Chương 25

Anh Dạ Mạc đến đây, tới gặp Mộc Tín Xa.( Ha hả)
Mộc tín xa trở về bộ dáng cũ, sẽ thấy vô tiêu vô tức, dường như biến mất.


Anh Dạ Mạc cảm thấy được có chút nhớ y, nhưng không biết nên dùng lý do gặp y, hơn nữa y không liên lạc, không phải nói rõ y cũng không nhớ hắn sao? Hắn lại càng không có lập trường chủ động đi tìm y?
Cho dù như thế nào, hắn vẫn rất muốn gặp y, thật sự rất muốn gặp y.


Buổi chiều nhàn rỗi cùng Tam ca tán gẫu, thuận miệng hỏi chút chuyện liên quan đến Mộc Tín Xa, lại ngoài ý muốn biết được hôm nay lại là sinh nhật y.
Hắn nghĩ nghĩ, đây có thể xưng được với một lý do để tới gặp y? ( =)) Cứ đến đi anh, việc gì phải ngại a)


Dù vậy, thời gian rời nhà cũng đã trễ, đến bên này cũng đã quá trễ, vừa tới thì nhóm thủ hạ nói cho hăn, y phải đi ngủ, muốn hắn ngày mai lại đến.


Ngày mai sao?Anh Dạ Mạc đột nhiên cảm thấy cười được cũng là thật tốt, liều mạng chạy tới, kết quả vẫn là không theo kịp cùng ngày sinh nhật của y đối y nói lời sinh nhật khoái hoạt a?
Anh Dạ Mạc ngẫm ngẫm chỉ có thể quên đi, hắn vẫn nên trở về, vừa mới đi tới cửa, chợt nghe thanh âm quen thuộc truyền đến.


“Dạ Mạc? Thật là anh?” Mộc Tín Xa từ trên lầu đi xuống,có điểm không thể tin được người trước mắt thật là Anh Dạ Mạc.
Nghe được tiếng của y, Anh Dạ Mạc quay lại.
Cuối cùng gặp được y suốt ba tuần nhớ nhung... ( =)) ầy, anh yêu mất rồi, ha hả).


available on google playdownload on app store


Mộc Tín Xa mặc dù có điểm kinh ngạc, cũng có điểm vui sướng, Anh Dạ Mạc cư nhiên lại chủ động tìm đến y? Y hướng đến vị trí Anh Dạ Mạc đứng, ở trước mặt hắn ngừng lại.
“Không phải đã ngủ?” Anh Dạ Mạc hỏi y.


“Đã ngủ, nhưng nghe là anh đến liền tỉnh.” Mộc Tín Xa cười khẽ, lập tức khôi phục lại con người trước kia.
Y phất tay ý bảo người khác rời đi, đem không gian lưu cho y cùng Anh Dạ Mạc.


“Em xảy ra chuyện gì? Khóc...?” Anh Dạ Mạc thấy trên mặt y đạm đạm lệ ngân, nhịn không được thân thủ sờ sờ mặt y, y sao lại khóc?
“Ân... Bởi vì rất nhớ anh a...” Mộc Tín Xa cười cười, đùa Anh Dạ Mạc.


“Phải không?” Anh Dạ Mạc đương nhiên biết y là hay nói giỡn, người này hẳn là không có khả năng muốn hắn a? Nếu thật sự nghĩ muốn hắn, sao có thể toàn bộ tin tức đều không có?
“Đương nhiên. Bất quá, lúc này sao anh lại tới đây?”


Thẳng thắn mà nói, y là có nhớ Anh Dạ Mạc, nhưng y không nghĩ cho hắn biết nhiều, đây chỉ là loại trò chơi tình yêu, bên nào thật sự, bên nào giả dối.
“Hôm nay là sinh nhật em?” Anh Dạ Mạc nói, thuận tiện xác nhận một chút.


Mộc Tín Xa ngẩn người, Anh Dạ Mạc sao lại biết hôm nay là sinh nhật y? Ân... Đại khái là Anh Lạc Ngưng nói cho hắn?
“Ân... Cho nên...?” Mộc Tín Xa vẫn không hiểu, sinh nhật của y cùng hắn đến bên này có liên quan gì.
“Tín Xa, sinh nhật khoái hoạt.” Anh Dạ Mạc nói, cũng cúi đầu hôn hôn cái trán Mộc Tín Xa.


Mộc Tín Xa có điểm không thể tin nhìn người trước mắt, chẳng lẽ là hắn riêng lại đây cùng y nói lời sinh nhật khoái hoạt?
Không biết vì sao, Mộc Tín Xa nhất thời cảm thấy được trong lòng có cỗ cảm giác khó có thể nói, nhưng y vẫn rất nhanh ngăn chặn tình hình khác thường kia.


“Chỉ... như vậy?” Mộc Tín Xa lại thay đổi khuôn mặt, lần này cố ý đô đô miệng, bất mãn nhìn Anh Dạ Mạc.
“Cái gì...?” Cái này Anh Dạ Mạc bị y làm cho hồ đồ, cái gì tên là” Chỉ như vậy?”
“Quà sinh nhật đâu...?” hơn nữa thân thủ Mộc Tín Xa đưa lên ý tứ muốn quà.


“Quà... Ta đi vội... Quên...” Anh Dạ Mạc hơi xin lỗi nói. Hắn là nhanh nhanh chạy tới, đương nhiên không có thời gian chọn lựa quà a...
“Hừ! Thực không thành ý...” Mộc Tín Xa cố ý quay mặt, dương trang sinh khí.


Nhưng kỳ thật căn bản y muốn không phải quà, Anh Dạ Mạc riêng lại đây gặp y cũng đã là món quà tốt nhất.


Y không nghĩ tới, cách nhiều năm như vậy lại thu được quà sinh nhật, chính là Anh Dạ Mạc vì y nói ra một câu sinh nhật khoái hoạt, càng không nghĩ tới, y cư nhiên lại bởi vì một câu nói đơn giản này mà cảm động không thôi.
Y nghĩ, y đã sớm không hy vọng chuyện sinh nhật xa vời này...


“Em sinh khí...?” hành động của Mộc Tín Xa khiến Anh Dạ Mạc không biết làm sao mới tốt, mà lấy thời gian này cũng không kịp bù quà cho y?
“Anh phải đền bù em...” Mộc Tín Xa nói.
“Bù, anh bù, em muốn quà gì?” Chỉ cần hắn có thể, Mộc Tín Xa muốn gì hắn đều mua cho y là được.


“Thực không thành ý... Ngay cả quà đều muốn em suy nghĩ...”
Anh Dạ Mạc bất đắc dĩ, di thân đến trước mặt y.
“Em muốn gì cứ nói, anh thật sự rất có thành ý.”
Mộc Tín Xa nhìn nhìn ánh mắt chân thành kia, tuy rằng cảm thấy được còn chưa có ngoạn đủ, nhưng quyết định khi dễ hắn nữa.


“Kia... Em muốn anh...” Mộc Tín Xa lập tức nhào tới hắn, ôm chặt lấy Anh Dạ Mạc.
Anh Dạ Mạc không khỏi bật cười, người này luôn như vậy, đem hắn đùa giỡn xoay quanh, còn tưởng rằng y bởi vì hắn không mang quà tới mà sinh khí, kết quả chỉ là đùa hắn mà thôi?


“Xem ra anh chỉ có thể dâng lên chính anh .” Anh Dạ Mạc nâng cằm y lên, hôn hôn y một chút.
*-*-*-*-*-*
Anh Dạ Mạc dắt Mộc Tín Xa,đi vào phòng, trực tiếp đem Mộc Tín Xa ném phịch lên giường của y.
“Dạ Mạc...” Cơ hồ là Anh Dạ Mạc dán lấy trên thân y, Mộc Tín Xa lập tức ngẩng mặt cùng hắn hôn nồng nhiệt.


Anh Dạ Mạc hôn, phong cách đồng nhất như trước, dường như muốn càn quét hút sạch mình, liều mạng hút không khí trong miệng y, làm cho y sắp mất khí, nhưng y lại thực thích như vậy, điều này làm cho y cảm giác nam nhân này khát vọng như thế nào.


Ở trong miệng hai đầu lưỡi giao triền,xúc cảm ẩm ướt cả khoang miệng, cái loại tư vị khiến người khô nóng, rồi lại ngọt nị tuân theo bọn họ luyến tiếc rời nhau, rồi gần như điên cuồng ôm hôn đối phương, thật giống đồ ăn ngon nhất trên đời này, làm bọn hắn một ngụm tiếp theo một ngụm nhấm nháp,một chút ý tứ dừng lại cũng không muốn.


Anh Dạ Mạc thật không ngờ, thời gian ngắn ngủi không gặp Mộc Tín Xa, hắn nhưng lại rất nhớ y, nhất là lúc hôn y một khắc kia, hắn cảm thấy đã không thể kháng cự.
Mặc kệ Mộc Tín Xa muốn nghĩ thế nào, hắn quyết định, Mộc Tín Xa chính là người của Anh Dạ Mạc hắn.






Truyện liên quan