Chương 47: Beloved

Tống Dư Kiều vốn dĩ đang cúi đầu xem ngón tay của mình, mãi đến khi phía trước xuất hiện một chiếc xe đi đến, cô đột nhiên đứng lên.
Bùi Tư Nhận hình như không có dừng lại ở trước mặt Tống Dư Kiều, lập tức mở cửa xe ra, thốt ra hai chữ: “Lên xe”


Tống Dư Kiều lên ghế phụ, hỏi: “Bùi tổng, muốn đi đâu ạ?”


Bùi Tư Nhận không nói gì, bỗng nhiên nghiêng mình tới gần Tống Dư Kiều, hô hấp của cô lập tức ngừng lại, nghiêng người về phía sau, bị Bùi Tư Nhận đè vai xuống, cánh tay dài duỗi ra đem dây an toàn thắt lại cho cô:“Trên đường kiểm tr.a nghiêm ngặt, vẫn phải thắt dây an toàn“.


“Ạch......” Ở trong một không gian chật chội,khoảng cách gần như vậy, Tống Dư Kiều cảm thấy rất không dễ chịu, đầu lưỡi có chút cứng nhắc, “Ừ, được, tôi tự mình làm.”


Nhẹ nhàng một tiếng cạch, dây an toàn đã được cài, gò má của Bùi Tư Nhận như có như không sượt đến trước ngực Tống Dư Kiều, mặt cô lập tức đỏ lên, có điều nhìn về phía Bùi Tư Nhận, thật sự giống như chỉ là không để ý lúc kéo dây an toàn, mặt không biến sắc xoay qua chỗ khác nhìn kính chắn gió, vô cùng lạnh nhạt đạp chân ga.


Để giảm bớt không khí ngột ngạt, Tống Dư Kiều lại hỏi một câu: “Muốn đi nơi nào?”
Bùi Tư Nhận nói: “Đi xem phòng ốc.”


available on google playdownload on app store


Tống Tư Kiều cho rằng lời mà Bùi Tư Nhận nói là đi xem nhà, chính là đi Thành Đông xem mảnh đất mới thi công kia, cũng không phản đối nói lại, lẳng lặng mà ngồi ở ghế kế bên tài xế, con mắt nhìn về phía ngoài cửa xe.


Không bao lâu, điện thoại Tống Dư Kiều vang lên, cô xem màn hình điện thoại di động, không ngoài dự đoán, là Hoa Tranh. Cô phản xạ liếc mắt nhìn Bùi Tư Nhận, mới nhấn nút nhận cuộc gọi.


Đầu bên kia điện thoại đặc biệt làm phiền, còn có một chút tạp âm rất to, Hoa Tranh lẩm bẩm một câu nói, Tống Dư Kiều đều không nghe rõ.
“Hoa Tranh?”
“Ừ, là tôi. Dư Kiều! Tôi bây giờ đang ở chỗ tạp chí đây! Cô bây giờ gửi cho tôi bức ảnh đi! Tranh thủ ngày mai lên đầu đề!”


Giọng Hoa Tranh bỗng nhiên nâng cao, gần như là la to lên, Tống Dư Kiều đem điện thoại di động rời lỗ tai 2 cm, còn có thể nghe thấy.
“Vội vã như vậy sao?” Tống Dư Kiều hỏi.
“Đương nhiên! Nhanh lên một chút A Chánh đang biên chữ đây!”


Tống Dư Kiều còn chưa kịp nói gì, bên kia điện thoại liền dập máy, cô nhất thời có chút quẫn, cảm thấy ngồi bên một toà núi lớn, mà dưới mông cô tất cả đều là bàn chông.


Bùi Tư Nhận dừng ở ven đường đến khi xe dừng lại, hướng về Tống Dư Kiều đưa tay ra: “Lấy ra đây cho tôi xem một chút.”


Trước mặt là người có liên quan đến việc chụp trộm của Tống Dư Kiều, vì lẽ đó liền đem điện thoại di động đưa cho Bùi Tư Nhận, cùng lắm thì đến lúc Hoa Tranh hỏi tới thì nói thật, dù sao Tống Dư Kiều cũng đã bị phái đi giao tiếp cùng nhà họ Bùi.


Bùi Tư Nhận đem vài bức ảnh lần lượt xem qua, không nghĩ là có thể xem cả ảnh của cô, là một tấm ảnh Tống Dư Kiều tự chụp, không những một tấm mà nhiều hơn nữa, là một tấm ảnh bóng lưng Tống Dư Kiều, sau lại là bức ảnh lúc Tống Dư Kiều cúi người ở bên cửa sổ, có thể là người khác chụp hình.


Tống Dư Kiều xem ngón tay Bùi Tư Nhận gạt gạt, không nhịn được nhắc nhở một câu: “Phía trước chỉ có năm tấm.”
Bùi Tư Nhận nói: “Tôi biết.”


Tống Dư Kiều nhìn Bùi Tư Nhận cầm điện thoại di động của cô và điện thoại di động của anh không biết làm sao mà mân mê một lúc, còn đem điện thoại di động của cô ném tới, vừa coi vừa nhìn, năm bức ảnh mà cô chụp hình Hoa Tranh đã bị xoá toàn bộ rồi.
Tống Dư Kiều: “......”


Bùi Tư Nhận nhíu mày: “ Cô có ý kiến?”
Tống Dư Kiều mím mím môi, “Không có.”
Lần này, làm sao cô giao cho Hoa Tranh?
Có điều, sau đó ở bên trong xe, Tống Dư Kiều cũng không có nhận được điện thoại Hoa Tranh giục đến lấy bức ảnh.


Cuối cùng, xe đi qua cầu vượt, dừng ở một ngõ bên ngoài đen thùi lùi, một con đường chỉ có hai ngọn đèn đường treo ở đầu tường, ngọn đèn sáng vàng.
Tống Dư Kiều ở trong xe do dự một chút, mới theo Bùi Tư Nhận xuống xe.


Đầu phố có chút đen tối, thế nhưng đi tới bên trong có thể nhìn thấy bầu trời cầu vồng lấp lánh, trên bảng hiệu viết một kiểu chữ hoa bằng tiếng Anh -- “Beloved “
Bùi Tư Nhận đẩy cửa ra, bên trong truyền đến âm thanh DJ vô cùng mạnh mẽ, Tống Dư Kiều còn nhìn thấy bên trong có ánh sáng óng ánh của sàn nhảy.






Truyện liên quan