Chương 17: Người yêu ngoại quốc
Tống Dư Kiều đi trang điểm, bởi vì cô biết, nhưng không quá phô trương: cô đánh qua một lớp phấn lót, da dẻ vì vậy nên cũng mềm mại hơn.Thế nhưng hai ngày nay, cô mỗi ngày đều muốn trang điểm, không đơn thuần là vì hiện tại quầng mắt có chút thâm, mà còn muốn thể hiện với khách quý sự tôn trọng, đây là ý của Đới Lâm Tạp đã nói, nhất định phải dành 200% tấm lòng và sức lực để đối xử tốt với khách.Lần này khách quý chính là Bùi Tư Nhận.
Lần trước Diệp Trạch Nam thu được bức ảnh ở bên trong thư giấu tên còn đặt ở túi của cô. Cô xem hồi lâu, thậm chí còn đem bóng lưng trong hình so sánh với hình Bùi Tư Nhận trên trang bìa tạp chí.
Càng xem càng cảm thấy buổi tối ngày hôm ấy,người đàn ông ôm cô đi vào khách sạn chính là Bùi Tư Nhận.
Thế nhưng không nhận ra được một chút đầu mối gì từ Bùi Tư Nhận, thật giống như tất cả những thứ này chỉ là cô bỗng dưng phán đoán.Cô cũng không có thể dựa vào một bóng lưng liền đi tr.a hỏi anh.
Từ lúc ở công trình thi công trở về,ở trong phòng làm việc, Bùi Tư Nhận một tay bật lửa làm cho lửa thuốc lá ở trên tay chuyển động, làm như không có chuyện gì xảy ra mà kêu lên: “Tiểu Tống.”Tống Dư Kiều phục hồi tinh thần trả lời lại: “Ừ!.
Bùi Tư Nhận hơi nhíu mày, đưa một tay xoa huyệt thái dương, một tay còn chưa kịp mở ngăn kéo bàn làm việc, Tống Dư Kiều cũng đã cầm trên tay chiếc bật lửa để sát vào, lạch cạch một tiếng đã đem bật lửa bật lên.
Tống Dư Kiều cũng chính vì sợ anh không tự chủ được dọa cho sợ hãi. Cô cũng không biết vì sao lại có cảm giác như vậy. Thật giống như trong tiềm thức đã biết, nhìn thấy động tác của Bùi Tư Nhận, liền chắc chắn biết rằng anh muốn tìm bật lửa. Rõ ràng, điếu thuốc lá kia ở trong tay Bùi Tư Nhận đã được cầm nửa giờ
Chính là vào lúc này......
Anh muốn đánh lừa cô rồi.
Tống dư kiều cầm trong tay bật lửa cứng đờ giữa không trung, thân cũng không phải, lui cũng không phải, không biết nên làm gì để trả lời, loại này phải cần đến đầu óc và hành vi, đúng thật là hại người rất nặng.
Bùi tư nhận đem thuốc lá ngậm ở phần môi, một tay đỡ lên, tới gần ngọn lửa của bật lửa trong tay Tống dư kiều, đốt nhưng không có hút, mà là kẹp ở giữa ngón tay, nhíu mày nhìn Tống dư kiều: “Trợ lý Tiểu Tống có vẻ biết rất rõ ràng từng động tác của tôi.”
Tống dư kiều mặt có chút hồng: “Bùi thiếu cứ nói đùa.”
Lời này là có ý gì, chẳng lẽ là ám chỉ cô đã điều tr.a anh sao?
Bùi tư nhận đứng dậy, đi tới trước cửa sổ sát đất: “Trợ lý Tiểu Tống bây giờ còn độc thân sao?”
“Không phải, “Không có ai biết cô ở ba năm trước đã kết hôn, hơn nữa chồng chính là tổng giám đốc nhà họ Diệp. Tống dư kiều nói có chút khó hiểu, “Tôi có bạn trai, tại Úc châu.”
Bùi tư nhận kéo dài tiếng nói ra: “Nha, yêu ngoại quốc.”
Không biết Bùi Tư Nhận đã ở cửa sổ sát đất bao lâu, Tống dư kiều cảm thấy trong phòng làm việc không khí càng ngày càng chật chội, rốt cục Bùi Tư Nhận cũng nói một câu--”Nói với Đới Lâm Tạp, tuyển Tờ Mộng Lâm.”
Tờ Mộng Lâm?
Chính là lần trước lúc đi bắt gian tại khách sạn, cùng Hoa Tranh đánh cô gái trẻ Tờ Mộng Lâm...... Tống dư kiều hơi ngây người, mới gật đầu nói: “Vâng.”
Trước khi đi, Bùi tư nhận bỗng nhiên gọi Tống dư kiều lại: “Thư ký Tiểu Tống buổi tối có hẹn sao?”
“Không có.”
Cô là một nhân viên nghiệp vụ nho nhỏ, nói trắng ra là làm việc vặt, nào có khó khăn, làm gì có hẹn.
Bùi tư nhận nói: “Tôi buổi tối muốn đi tham gia một hội, thiếu một bạn gái.”
Ý tứ lại quá rõ ràng rồi.
Chỉ có điều, Tống dư kiều thật sự cũng không có dự định phải làm bạn gái Bùi tư nhận, huống hồ còn có Hoa Tranh, cô nghĩ đến một biện pháp, “Bùi tổng, có cần hay không tôi giúp anh liên lạc Hoa tiểu thư?”
Bùi Tư Nhận hút thuốc một cái, nhàn nhạt phun ra sương khói, “Tôi hỏi cô.”