này rơi vào tay Thống soái bộ của Tử Xuyên gia, sau đó được công bố cho cả nhân loại, được xem là một bằng chứng cho dã tâm hung tàn của ma tộc.
Vì giải trừ tâm tư của mọi người, Ma thần hoàng đương thời cũng tiến hành phân phối lãnh thổ nhân loại chiếm được trong tương lai.
Mười một hành tỉnh phía đông Đế độ được phân chia đầu tiên. Là chủ lực quân tây chinh, cũng là đại công thần chiếm được Ngõa Luân quan, Tắc nội á tộc dĩ nhiên giành năm hành tỉnh phì nhiêu nhất, sáu hành tỉnh còn lại được chia đều cho Mông tộc, Ca ngang tộc và Á côn tộc.
Mông tộc và Á côn tộc tranh giành Đạt khải hành tỉnh, không ai chịu nhường, cuối cùng Ma thần hoàng phải đứng ra giải quyết mới xong.
Tuy có chút ấm ức, nhưng sau khi được phân chia, các thủ lĩnh đại tộc đều hài lòng, sự thỏa mãn bộc lộ trên gương mặt hớn hở.
Các tiểu bộ tộc như Cương tộc, Lôi tộc, Gia lâm tộc, Đông nhật tộc thì không được may mắn như thế, phân chia lần đầu không có phần của bọn chúng, mấy thủ lĩnh tiểu bộ tộc ấm ức đứng nhìn, ngoài mặt thì không bộc lộ nhưng trong lòng đang chửi thầm.
Rất may, Ma thần hoàng là một bệ hạ tốt biết quan tâm người dưới. Lão nhận thấy sự thiệt thòi của các tiểu bộ tộc nên đưa ra đề xuất: "Không cần buồn bã, mọi người đều có cơ hội!" Lão tuyên bố, Tắc nội á tộc sẽ đem một hành tỉnh ra làm phần thưởng, tiểu bộ tộc nào tiến công đến Đế đô đầu tiên sẽ nhận được phần thưởng đó.
Chiến tranh hoàng quyền ngắn ngủi nhưng thảm liệt, trong ba tháng đó, Tắc nội á tộc đã thương vong mười lăm vạn con em mới đánh bại Thát tháp tộc, mà kẻ khiêu chiến là Thát tháp tộc tổn hại đến gấp bốn lần, đó là còn chưa tính bình dân Thát tháp tộc bị Ma thần hoàng hạ lệnh đồ lục.
Trong nội chiến, tổng số quân dân vương quốc tổn thất hơn ba trăm vạn, dù trước đây chiến tranh với nhân loại cũng chưa từng tổn thương nguyên khí đến thế.
Tạp Đan nhìn đám thủ lĩnh các tộc nhiệt liệt hoan hô, nhẹ nhàng thở dài, tâm tình âu lo.
Trong mấy năm ngắn ngủi, trải qua chiến tranh Viễn Đông, hoàng quyền nội chiến, vô số con em tinh anh của vương quốc đã tử mệnh sa trường, quân lực của vương quốc đã suy nhược rồi.
Viễn Đông còn có mấy chục vạn phản quân đang giằng co với vương quốc, Vân Thiển Tuyết sau khi đi sứ Viễn Đông về có nói với Tạp Đan, Quang minh vương của Viễn Đông chính là Tử Xuyên Tú.
Con người này quỷ kế đa đoan, chỉ hai năm ngắn ngủi đã gây nên phong vân đến thế, đoàn kết Viễn Đông, lãnh đạo Viễn Đông đối kháng vương quốc, Tạp Đan nghĩ mà đau đầu.
Viễn Đông chưa yên, nội bộ vương quốc chưa ổn, giờ lại lao sư viễn chinh nhân loại, Tạp Đan công chúa lo lắng chất chồng, tương lai vương quốc chưa chắc là tốt đẹp, trong lòng nàng vô cùng lo lắng cho Vân Thiển Tuyết đang ở tiền tuyến đối chiến với nhân loại.
-o0o-