Chương 148
“Tôi hỏi cậu một lần cuối cùng, cậu có xin lỗi hay là không, có cho tôi một câu trả lời hợp lý được không?!” Thương Quân lớn tiếng chất vấn.
“Ngu ngốc.” Tề Đẳng Nhàn tựa tiếu phi tiếu phun ra hai chữ.
Thương Quân giận tím mặt một bước vọt tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn, giơ tay là một quyền đánh xuống yết hầu của hắn!
“Động tác của trưởng phòng Thương sắc bén thật, xuất ngũ nhiều năm như vậy nhưng cũng không thụt lùi chút nào, đối phó với Tề Đẳng Nhàn chẳng khác gì chì cần nắm chặt tay lại là được!”
“Ha hả, chẳng sợ hiện tại trưởng phòng Thương có trở lại bộ đội đi nữa thì cũng nhất định có một vị trí nhỏ trong đó, tên phế vật Tề Đẳng Nhàn này lấy cái gì tới so với anh ta đây?”
“Hướng tổng cũng bị hắn che mắt rồi, vậy mà lại đề bạt một tên rác rưởi như vậy tới làm lãnh đạo của chúng ta! Chỉ có người như trưởng phòng Thương mới xứng là người lãnh đạo của chúng ta.”
Tề Đẳng Nhàn lùi ra sau nửa bước tránh quyền thứ nhất của Thương Quân, bình tĩnh nói: “Tôi kính là lãnh đạo nên bỏ qua chiêu này của anh, nếu tiếp tục ra tay cũng đừng trách tôi không khách khí.”
Kiều Thu Mộng khẩn trương nói: “Mọi người nói rõ ràng ra trước đã, đừng động thủ vội, dù sao anh ta cũng là lãnh đạo của anh.”
“Nói rõ ràng? Cô không thấy sao? Mấy tên ngốc này nói rõ muốn bắt nạt cô, cô còn muốn để bọn họ nói rõ ràng?” Tề Đẳng Nhàn quay đầu kinh ngạc hỏi.
Kiều Thu Mộng ngạc nhiên, đúng vậy, hai người Trịnh Quang Minh và Thương Quân này rõ ràng chính là bắt nạt người, là khinh thường cô ta, cảm thấy có thể tùy tiện uốn nắn cô ta.
“Cẩn thận!” Kiều Thu Mộng đột nhiên kinh hô, chuẩn bị tiến lên đẩy Tề Đẳng Nhàn ra.
“Sơ hở!” Thương Quân lại cười lạnh ra tay trong nháy mắt Tề Đẳng Nhàn quay đầu kia, quyền cước chuyển xuống eo rồi một chưởng vững chắc xuất ra.
Tề Đẳng Nhàn đầu cũng chưa quay lại lệch về một bên, né tránh chiêu thức đồng thời tay cũng ở đằng sau mông quét một cái “Hổ quét tiên” ra ngoài!
Tay của hắn tựa như đuôi hổ cái, thô mà hữu lực, thế công như sấm!
“Bang!”
Một đấm vững chãi dừng ở trên mặt Thương Quân, đấm tới mức cả người Thương Quân bay lên rồi phịch một tiếng ngã trên mặt bàn.
Một màn này khiến mọi người ở hiện trường trợn mắt há hốc mồm!
“Không sao, rác rưởi như vậy không làm tôi bị thương được.”
Tề Đẳng Nhàn cười với Kiều Thu Mộng, nhẹ nhàng bâng quơ bỏ tay mình xuống.
Thương Quân đã ch.ết ngất ở trên mặt bàn, bị một đấm này khiến cho khuôn mặt cũng biến hình, xương cốt phỏng chừng cũng phải lệch vị trí.
Kiều Thu Mộng trợn mắt há hốc mồm nhìn Tề Đẳng Nhàn, Thương Quân chính là trưởng phòng bộ phận an ninh của tập đoàn Hướng thị, càng là chiến sĩ đã từng phục vụ trong bộ đội đặc chủng!
Cao thủ như vậy lại bị Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng bâng quơ đấm một cái bay luôn ra ngoài? Đây là chuyện gì vậy!
Trịnh Quang Minh cũng đồng dạng sợ rơi cằm, che ngón tay vặn vẹo của mình lại ngồi ở trên ghế run bần bật, đến bây giờ anh ta mới phát hiện ra rằng Tề Đẳng Nhàn thật sự quá bạo lực!
Một đám nhân viên của bộ phận an ninh cũng không một ai nói được thành lời, một đám đều há hốc miệng nhìn Thương Quân ch.ết ngất ở trên mặt bàn.
“Trưởng phòng Trịnh Quang Minh, hiện tại tới lượt chúng ta nói chuyện. Anh muốn tiếp tục nói đùa nói giỡn với tôi không? Hay là….” Tề Đẳng Nhàn nói.