Chương 5: Đối đầu
- Rốt cuộc anh liên tưởng tôi giống ai - nó mất kiên nhẫn
- Giống.. giống..- hắn vẫn cố tình định trêu nó ( nhưng anh nhầm người rồi!)
- là ai? - nó đem ánh mắt lạnh băng nhìn hắn
- rồi..rồi... Tôi thấy cậu rất giống thằng Hưng- hàng xóm nhà tôi.
- thì sao
- thằng đấy nó bị GAY..- hắn nhấn mạnh chữ cuối cùng.( Tg: gay sao Sao lại vậy nhỉ)
- Gay... Anh thấy tôi giống bị gay lắm à ( Tg: phải chị ạ. Em công nhận)- nó tức giận nhìn hắn
Phải..
- Xin lỗi đã để anh thất vọng nhé! Tôi là trái tân đang hoàng đấy!! Mà nói cho anh biết nhé, trọng từ điển của tôi không xuất hiện từ này, chẳng phải anh là thiên tài sao? Anh giúp tôi giải thích nghĩa của từ đó nhé! - nó nhìn hắn cười gian
- Cậu... - lúc này hắn thật sự là bị cứng họng, khôg nói được nó
- Tôi đã nói là không nhận họ hàng bừa bãi mà... Không hiểu sao...- nó vẫn giả ngô
- Đúng là bệnh hoạn- hắn phát ngôn bừa trọng sự tức giận
- Ố..ồ.. rất xin lỗi nhé, trọng từ điển của tôi cũng không có từ "bệnh hoạn" nên anh có thể giải thích cho tôi không- điệu giả ngô hết sức dễ thương
- Chẳng lẽ từ điển của nhóc thiếu nhiều vậy sao?
- phải, tất cả những từ xấu từ miệng anh thốt ra đều khôg có trong từ điển của tôi- Nhóc được lắm../ Dừng lại...- hắn định đấm nó một phát thì nó kêu lên( tg: thấy đổi xưng hô một cách vô tội vạ./ Zane: mày mún gì.../ Tg: dạ, em mún anh nói chuyện tiếp đi ạ..* chạy*)
- Quân tử không chấp kẻ tiểu nhân đúng không- nó lấy tay hắn từ từ kéo xuống.
- tôi chưa bao giờ nhận mình là quân tử cả...
- Vậy sao- nó hỏi lại
- phải.
- này tôi nói cho mà biết nhé! Anh chưa đủ tư cách để đối đầu với tôi hay gọi tôi bằng nhóc đâu nhé! - nó cười mỉm nhìn hắn
- Tại sao? - hắn hơi ngố
- Anh sinh ngày bảo nhiêu?- 20 phải không. Anh sinh tháng mấy? - Tháng 8 phải không. Nè tôi vẫn sinh trước anh hai ngày đấy nhé! Anh phải gọi tôi là anh mới đúng - nó tự hỏi tự trả lời
- sao nhóc biết ngày sinh của anh?- hắn thắc mắc
- đúng à? Thì...thì chỉ là phỏng đoán thôi, vạy mà lại đúng.- ánh mắt có thoáng chút buồn...
Chỉ là đoán à, chứ không phải điều trả à?
- tại sao? - nó nói một câu không có chủ ngữ
- tại sao cái gì?- hắn khó hiểu nhìn nó
- ờ..thì... Không biết,- từ đó chỉ vô tình nó phát ra thui chứ chả có ý gì, bỗng trọng đầu nó loè ra tia sáng, nó nghĩ" haha..cho anh chơi chữ với tôi nhé"..
- Không biết là sao?
- Ờ thì bảo giờ tôi biết tại sao tôi hỏi anh câu tại sao thì khi ấy tôi sẽ nói cho anh biết tại sao tôi lại hỏi anh câu tại sao. Đến lúc ấy, anh sẽ không phải hỏi tại sao tôi hỏi anh câu tại sao nhé!! - nó tuôn một tràng với từ ngữ lặp lại là từ "tại sao" là cho hắn đơ một lúc
.....- Im lặng( đang suy nghĩ về câu nói của nó, có vẻ hơi khó hỉu về câu nói chơi chữ của nó)
- Thôi đủ rồi! Hai người tính cãi nhau đén khuya lun à? - Anh đứng đó xem kịch hài bọn họ diễn nãy giờ, thấy đủ rồi nên kêu bọ họ ngưng đối đầu mí nhau.
- Anh đứng đây từ khi nào vậy..- nó nhìn anh có chút giận giữ vì mình đang làm trò cười cho anh mình
- à thì... Mới thui (tg: nói xạo/ Zay: mày muốn ch.ết hả/ tg: em nói bao nhiu lần là em vẫn còn ham sống mà/ Zậy: vậy thì câm mồm/ tg: Dạ* nghĩ: đối xử với tôi quá thậm tệ*)
- thôi xuống căn tin trường đi, hai người tính cãi nhau đến bao giờ nữa.- nhỏ Ngọc đứng xem nãy giờ với Anh cũng không khỏi bật cười lên tiếng.
- Ò.. đi thui. - nó chạy đến chỗ Nhỏ dắt đí(oây chị ơi, chị đang giả nam đấy, khéo khôg người ta hiểu nhầm đấy)
Ba người họ đi nhưng cảm thấy thiếu ai đó ( anh Zane đấy).
- thằng Zane đâu rồi- Anh ngó xung quanh hỏi
- Zane là thằng nào? - nó ngây ngô nhìn anh.
- là thằng cãi nhau với em hồi nãy đấy.
- ô vậy sao.- anh quay lại gọi anh ta đi, bọn em xuống trước.
-rồi, rồi!! - Anh xoa đầu nó - xoa cái đàu tóc ngắn này cũng thích đó chứ.
Sau đó anh đi gọi hắn, còn nó và Ngọc thì xuống căn tin trường trước.
+------------+--------+------------------
Haizz.. không biết có gì xảy ra ở căn tin trường không nhỉ? Đón đọc chương tiếp nhé. Iu mọi người nhìu.. l...