Chương 120
“Tên phế vật này cả ngày chỉ biết nói mạnh miệng để thu hút sự chú ý, bản thân đến cả một tí bản lĩnh cũng không có, ngược lại còn thích gây chuyện.”
“Nếu như Kiều Thu Mộng có năng lực, tôi liền có thể kết bạn làm ăn với tập đoàn Từ thị ở đế đô!”
Sắc mặt Kiều lão gia không khỏi cũng đen lại, lạnh lùng nói “Thu Mộng, đây là ý của cháu?”
Kiều Thu Mộng đang định lắc đầu, Tề Đẳng Nhàn liền nói “Đây là ý của Kiều Thu Mộng, cô ấy có năng lực này.”
“Cháu……” Kiều Thu Mộng rất muốn nói, nhưng phản ứng của Tề Đẳng Nhàn lúc nào cũng nhanh hơn cô ta một bước, điều này khiến cô vừa tức giận, vừa bất đắc dĩ.
“Hahaha, tập đoàn Hướng thị không phải công ty nhỏ, Kiều Thu Mộng có năng lực đấy? Đùa gì vậy!”
“Kiều Thu Mộng chỉ đạo, tập đoàn chỉ có lỗ vốn, căn bản không có lợi nhuận! Cô ta có năng lực ch.ết tiệt gì mà đòi hợp tác với tập đoàn Hướng thị, thật là buồn cười!”
“Hai tên tiểu nhân ăn nói ngông cuồng, thật sự vì giữ chức mà mặt dày thật đấy?”
Kiều Thanh Vũ và đám cấp cao trong công ty đều nhao nhao khinh thường.
Kiều lão gia nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, Tề Đẳng Nhàn để ý tiếng ho của ông hơi khác lạ, không khỏi nhíu mày, nhưng cũng không nói gì nhiều.
Lúc này Kiều Thu Mộng cấu Tề Đẳng Nhàn một cái thật mạnh, cắn răng thấp giọng nói “Tề Đẳng Nhàn, anh lại giở trò gì vậy? Tôi căn bản không có năng lực này, anh muốn hại ch.ết tôi à?”
Đúng lúc này, thư ký đi đến báo, nói “Kiều tổng, bên ngoài có người, tự nhận là thư ký của Lâm Vãn Thu, muốn tìm ngài!”
“Tìm tôi?!” Kiều Thanh Vũ đứng dậy, có chút kích động.
“Không phải, là tìm Kiều Thu Mộng Kiều tổng……” Thư kí ngại ngùng chỉ Kiều Thu Mộng.
Kiều Thanh Vũ lập tức gượng gạo, lạnh lùng nói “Nhất định là gửi tối hậu thư đến, Tề Đẳng Nhàn, anh cứ đợi đấy mà quỳ xuống cho tôi đi!”
Thư kí được Lâm Vãn Thu sai đến được mời vào phòng họp.
“Chị thư ký, mong chị về nói với cô Lâm, chúng tôi chắc chắn sẽ nghĩ cách để nhận được sự tha thứ của cô ấy, mong cô ấy cho chúng tôi một ít thời gian.” Kiều Thanh Vũ vội vàng nói.
Thư kí kỳ lạ liếc Kiều Thanh Vũ một cái, không để ý, mà nói với Kiều Thu Mộng “Kiều tổng, thật sự ngại quá, cô Lâm trong người không khỏe, nên không thể tự mình đến.”
Kiều Thu Mộng đương nhiên biết vì sao Lâm Vãn Thu không khỏe trong người, dù sao cũng vừa bị Triệu Hắc Long tát cho một cái, bây giờ mặt chắc đã sưng vù rồi.
“Không sao, có chuyện gì không?” Kiều Thu Mộng lịch sự hỏi.
“Chuyện là như vậy, cô Lâm đã viết xong thư xin lỗi, mời cô nhìn qua; còn đây là hợp đồng đã ký làm người đại diện vô điều kiện với quý công ty; cuối cùng, đây là ba chục triệu tệ tiền đền bù tổn thất.” Thư ký rút ra ba thứ từ trong túi, thư xin lỗi, hợp đồng, chi phiếu.
Câu nói này của thư ký của Lâm Vãn Thu khiến tất cả mọi người đều trở nên yên tĩnh.
Vừa này bọn họ còn định xem Kiều Thu Mộng bị làm khó, nhưng người ta căn bản không tới để gây chuyện, mà là để xin lỗi!
Kiều Thu Mộng có năng lực gì, khiến Lâm Vãn Thu phải cúi đầu? Hèn mọn như vậy?
Kiều Thanh Vũ há hốc mồm nhìn chuyện xảy ra trước mắt, cảm thấy có một cái tát cả một cái đau điếng lên mặt cô ta, tát bôm bốp, vô cùng khó chịu.
Kiều lão gia nhìn chuyện này cũng không khỏi nhíu mày lại, ông ta còn đang định thảo luận làm thế nào để xin Lâm Vãn Thu tha thứ, nhưng không ngờ đến, Kiều Thu Mộng sớm đã giải quyết xong rồi.
“Không phải, có phải cô nhầm rồi không? Kiều Thu Mộng đắc tội Lâm Vãn Thu thảm như vậy, cô Lâm lại tha thứ cho cô ấy?!” Kiều Thanh Vũ ngạc nhiên nói.