Chương 71

“Em gái!” Hoàng Kỳ Bân hốt hoảng, vội vàng tiến lên, muốn ôm lấy Hoàng Tình Ca không để cô không ngã xuống.
Hoàng Tình Ca lại nhanh nhẹn né tránh, cô ấy nhanh chóng chạy tới bên cửa sổ rồi kéo rèm ra, trực tiếp nhảy lên bệ cửa sổ!


“Tình Ca!!!” Hoàng Văn Lãng tuyệt vọng hét lớn, đôi chân mất lực làm ông ngã khuỵu xuống sàn.
Hoàng Tình Ca đánh vỡ cửa kính, thân thể rơi từ trên tầng hai cao hơn sáu mét xuống. Với tình trạng cơ thể của cô ấy, một khi chạm đất, cô nhất định sẽ ch.ết, nội tạng cũng đều sẽ bị rách.


“A!”
Từ Ngạo Tuyết và Jackson cũng không khỏi phát ra tiếng kinh hô, hiển nhiên không ngờ là Hoàng Tình Ca lại đột nhiên nhảy lầu tự sát.


“Mẹ, con đến tìm mẹ đây… con xin lỗi, ngày ấy con không nên cãi nhau với mẹ.” Hoàng Tình Ca rơi tự do giữa không trung, nước mắt không ngừng chảy ra, trong lòng cảm thấy thoải mái như sắp được giải thoát.


Lúc này, Tề Đẳng Nhàn đang chậm rãi bước qua cửa, nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ vụn, ngẩng đầu nhìn thì thấy một bóng người đang từ trên trời rơi xuống.
“Bầu trời sẽ không rớt bánh có nhân, nhưng hình như sẽ rớt gái đẹp?”


Hắn đứng hai chân rộng bằng vai, hai tay nâng lên, tay phải hơi duỗi ra nhẹ nhàng uyển chuyển. Giống như chim công xòe đuôi, cẩn thận theo đuổi bạn tình.
Bàn tay của Tề Đẳng Nhàn đã chạm đến thân thể đã rơi xuống của Hoàng Tình Ca giữa không trung, năm ngón tay siết chặt, kéo cô ấy về phái mình.


available on google playdownload on app store


Ngay sau đó, hắn thuận thế tiến lên, sau đó hơi xoay người, nhẹ nhàng ôm Hoàng Tình Ca vào lòng.
Lực trùng kích thật lớn làm hắn không khỏi mất thẳng bằng nhưng hắn không hề dừng lại, lại thuận thế tiến lên và xoay người, loại bỏ lực rơi.


Hoàng Tình Ca nặng hơn bốn mươi lăm kilogram, rơi xuống từ độ cao sáu mét, nhờ có Tề Đẳng Nhàn mà tránh được kết cục hoa tàn ngọc nát.
“Cô gái, có chuyện gì nghĩ không ra mà phải nhảy lầu thế?” Tề Đẳng Nhàn cười hỏi.


“……” Hoàng Tình Ca sửng sốt, ngơ ngác nhìn Tề Đẳng Nhàn, một câu cũng nói không nên lời.
Sau đó, cô ấy lại chán nản tự oán trách bản thân, tại sao cô vẫn còn sống, tại sao cô còn chưa ch.ết chứ?
Cô chỉ là muốn được giải thoát thôi à, sao ngay cả điều này cũng không làm được?


Lúc này, Hoàng Kỳ Bân thò đầu qua cửa sổ nhìn xuống, thấy Tề Đẳng Nhàn đang ôm Hoàng Tình Ca trong lòng vẫn còn khiếp sợ nhưng ngay sau đó mừng rỡ thốt lên “Thật tốt quá!”
Hoàng Văn Lãng nghe vậy không khỏi sửng sốt, lửa giận ngút trời, em gái nhảy lầu mà anh trai lại nói như vậy?


“Ba, Tề Đẳng Nhàn ở dưới đỡ được Tình Ca, em ấy không sao hết!” Hoàng Kỳ Bân vui mừng giải thích.
“Cái gì?!” Hoàng Văn Lãng giật mình, vội chạy tới bên cửa sổ, thò đầu nhìn xuống, quả nhiên thấy Tề Đẳng Nhàn đang ôm Hoàng Tình Ca đứng ở phía dưới.
“Phù——”


Hoàng Văn Lãng thở dài nhẹ nhõm, hai chân nhũn ra, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.
Sắc mặt hai người Từ Ngạo Tuyết và Jackson đều tái đi vì khiếp sợ, sau khi biết được Hoàng Tình Ca không sao thì cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.


“Về nhà đi, tôi cũng về đây.” Tề Đẳng Nhàn thả Hoàng Tình Ca xuống, lạnh nhạt nói.
Lúc này đám người Hoàng Kỳ Bân vội vàng chạy xuống lầu, thấy Tề Đẳng Nhàn đang chuẩn bị rời khỏi đại viện thì nhanh chóng tiến lên ngăn cản.


“Tề đại sư, tề đại sư, ngài đợi một chút!” Hoàng Kỳ Bân chạy tới, đầy mặt tươi cười.






Truyện liên quan