Chương 11-2
Tôi thở phào ra một hơi, quay sang bên chỗ Lý Gia Kiệt , nhẹ giọng nói " Cảm ơn cậu " rồi nhanh chóng gục mặt xuống tập vở, vờ như đang giải bài tập để không ai nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ lựng lên như trái táo của tôi. " Mất mặt quá đi " - tôi thầm than.
Dù Linh Nhi đã cúi đầu rất thấp nhưng vẫn không tránh khỏi đôi mắt chim ưng tinh tường của Lý Gia Kiệt. Cậu nhìn thấy cô nhẹ nói " Cảm ơn " rồi đỏ mặt, gục vội xuống tập vở thì khẽ cười, một nụ cười mang theo thâm tình dịu dàng cùng sủng nịnh " Bé con, em vẫn dễ thương như ngày nào.". Suốt cả buổi học, Lý Gia Kiệt vờ như đang say sưa đọc sách luôn " cố ý vô tình " trìu mến, yêu thương nhìn Linh Nhi đang gục mặt ảo não như một bé mèo con đáng yêu.