Chương 8: Anh là bạn trai mới của cô?

Trong một tầng chung cư cũ nát, người đàn ông lạ mặt nào đó trong miệng Giang Từ đang thoải mái ngồi trên ghế dài, người đắp một chiếc chăn mỏng, nhìn chằm chằm vào video trên ipad.
Khuôn mặt của anh điển trai đến lạ thường, làn da trắng bóc, hàng mi dài mỏng như chỉ có thể tiếp xúc với ánh nắng ban chiều.


Đôi môi mỏng khẽ mím lại, vừa lạnh lùng lại thờ ơ.
Anh cúi xuống, nhìn video phỏng vấn của Dung Muội sau khi mọi chuyện bại lộ, không biết đã nhìn thấy gì mà sắc mặt anh có chút thay đổi.


Anh xem lại video đó lần nữa. Trong video đang phát một câu nói khi tiếp nhận phỏng vấn của Dung Muội: “Còn người đàn ông kia, cho dù anh ấy có phải người sửa xe hay không hay là có thân phận gì khác, tôi đều sẽ bảo vệ thông tin cá nhân của anh ấy, bởi vì anh ấy là bạn trai hiện tại của tôi, có hành động thân mật giữa người yêu với nhau không phải rất bình thường hay sao?”


Video đột nhiên dừng lại.
Tô Hiển híp đôi mắt hẹp dài lại.
Bây giờ anh là bạn trai của cô?
Anh có thể hiểu việc cô tuyên bố với truyền thông mình đã chia tay với Giang Từ, vì hình tượng, vì tiện, đương nhiên cô có thể làm ra được việc này.
Nhưng lại đi nói mình là… bạn trai của cô?


Ha!
Đúng là kẻ lừa đảo!
Đôi môi mỏng của Tô Hiển khẽ mím lại, đáy mắt xuất hiện một tầng sương mù, hiện rõ sự phức tạp, không vui.
Anh mở ipad lên, lúc này đột nhiên có người đi từ ngoài vào.


Lục Đông Dã đã quay trở lại, tay anh ấy xách một cái túi. Sau khi đi vào anh ấy ném túi qua, hỏi: “Tô Hiển, cậu và người phụ nữ tên Dung Muội đó là sao vậy? Cảnh tối qua thật sự bị lộ rồi! Cả buổi sáng gara sửa xe có rất nhiều nhà báo, phóng viên vây quanh, ông đây phải mau chóng đóng cửa thôi, tránh để bọn họ nhìn thấy thứ ở trong này.”


available on google playdownload on app store


Gara đó không phải một xưởng sửa xe bình thường, anh ấy cũng không phải chủ gara sửa xe bình thường, dưới trướng anh ấy còn có những thứ khiến người ta không ngờ đến.
Tô Hiển nhận lấy cái túi, chậm rãi trả lời: “Chẳng có chuyện gì cả.”


Lục Đông Dã mở tủ lạnh, lấy một lon bia ra, mở nắp, ngửa cổ uống vài ngụm, sau đó lau khóe miệng, cười đểu: “Cậu được lắm, tôi xem tin tức rồi, cô ấy nói cậu là bạn trai của cô ấy!”
Khi nói lời này, sự hứng thú trong mắt anh ấy càng rõ hơn.


Thật hay giả vậy? Từ khi anh ấy quen Tô Hiển tới nay, chưa bao giờ nhìn thấy bên cạnh anh xuất hiện người phụ nữ nào. Dường như anh rất ghét phụ nữ.
Không ngờ giờ anh lại còn trở thành bạn trai của cô gái đó.
Điều này khiến anh ấy mở mang tầm mắt.
“Lời cô ta nói là giả.”


Ánh mắt Tô Hiển hiện rõ vẻ mất kiên nhẫn, dường như anh không muốn nói những chuyện này với người khác.


Nhưng Lục Đông Dã lại không hề để tâm, anh ấy cầm một lon bia, nửa thật nửa đùa nói: “Cho dù nói gì đi chăng nữa cậu cũng phải đề phòng, loại phụ nữ như này nhất định không được dây vào. Quan hệ nam nữ của cô ta rất lằng nhằng, chơi đàn ông như cỏ rác, cậu không chơi lại cô ta đâu, đừng bị lừa cả tiền, sắc lẫn tình cảm.”


Vừa dứt lời, lông mày Tô Hiển nhíu chặt lại, vẻ mặt giận dữ: “Lừa tiền, lừa sắc lẫn tình cảm? Cậu coi tôi là cái gì? Thậm chí người phụ nữ này còn chưa biết thân phận của tôi!”
“Cô ta thật sự coi cậu là thợ sửa xe mới lạ ấy! Nhưng mà lẽ nào cậu thật sự muốn phát triển với cô ta sao?”






Truyện liên quan