Chương 151
“Hai yêu cầu này của tôi nếu như thiếu một cái, vậy các người cút ra khỏi Kiều gia cho tôi!”
Nói xong lời này, Kiều lão gia tử thở phì phò leo lên xe vút đi.
“Đẳng Nhàn, sao cháu có thể làm việc xúc động như vậy được? Lại dám động thủ với trưởng phòng bộ phận hạng mục của tập đoàn Hướng thị?”
Kiều Quốc Đào có chút đau đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn, cảm thấy hắn quá mức lỗ mãng, quả thực là làm việc bất kể hậu quả.
Bàng Tú Vân cũng tức giận tới mức giậm chân, chỉ vào mũi Tề Đẳng Nhàn mắng: “Cậu còn ngại chưa hại nhà chúng tôi chưa đủ thảm đúng không? Cậu đúng là không phải thứ gì tốt mà, chuyên môn tới gây tai họa cho chúng tôi!”
“Hiện giờ cậu nói thử xem chuyện này chúng ta nên giải quyết như nào?”
“Nếu cậu không giải quyết được, chưa nói tập đoàn Kiều thị chịu thiệt lớn mà ngay cả Thu Mộng cũng sẽ bị trục xuất khỏi gia tộc!”
Kiều Thu Mộng khó có lúc khác thường nói: “Ba mẹ, hai người đừng mắng hắn, do hôm nay Trịnh Quang Minh quá đáng trước nên Tề Đẳng Nhàn mới vì con mà làm vậy.”
Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói: “Mọi người không cần lo lắng, chuyện này tôi sẽ giải quyết. Trịnh Quang Minh không làm trưởng phòng được bao lâu nữa đâu, hạng mục tôi cũng sẽ giúp Thu Mộng cầm về tay được, đây là lời hứa của tôi.”
“Mạnh miệng nói suông thì ai chả biết nói?” Bàng Tú Vân lạnh lùng nói: “Nếu cậu có thể làm được như vậy, đêm nay tôi sẽ nấu nước rửa chân cho cậu!”
“Không cần, đây hẳn là hiếu kính của vãn bối đối với trưởng bối, tôi chịu không nổi.” Tề Đẳng Nhàn cười ha hả nói.
“Cậu mơ đẹp thật, thật đúng là tự cho rằng mình có thể làm được sao?” Bàng Tú Vân tát một cái lên đầu Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn lại linh hoạt né tránh khiến Bàng Tú Vân hụt tay không nhẹ, không nghĩ tới tên vương bát đản này vậy mà còn dám né tránh!
“Tôi đi tìm Trịnh Quang Minh giải quyết vấn đề trước, mấy người ngồi ở nhà chờ tin tốt của tôi đi.” Tề Đẳng Nhàn nói.
Nói xong lời này, hắn nhanh như chớp trực tiếp chạy lấy người.
Bàng Tú Vân cắn răng nói: “Cái tên chó ch.ết này chọc phải họa lớn như vậy còn làm như kiểu không có việc gì….Giờ lại cứ việc chạy như vậy?”
“Mẹ, có lẽ hắn thật sự đi giải quyết việc này. Hơn nữa hắn thật sự đảm nhiệm chức phụ phó trưởng phòng ở trong tập đoàn Hướng thị.” Kiều Thu Mộng nhẹ nhàng nhấp môi nói một câu như vậy.
Lời này khiến Kiều Quốc Đào và Bàng Tú Vân lắp bắp kinh hãi không thôi, kỹ càng tỉ mỉ hỏi lại sự việc đã qua.
Bàng Tú Vân hừ lạnh nói: “Chỉ là phó trưởng phòng trong cái nơi khỉ ho cò gáy như bộ phận an ninh mà thôi, nói trắng ra chẳng qua chỉ là một tên bảo an quèn, có gì mà đắc ý chứ?!”
Sau khi Tề Đẳng Nhàn rời khỏi Kiều gia, hỏi rõ ràng nơi Trịnh Quang Minh đang ở thì trực tiếp hướng thẳng bệnh viện mà tới.
Thấy Tề Đẳng Nhàn xuất hiện ở trước mặt mình nhanh như vậy, da mặt Trịnh Quang Minh run run hai cái, hừ lạnh nói: “Phó trưởng phòng Tề tới đấy sao?”
Tề Đẳng Nhàn ý cười đầy mặt nói: “Thủ đoạn của trưởng Phòng Trịnh hay thật, quay đầu lại đi uy hϊế͙p͙ tập đoàn Kiều thị!”
“Mày chính là Tề Đẳng Nhàn sao? Chính là tên phế vật này đánh lão đại của chúng ta? Con mẹ nó gan mày đúng là gan chó!”