Chương 44: Cô hôn tôi!
Ngô Na đối với hành động của Tống Dư Kiều có chút ngạc nhiên, Viên Bằng Phi cũng ngạc nhiên nhìn.
Cô gái này, như thế nào mấy ngày trước còn dưới quyền người khác... trợ lý kia nhìn cô gái này?
Ngô Na quay về nhìn Viên Bằng Phi không còn kiên nhẫn, có điều Bùi Tư Nhận đã dặn người này trong tay có một hợp đồng vô cùng quan trọng, vẫn nên khách khí một chút, liền nói: "Viên quản lý, chờ giám đốc có thời gian, nhất định sẽ tự mình điện thoại cho anh. Chúng ta chung quy không thể so với Tam Gia? Dù sao mảnh đất phía đông kia có rất nhiều người để mắt đến, là miếng mồi béo bở....."
Viên Bằng Phi nói: "Tôi biết rồi, cô giúp tôi chuyển lời xin lỗi đến giám đốc Bùi."
Anh ta nói xong, liền đem hợp đồng bỏ vào trong cặp văn kiện, đi vào thang máy.
Ngô Na nhíu nhíu mày, hiện tại sao lại thoải mái như vậy, trước đó mất công nói nửa tiếng đồng hồ, thực sự là mãn não ruột già.
Viên Bằng Phi vào thang máy, liền gọi đó bện cho trợ lý dưới quyền: "Mấy bức ảnh lần trước các cậu theo dõi Bùi Tư Nhận với cô gái kia, tìm Trương Chánh phát tán lên cho tôi."
Nên biết điều một phút, Viên Bằng Phi rõ ràng đang muốn khiêu chiến.
Quả thực, vừa ở cửa thang máy nhìn thấy cô gái kia.
Chẳng trách tầng ba mươi sáu của Bùi Tư Nhận mà dám ra ra vào vào, quả là có thân phận, cô gái này tuyệt đối không đơn giản. Nếu lúc đầu chỉ là suy đoán thì hiện tại có thể khẳng định, cô ấy chính là "Người yêu" của Bùi Tư Nhận!
Xem ra, hợp đồng trên tay mình có hi vọng rồi.
Chỉ cần một chút chất xúc tác.
Khà khà, thang máy chạm đất. Cửa mở, anh ta lúc này khuôn mặt tươi cười bước ra ngoài.
............
Tống Dư Kiều ở cửa thang máy, nhận được tin nhắn của Hoa Tranh ——"Tôi bây giờ đang ở đại sảnh Bùi thị, cô còn đang cùng Bùi Tư Nhận bàn công việc sao?"
Cô cơ hồ trong nháy mắt liền nhớ lại, Trương Mộng Lâm còn đang ở văn phòng Bùi Tư Nhận!
Hai người này nếu như gặp mặt như vậy, kiểu gì cũng xé bức tình cảnh, Hoa Tranh tính khí lại táo bạo, Trương Mộng Lâm lại một bụng đầy chiêu nham hiểm. Cô ta cũng không để chuyện bắt gian ở quán rượu lần trước xảy ra một lần nữa.
Cho nên phản ứng đầu tiên của cô chính là chạy đến văn phòng Bùi Tư Nhận.
Còn chưa kịp gõ, tay Tống Dư Kiều vừa chạm tay vào cửa đã mở ra.
Có điều, cô theo bản năng nhắm mắt lại, thực sự là sợ nhìn thấy những cái không nên thấy.
Tống Dư Kiều hé mắt, chỉ nhìn thấy Bùi Tư Nhận đang ngồi ở sau bàn làm việc, thế nhưng phía buồng tắm, bên trong mơ hồ thật giống có tiếng nước.
Trương Mộng Lâm chẳng lẽ đang tắm?
Anh ta và Trương Mộng Lâm rốt cuộc là quan hệ gì?
Có điều Tống Dư Kiều hiện tại cũng không có dư thừa sức lực đi truy cứu quan hệ của Bùi Tư Nhận với Trương Mộng Lâm, cô tính toán thời gian, Hoa Tranh xem chừng sắp lên đây, liền một bước xa tiến lên: "Giám đốc Bùi, Hoa Tranh tới tìm anh rồi."
Bùi Tư Nhận vô cùng bình tĩnh trả lời: "Ừ."
Tống Dư Kiều trong đầu lập tức nhớ lại hai tháng trước tại khách sạn bắt gian, Bùi Tư Nhận cũng chính là như thế một tư thế lạnh nhạt. Nhìn Trương Mộng Lâm cùng Hoa Tranh, hai người phụ nữ đánh nhau.
"Tổng giám đốc Bùi, coi như là anh giúp tôi một chuyện, bây giờ đi xuống ngăn Hoa Tranh được không!"
Bùi Tư Nhận nhướng người lên trước, hai cánh tay chống đỡ ở trên mặt bàn, hơi chọn khóe mắt: "Có ích lợi gì?"
Đường đường là tổng giám đốc Bùi thị, sao lại hỏi một trợ lý nhỏ như Tống Dư Kiều câu này.
Được rồi.
Tổng giám đốc lúc này chính là tùy hứng.
Tống Dư Kiều xem tình hình hỏi: "Anh muốn như thế nào?"
Bùi Tư Nhận hai tay chống lên bàn: "Cô hôn tôi!"
"......"