Chương 36: Cô hoàn toàn chọc giận giang từ rồi!
“Này, cậu...” Lục Đông Dã thấy anh rời đi, trái tim đánh thịch một tiếng, suýt chút nữa kích động đuổi theo. Anh ấy nhìn bóng lưng Tô Hiển, nhất thời không còn gì để nói.
Vừa nãy là ai hùng hổ nói tới đây vì mục đích chính đáng? Bây giờ cậu ấy đang làm gì vậy hả?
Lục Đông Dã lắc đầu, vỗ trán, anh ấy biết ngay mà. Tô Hiển chắc chắn đã mê cô ta rồi, nếu không thì sao có thể ngang nhiên chiếm địa bàn của mình, còn kêu anh ấy quay về biệt thự của mình ở?
Sau cánh gà.
Sau khi người phụ nữ quyến rũ vừa nãy tháo mặt nạ ra, khuôn mặt xinh đẹp của Dung Muội xuất hiện. Làn da trắng ngần, căng mọng, đôi mắt hoa đào long lanh ánh nước, mãi tóc dài, xoăn buông xõa, muốn quyến rũ bao nhiêu có bấy nhiêu.
Người phụ nữ này, ngoài trừ Dung Muội ra, không ai có thể hợp hơn được.
Dung Muội thay quần áo, tới nhà vệ sinh.
Trong buổi trình diễn, mỗi người mẫu có một phút trên sân khấu, lần này bọn họ có 30 người mẫu, vậy nên còn ít nhất nửa tiếng nữa mới tới lượt sau.
Sau khi cô quay lại phát hiện ra rất nhiều người mẫu ở cánh gà nhìn cô, bọn họ bày ra dáng vẻ chờ xem kịch hay, ánh mắt xem thường, khinh bỉ, đố kỵ, ngưỡng mộ, biểu cảm gì cũng có.
Dung Muội nhướng mày. Tới rồi à?
Cô đi vào gian cuối cùng của phòng thay đồ. Sau khi vào trong, một người đàn ông đeo thẻ nhân viên đi vào cánh gà, vóc dáng cao gầy, đội mũ, đeo khẩu trang, đi cúi đầu, trông chỉ như một trợ lý.
...
Dung Muội vừa đi vào đã cảm thấy bầu không khí vô cùng bí bách! Cô sững sờ.
Người đàn ông cao gầy đứng bên cửa sổ, anh ta mặc bộ vest đen, ống tay áo xắn lên một ít, để lộ ra cánh tay rắn chắc.
Là anh ta!
Dung Muội nhíu mày, sau đó quay người lại.
“Dung Muội!” Một giọng đàn ông trầm thấp xen lẫn phẫn nộ vang lên! Sau đó, anh ta quay cả người lại.
Khuôn mặt góc cạnh, tuấn tú sầm lại, anh ta lạnh lùng hỏi: “Em còn muốn trốn đi đâu nữa?”
Nghe vậy, Dung Muội ngán ngẩm nhìn anh ta, miệng nở nụ cười khó hiểu: “Trốn? Sao tôi phải trốn chứ?”
Nói xong, “cạch” một tiếng, cô khóa trái cửa lại.
“Tôi chỉ đề phòng có người tới cản trở chúng ta thôi.”Dung Muội nói xong, đi tới ghế sô pha ở bên cạnh, không chút hình tượng ngồi thẳng xuống, dáng vẻ lười biếng như thể anh muốn làm tôi thế nào thì làm.
Hành động như vậy của cô đã hoàn toàn chọc giận Giang Từ.
Cơ thể cao lớn của anh ta lập tức đi tới, giữ cằm của cô, ép cô nhìn thẳng vào mắt mình.
Trong con ngươi sâu thăm thẳm của anh ta hiện rõ sự phẫn nộ, bực tức. Anh ta cắn răng hỏi: “Dung Muội, em hiểu cảm giác quan tâm người khác không? Ngoại trừ đêm ở cùng thằng sửa xe đó ra, tối qua em đã đi đâu? Qua đêm với ai?” Anh ta đã đợi cô cả đêm ở nhà cô.
Dung Muội vùng vẫy thoát khỏi tay Giang Từ, không chút sợ hãi nhìn anh ta: “Giang Từ, có phải lời tôi nói trước mặt truyền thông còn chưa đủ rõ ràng không? Tôi và anh không còn quan hệ gì nữa, tôi đã giải trừ hôn ước rồi, tôi muốn đi đâu là chuyện của tôi, mẹ kiếp, anh quản được hả?”