Chương 158

“Hai hạng mục này hẳn là có thể kiếm được một số tiền lớn, cũng đủ để đền bù vào chỗ thiếu hụt lúc trước tôi đầu tư vào Trương thị thất bại, có thể lợi nhuận cho năm nay cũng đủ luôn.” Kiều Thu Mộng thoải mái nói.


Đầu tư vào Trương thị thất bại vẫn luôn là lý do mà hội đồng quản trị dùng để công kích cô ta, nhưng có hai hạng mục này rồi thì rất nhanh là có thể kiếm được không ít tiền.


“Tề Đẳng Nhàn, không phải cậu nói thung lũng giết người đó sẽ tăng giá trị đất sao? Cậu dứt khoát nói chuyện với Hướng tổng, để cô ta thu mua hết mấy cái hợp đồng này đó trong tay tập đoàn Kiều thị đi!” Bàng Tú Vân nói.


Kiều Quốc Đào đối với tâm tư chỉ nhìn lợi ích này của Bàng Tú Vân thì xấu hổ không thôi, nói với Tề Đẳng Nhàn: “Đừng nghe dì bàng của cháu nói.”


Tề Đẳng Nhàn lại nói: “Vẫn nên giữ lại đi, chỗ đất đó thật sự sẽ tăng giá, giữ ở trong tay đối với tập đoàn Kiều thị mà nói chính là một nước cờ tốt.”


Bàng Tú Vân cả giận nói: “Cậu không cần phải ăn cây táo rào cây sung như vậy! Cậu là chồng của Thu Mộng, đầu tiên phải hướng về lợi ích của Kiều gia trước, tập đoàn Hướng thị đối với cậu chỉ là người ngoài mà thôi. Cậu để Hướng tổng thu mua lại hợp đồng trong tay chúng ta thì có làm sao? Chúng ta chịu thiệt một chút, chỉ cần nửa giá thôi cũng được!”


available on google playdownload on app store


“Mẹ, chuyện này mẹ đừng nói nữa! Thông qua hạng mục này chúng ta cũng có thể bù đắp thiếu hụt lúc trước rồi. Miếng đất này tạm thời cứ giữ lại trước, chờ có người thu mua rồi lại tính tiếp….” Kiều Thu Mộng bất đắc dĩ lắc đầu, không muốn Bàng Tú Vân tiếp tục dây dưa không rõ vấn đề này nữa.


Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ cười cười, không nói nữa.
Kiều Thu Mộng còn nói thêm, chờ kiếm đủ tiền rồi sẽ đưa chỗ tiền thừa sau khi chia đều cho thân thích cho hắn.
Dù sao thì chuyện đầu tư vào Trương thị cũng do cô ta nhắc tới trước, có tổn thất cũng nên do cô ta gánh vác.


Tề Đẳng Nhàn cũng không để ý lắm.
Ngày hôm sau như thường lệ lượn lờ qua ở tập đoàn Hướng thị một vòng trước, chờ tới buổi chiều rồi Tề Đẳng Nhàn mới tới sân bay Trung Hải chờ trực thăng tới đón.


Ở sân bay người đến người đi, mỗi người đều ăn mặc khéo léo hoa lệ, chỉ có Tề Đẳng Nhàn một thân trang phục giản dị có vẻ không hợp lắm.
Bọn họ đều tới tham dự tiệc tối sinh nhật hai mươi lăm tuổi của Hoàng Tình Ca.


Mọi người đều biết thiên kim nhà thị trưởng Hoàng vì mẹ mất mà chịu đả kích, mấy năm gần đây hầu như không bước chân ra khỏi cửa, mắc phải bệnh tâm lý nghiêm trọng, hiện giờ đột nhiên tổ chức yến hội sinh nhật hiển nhiên là không giống bình thường, nên người được mời cũng tới không ít.


“Sao anh lại ở đây?!” Kiều Thu Mộng mặc một thân váy dạ hội đỏ lồng lộn nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì khiếp sợ hỏi.
Chuyện này vốn dĩ cô ta không hề nói cho Tề Đẳng Nhàn biết, chỉ chuẩn bị một người tới tham gia.


Dù sao thì có sự cố ở tiệc tối của tập đoàn Hướng thị lúc trước khiến trong lòng cô ta vẫn còn sợ hãi, sợ Tề Đẳng Nhàn sẽ trong trường hợp như này gây ra chuyện gì không nên.


Tề Đẳng Nhàn thấy Kiều Thu Mộng thì cũng có chút ngoài ý muốn, cười cười nói: “Đương nhiên là tới tham gia tiệc tối sinh nhật của Hoàng Tình Ca rồi!”


Lý Vân Uyển diện một thân lễ phục màu xanh lơ đi tới, cánh quạt của trực thăng thổi đến khiến tóc cô ta có chút hỗn loạn, cô ta cười nhạt nói: “Mộng Mộng, ngài Tề, các người so với tôi còn tới sớm hơn vậy!”


“Này này này, Mộng Mộng cậu cũng thật quá đáng đó, trường hợp như này cũng không nỡ mua cho ngài Tề một bộ quần áo ra hình ra dạng được sao? Không sợ hắn ném mặt mũi của cậu đi hả?”
“Nếu sớm biết ngài Tề anh không có nổi một bộ tây trang ra hồn thì tôi đã giúp anh mua một bộ rồi!”


Mặt đẹp của Kiều Thu Mộng tức khắc nghẹn đỏ bừng, không vui nói: “Tớ mua giúp hắn rồi, nhưng chính hắn không muốn mặc đấy chứ!”






Truyện liên quan