Chương 48
Hô hấp của Cố Tiểu Tịch có chút dồn dập, không phải vì gắng sức tìm biện pháp giải quyết, mà là do tác dụng của thuốc kích dục.
“Cậu.. vừa rồi cậu nói phương pháp đó là gì?” Ngụy Tiếu Ngữ thật cẩn thận hỏi lại, cố kiềm lấy dục vọng muốn đẩy cậu trai trước mắt xuống băng ghế.
Cố Tiểu Tịch liếc nhìn hắn, trong đôi mắt đen láy có cái gì đó vừa chớp động, tựa như một phần của viên kim cương đen vốn chôn sâu dưới lòng đất ló ra, tỏa ánh sáng rực rỡ, tráng lệ. Hắn cầm lòng không nổi, nghiêng người qua muốn hôn lên bờ môi y, mù quáng như loài thiêu thân lao vào ánh lửa.
Cố Tiểu Tịch vươn tay ra ngăn lại, nhẹ giọng nói: “Xích qua chút đi.”
Ngụy Tiếu Ngữ không tình nguyện nhích mông qua một chút, tuy xe không nhỏ nhưng cũng không phải quá rộng rãi, có điều nóc xe lại tương đối cao.
Cố Tiểu Tịch bỗng nhiên xoay người, vắt một chân qua, sau đó khóa ngồi lên đùi Ngụy Tiếu Ngữ.
Ngụy Tiếu Ngữ ngẩn người, không hiểu Cố Tiểu Tịch vì sao làm như vậy. Nhưng nghĩ đến hiện tại Cố Tiểu Tịch không mặc quần áo, khiến hắn xúc động đến nỗi suýt chút nữa chảy máu cam.
Ngụy Tiếu Ngữ đã từng gặp rất nhiều mỹ nhân, thậm chí còn thường vui vẻ với bọn họ ở trên giường. Nhưng cứ nhìn bề ngoài là thấy, Cố Tiểu Tịch tuyệt đối không phải kiểu dễ dãi lên giường với người khác, hơn nữa thân phận của hắn cũng đặc thù, trong quá khứ dứt khoát hắn sẽ không để người nào tiếp cận mình như vậy…
Ngụy Tiếu Ngữ từng buồn phiền vì tưởng trên đời này sẽ không còn ai có thể khiến hắn khát khao gần gũi như thế, càng không có ai khiến hắn sinh ra cảm giác muốn bảo hộ, trân quý, thậm chí nguyện lòng cả đời bên nhau. Hắn đột nhiên nghĩ, có lẽ trên này rốt cuộc không còn ai khiến hắn xuất hiện suy nghĩ điên cuồng như vậy nữa.
Cố Tiểu Tịch đương nhiên không biết suy nghĩ của Ngụy Tiếu Ngữ, y hơi nhíu mày, hình như người này lúc nào cũng có thể thất thần.
“Tiếu Ngữ.” Cố Tiểu Tịch khẽ gọi tên hắn.
Ngụy Tiếu Ngữ bừng tỉnh, ngơ ngác nhìn y, nếu dựa vào tình thế hiện tại, câu đó đương nhiên là như đang thu hút đối phương… chẳng qua với tính cách của Cố Tiểu Tịch, không chắc là như vậy…
“Sao thế?” Ngụy Tiếu Ngữ lên tiếng, giọng nói khàn khàn vì ***, mà bây giờ căn bản hắn cũng không muốn che dấu.
Cố Tiểu Tịch quàng tay lên cổ Ngụy Tiếu Ngữ, nhẹ giọng nói: “Đừng nhúc nhích.”
Ngụy Tiếu Ngữ ngồi yên, dường như mọi âm thanh xung quanh đều đã biến mất, hắn cảm giác được ngón tay Cố Tiểu Tịch nhẹ nhàng xẹt qua động mạch trên cổ, sau đó nhìn thấy y cúi đầu. Lông mi đen nhánh rất dài, dày như của búp bê, ánh mắt vẫn là vẻ lạnh lùng xa cách như cũ, nhưng lại khiến người ta cảm thấy hấp dẫn đến nghẹt thở. Ngụy Tiếu Ngữ cảm thấy Cố Tiểu Tịch hình như đang cười, vẻ mặt như vậy thật khiến hắn bị kích thích mạnh.
Đây là lần đầu tiên Cố Tiểu Tịch chủ động hôn hắn, một nụ hôn quyến rũ, đầy ham muốn. Ngụy Tiếu Ngữ từng nhiều lần tưởng tượng Cố Tiểu Tịch sẽ hôn như thế nào, có lẽ sẽ là kiểu hôn nhè nhẹ như chuồn chuồn lướt nước. Nhưng thực tế chứng minh hắn đã lầm, nụ hôn này rất nồng nàn, hơn nữa Ngụy Tiếu Ngữ cũng không ngờ kỹ thuật của Cố Tiểu Tịch lại… tốt đến thế.
Lưỡi của y như rắn, linh hoạt tiến vào khoang miệng hắn, đảo qua răng nanh rồi lên hàm trên, dẫn dụ hắn cùng dây dưa với y, đây là lời mời nhiệt tình không thể chối từ. Ngụy Tiếu Ngữ ngay cả một chút sức chống cự cũng không có, để mặc đối phương châm ngòi dục vọng của mình lần thứ hai.
Cố Tiểu Tịch chậm rãi rời khỏi môi Ngụy Tiếu Ngữ, một sợi chỉ bạc ái muội bị kéo ra. Cố Tiểu Tịch tựa lên vai Ngụy Tiếu Ngữ, phả hơi vào tai hắn: “Đã từng chuẩn bị cho người khác bao giờ chưa?”
Ngụy Tiếu Ngữ ngây người một hồi mới hiểu được Cố Tiểu Tịch nói cái gì, vì thế hắn rất thành thật lắc đầu.
Nhìn chung thì hắn luôn thích một mẫu tình nhân, người đó phải tinh tế, hiểu biết tình hình, không cố tình gây sự, có kinh nghiệm nhất định, khi cần có thể xuất hiện, không cần thì rời đi. Hắn cũng không thích dùng sức mạnh để miễn cưỡng, nên khi Cố Tiểu Tịch hỏi hắn, hắn thẳng thắn lắc đầu.
Cố Tiểu Tịch cắn nhẹ lên vành tai Ngụy Tiếu Ngữ, cảm giác thân thể đối phương trở nên cứng còng: “Vậy để tôi.”
Giọng nói của Cố Tiểu Tịch là giọng nam trung đặc trưng của thiếu niên, nghe rất trong. Nhưng trong trường hợp này, nếu dùng giọng đó sẽ khiến đối phương động lòng, âm thanh trong trẻo, đẹp đẽ càng dẫn thêm dục vọng. Ngụy Tiếu Ngữ thấy chính mình dường như đã hết cứu được rồi…
Đầu lưỡi của Cố Tiểu Tịch xẹt qua vành tai, dùng răng nanh cắn lên nhè nhẹ.
Ngụy Tiếu Ngữ nhanh chóng nắm tay lại, nỗ lực áp chế bản thân không ấn y xuống, xúc động muốn tiến vào thân thể y. Bởi hiện tại quyền chủ động nằm trong tay đối phương, cậu chàng có thể lập tức ngừng lại, khi đó Ngụy Tiếu Ngữ phải tìm ai mà khóc đây.
Cố Tiểu Tịch còn khoác khăn tắm trên người, đèn trên nóc xe không quá sáng, chiếu lên làn da y thành một màu phấn. Ngụy Tiếu Ngữ có thể nhìn thấy bả vai tròn tròn, khuôn ngực gầy yếu cùng vòng eo mảnh khảnh của y.
Môi hôn của Cố Tiểu Tịch dừng lại trên cổ hắn, men theo gáy xuống xương quai xanh, ngón tay mềm mại nhẹ nhàng tháo từng cái nút trên áo sơ mi của hắn.
“…Em đúng là đang tr.a tấn tôi…” Ngụy Tiếu Ngữ cắn răng nói.
Cố Tiểu Tịch hôn lên ngực hắn: “Đành chịu thôi, tôi phải làm vậy để giải độc thôi…”
“Rốt cuộc ai trúng độc đây…” Ngụy Tiếu Ngữ quả thực muốn khóc.
Đầu lưỡi của Cố Tiểu Tịch rê trên ngực hắn, thân thể đối phương càng thêm cứng ngắc, y ngẩng đầu mỉm cười quyến rũ với Ngụy Tiếu Ngữ: “Thì tôi đã nói cần anh phối hợp rồi mà.”
Ngụy Tiếu Ngữ im lặng không nói gì, bởi phải ức chế nỗi xúc động điên cuồng mà chức năng ngôn ngữ cũng hỏng mất. Cho nên hắn lựa chọn ngậm miệng lại.
Cố Tiểu Tịch vừa hôn, còn tay thì với xuống dưới: “Ở đây chật quá, nên không thể phục vụ cho anh một chút…”
Tay y lướt qua cơ bụng bằng phẳng của Ngụy Tiếu Ngữ, chậm rãi đi xuống, cởi nút quần hắn. Động tác của y rất thong thả, hơn nữa đầu ngón tay còn chạm vào làn da Ngụy Tiếu Ngữ, nhẹ cởi bỏ nút, sau đó di bàn tay vào trong.
Ngón tay y rất mềm, có sự dẻo dai đặc trưng của thiếu niên, ngoài ra các khớp tay cũng rõ ràng. Đầu ngón tay viền nhẹ nhàng theo hình dáng của vật nam tính, cho dù cách lớp qυầи ɭót thì vẫn có thể cảm nhận được gân xanh đang nổi lên dữ dội.
Ngón tay Cố Tiểu Tịch sờ từ dưới lên trên, vuốt ve rồi ấn nhè nhẹ vào thứ đang cộm lên…
Cố Tiểu Tịch cúi đầu hôn lên khóe môi Ngụy Tiếu Ngữ: “Nhẫn nại.”
Ngụy Tiếu Ngữ không chắc có phải bản thân thấy trong mắt Cố Tiểu Tịch đang hiện lên nỗi hận không thể giết ch.ết hắn ngay hay không, bởi bây giờ hắn đang nghĩ thế đấy.
Ngụy Tiếu Ngữ nghĩ, em ấy sao không dứt khoát giết ch.ết hắn đi!
Móng tay của Cố Tiểu Tịch vẽ lên, mang theo kích thích khác thường, sau đó y kéo qυầи ɭót của hắn xuống. Vật nam tính lập tức nảy ra, đàn ông đều dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, câu này quả nhiên rất chính xác.
Cố Tiểu Tịch vẫn chậm rãi như trước, nằm trong lòng Ngụy Tiếu Ngữ thở dốc, hoàn toàn mặc kệ nỗi thống khổ của người đàn ông dưới thân.
Cố Tiểu Tịch quỳ gối hai bên sườn Ngụy Tiếu Ngữ, nâng thân thể mình lên, hai tay đặt lên vai hắn. Vật kia thật thẳng cũng thật vĩ đại khiến Cố Tiểu Tịch có chút muốn rút lui. Cố Tiểu Tịch nghĩ, đôi khi luôn có một vài phương pháp để giải quyết vấn đề nhưng y thường mặc kệ. Cho dù sống lại một lần nữa, y vẫn là bướng bỉnh như cũ.
Cùng tiếng thở dài khe khẽ, Cố Tiểu Tịch chậm rãi ngồi lên vật kia của Ngụy Tiếu Ngữ.
Tuy không thực hiện bước bôi trơn làm giãn nơi đó ra, nhưng hiệu quả của thuốc kích dục lúc này được phát huy. Hậu huyệt của Cố Tiểu Tịch ngậm lấy phần đầu của Ngụy Tiếu Ngữ không khó khăn chút nào. Y nhẹ nhàng rủa một câu, rồi bắt đầu chậm rãi ngồi xuống.
Lúc này cũng không phải Cố Tiểu Tịch cố ý làm khó Ngụy Tiếu Ngữ, mà vì y cần làm cho thân thể có quá trình thích ứng dần. Tuy thuốc kích dục tốt hơn dầu bôi trơn, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên của Cố Tiểu Tịch, bị thương là khó tránh khỏi, chẳng qua có thể bị tổn thương ít nhất thôi.
Đầu Ngụy Tiếu Ngữ dường như trống rỗng, biểu hiện của đối phương thật sự rất mê người. Trong đôi mắt đen tuyền của y không hề che dấu ham muốn, lông mi thật dài như bị dính lấy bọt nước, đôi môi khẽ hé, phát ra những âm thanh thở dốc hấp dẫn.
Khăn tắm đã trượt đến eo của y, thân thể không chút che dấu hiển hiện trước mắt hắn. Khuôn ngực mỏng manh khiến người ta muốn khi dễ, bây giờ đã lấm tấm mồ hôi…
Càng khiến hắn điên cuồng chính là phía dưới, hậu huyệt của y thật chặt, nóng hừng hực, đang từ từ nuốt lấy người anh em của hắn. Giống như cái miệng nhỏ tham lam mở ra, chậm rãi cắn lấy phần đầu, mị thịt bên trong dán vào vật kiên cường của hắn, hơn nữa còn co rút có tiết tấu.
Thật là muốn mệnh của Ngụy Tiếu Ngữ hắn mà.
Hắn vừa nâng tay lên, đã bị Cố Tiểu Tịch ấn trở lại: “Đừng động đậy, anh sẽ làm tôi bị thương …”
Cố Tiểu Tịch vừa dứt lời, hậu huyệt liền co rút mãnh liệt, sau đó Cố Tiểu Tịch lập tức ngồi xuống, nuốt hết vật kia của Ngụy Tiếu Ngữ vào người.
“A…” Cố Tiểu Tịch phát ra tiếng rên rỉ đau đớn, âm cuối cao lên, mang theo theo âm thanh quyến rũ khiến người ta yêu đến điên cuồng. Mị thịt bên trong lập tức dán vào, mô tả được hình dáng của vật kia.
Cố Tiểu Tịch nhẹ nhàng nâng hông lên, hậu huyệt hơi co rút lại, mị thịt dán vào dục vọng bắt đầu ma xát, dường như chiếm hết toàn bộ tinh thần của người đang gắn kết với.
“Đặt tay lên eo tôi đi, chậm một chút…” Cố Tiểu Tịch nhỏ giọng nói, chỉ huy người đàn ông bên dưới. Nhưng giọng nói của Cố Tiểu Tịch đã không còn trong trẻo như ban nãy nữa, lửa dục lẫn hiệu quả của thuốc kích dục đã trở nên mãnh liệt.
Cố Tiểu Tịch vừa dứt lời, liền cảm thấy eo như bị xích lại, một sức lực thật lớn giữ chặt lấy eo y, ấn xuống dưới. Vật thật to đó lập tức xỏ xuyên qua thân thể y, cho dù khả năng tự chủ của Cố Tiểu Tịch tốt thế nào cũng không thể ngăn lại những tiếng rên rỉ phát ra.
“Em đúng là muốn tr.a tấn tôi đến phát điên!”
Cố Tiểu Tịch nghe thấy Ngụy Tiếu Ngữ mắng mình, y muốn nói cho Ngụy Tiếu Ngữ bản thân vô tội bao nhiêu, nhưng mở miệng ra thì cũng chỉ nghe được những tiếng rên rỉ đầy mê hoặc của chính mình.
Ngụy Tiếu Ngữ đã từng nghi tiếp theo bản thân sẽ sụp đổ, móng tay phải bấm vào lòng bàn tay mới có thể khống chế được chính mình. Thế nhưng khi nghe Cố Tiểu Tịch kêu hắn đưa tay lên ôm eo, tất cả đã lệch khỏi quỹ đạo. Cậu ấy dựa vào cái gì mà nghĩ thần kinh hắn đủ vững vàng để tham gia vào trò chơi biến thái này chứ, phải bức một người đàn ông sống sờ sờ thế này đến phát điên mới cam tâm sao!
Ngụy Tiếu Ngữ nắm lấy vòng eo mỏng manh của y, ấn thân thể y xuống, để dục vọng hắn tiến hoàn toàn vào thân thể y. Hắn thấy đôi mắt đen kia quyến rũ như vậy, thế nhưng hết lần này sang lần khác lại sắc bén như mũi dao. Ánh mắt đó khiến hắn cảm thấy hưng phấn cùng kích thích, đàn ông luôn không có năng lực kháng cự loại chuyện này.
Hậu huyệt nóng cháy, sít sao như vậy, bao chặt lấy tính bộ phận sinh dục của hắn, làm hắn căn bản không có năng lực dừng lại để suy nghĩ. Hơn nữa, tiếng rên rỉ quá mê người của Cố Tiểu Tịch, quả thực làm hắn bất chấp hậu quả liên tục ra vào trong cơ thể y.
Tiếng rên rỉ của Cố Tiểu Tịch thật dụ người, tuy bên trong còn có tiếng thút thít nho nhỏ, nhưng là Ngụy Tiếu Ngữ hoàn toàn xem nhẹ. Lúc này việc quan trọng chỉ còn là thỏa nỗi khát khao, mọi thứ khác đều được bỏ qua. Hắn nghĩ có lẽ sau này sẽ chẳng còn ai có thể khiến hắn bất chấp mà bỏ mặc tất cả như vậy.
Bỗng nhiên hậu huyệt co rút lại, móng tay Cố Tiểu Tịch bấm lên bả vai hắn, bắt đầu đong đưa eo theo, dường như cảm giác tập kích lên cả não.
Cuối cùng người thiếu niên bên trên cúi đầu rên lên, bụng dưới phun ra dịch thể nóng bỏng. Hậu huyệt mê người tiếp tục co rút, Ngụy Tiếu Ngữ rốt cục nhịn không được, phóng thích vào trong dũng đạo chật hẹp.
Cố Tiểu Tịch vừa giải phóng, giờ tựa vào người Ngụy Tiếu Ngữ thở dốc. Thân thể cực kỳ mẫn cảm, thậm chí còn cảm giác được dòng dịch thể trắng nhợ đang từ từ chảy ra từ hơi mập hợp, hỗn hợp đó còn có máu của y…
Ngày mai khẳng định là không xuống giường được… Cố Tiểu Tịch bi ai nghĩ, nhưng rất nhanh phát hiện, có lẽ sự tình còn tồi tệ hơn y tưởng tượng nhiều.
Đầu bị người đàn ông nâng lên, bắt nhận lấy nụ hôn đầy tính chiếm đoạt. Tính khí trong cơ thể thế nhưng lại bắt đầu thức tỉnh. Cố Tiểu Tịch muốn dùng tay đẩy hắn ra, nhưng sức lực trên người một chút cũng không có…
Y bắt đầu đem tổ tông của Ngụy Tiếu Ngữ ra ân cần thăm hỏi mười bảy mười tám lần ở trong lòng, nhưng cũng chẳng có ích gì với tình huống hiện tại… Khi người đàn ông dùng chất giọng khàn khàn nói làm một lần nữa, Cố Tiểu Tịch hoàn toàn muốn khóc. Y nghĩ sao mình không ngất xỉu đi chứ, may ra Ngụy Tiếu Ngữ sẽ bỏ qua cho.
Dường như dưỡng khí trong xe có hạn, nên hai người đều ra sức thở dốc.
Cố Tiểu Tịch cuối cùng cũng ngất đi như ý nguyện, trước khi xỉu, còn nghiến răng nghiến lợi ra lệnh một câu: “…Không được cho người khác thấy.”