Chương 26: Trở về cùng thu hoạch
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Giang Hạo Thần cùng Nghê Thường tỉnh dậy. Thu dọn hành lý đi ra khỏi sơn cốc.
Giang Hạo Thần tế song dực ôm lấy Nghê Thường bắt đầu bay về Sử Lai Khắc.
Trên đường trở về Giang Hạo Thần bắt đầu kiểm tr.a lần này thu hoạch. Ngoại phụ Hồn Cốt Song Dực ngoài giúp hắn có khả năng phi hành với tốc độ cao cùng cung cấp hai cái Hồn Kỹ. Hồn kỹ Lưu Tinh Phi Vũ, ngưng tụ ra từng đạo lông vũ công kích địch nhân có thể phân tán ra hoặc tụ tập lại; Hồn kỹ Tuyệt Đối Phòng Ngự, hai cánh bao vây lấy hắn cùng người xung quanh tạo thành vô địch phòng ngư, tuy nhiên thời gian dựa vào hắn hồn lực có khả năng duy trì được.
Mặt khác mười vạn năm Hồn Hoàn chỉ khắc ấn được một Thần Ấn nhưng bù lại Thần Ấn này sở hữu bốn cái kỹ năng. Hồn kỹ Phong Vân Bộ là một loại thân pháp Hồn kỹ hai chân ngưng tụ Phong Vân tăng tốc độ cùng né tránh.
Hồn kỹ Thần Tốc khi khởi động có thể khiến Giang Hạo Thần tăng lên tốc độ di động cùng tốc độ công kích. Hồn kỹ Phong Quyển Tàn Vân có thể ngưng tụ gió lốc xoắn nát đối thủ. Cùng với Hồn kỹ Long Trảo Thủ Có thể ngưng tụ một cái long trảo đối địch người tiến hành đả kích! Hơn nữa nó có thể ẩn dấu tại trong hư không tuyệt đối là đánh lén lợi khí!
Lần này trở về do sử dụng Song Dực phi hành nên tốc độ rất nhanh, đến buổi chiều Giang Hạo Thần cùng Nghê Thường đã thấy được Sử Lai Khắc Thành bóng dáng.
Cách cửa thành, Giang Hạo Thần ôm Nghê Thường hạ xuồng. Dắt tay nàng đi vào thành, đưa nàng đi dạo quanh để làm quen với thế giới loài người. Nghê Thường cũng rất vui vẻ mua sắm trang sức quần áo cùng ăn các đồ ăn vặt.
Đến gần tối Giang Hạo Thần lôi kéo hưng phấn không thôi Nghê Thường về nhà.
Lúc này chúng nữ đang ngồi nói chuyện trong phòng khách thấy Giang Hạo Thần liền vội chạy lên ôm lấy hắn.
Giang Nam Nam nói: “ Đệ đệ đi sao không nói với tỷ, làm ta lo lắng suốt.”
“Không sao đâu, lần này ta thu hoạch thuận lợi, còn có được đại cơ duyên bây giờ hồn lực đã lên tới 58 cấp. Hơn nữa ta còn thu được Hồn kỹ có thể chữa trị được bệnh cho mẫu thân. Còn đây là Nghê Thường lần này giúp ta rất nhiều, nàng dự định đặc chiêu nhập học Sử Lai Khắc.”
“Cám ơn muội lần này đã giúp đỡ Hạo Thần. Vậy đệ định lúc nào có thể chữa bệnh cho mẫu thân vậy?”
“Ừm, bây giờ ta sẽ đi chữa cho mẫu thân đây.” Giang Hạo Thần nói xong liền cùng chúng nữ đến phòng của mẫu thân.
Mẫu thân hắn những năm hay tuy vẫn hôn mê nhưng vì Giang Hạo Thần mời một số tiền lớn chăm sóc cũng như Hồn sư trị liệu nên nhìn thấy nàng vẫn cứ trông rất phong vận không hề bị già đi chút nào. Nàng nhìn qua chỉ như là một vị thục phụ gần ba mươi mà thôi.
Giang Hạo Thần đến trước người nàng cầm lấy tay nàng bắt đầu thi triển Hồn kỹ Thánh Huy. Từng đạo thánh quang từ tay hắn truyền đến trên thân thể mẫu thân Giang Mẫn.
Sau một canh giờ toàn lực thi triển hồn kỹ trị liệu, bây giờ Giang Hạo Thần hồn lực cùng tinh thần lực đều đã sắp thấy đáy. Đầu đầy mồ hôi, đến lúc hắn sắp không trụ nổi thì Giang Mẫn lông mi từng trận rung động, nàng từ từ mở mắt ra.
Trông thấy dường như lớn lên Giang Hạo Thần cùng Giang Nam Nam nàng vội ngồi dậy, khóc ôm lấy hai người vào lòng.
“ Có đúng là Hạo Thần và Nam Nam không vậy. Ta tưởng không thể gặp lại hai con.”
Giang Nam Nam cũng ôm lấy nàng khóc theo.
Nghê Thường, Mị nhi chúng nữ thấy vậy lui ra khỏi phòng để cho mẹ con bọn họ trò chuyện.
Giang Hạo Thần nói: “ Con bất hiếu không chăm sóc được cho mẫu thân, khiến người bất tỉnh lâu như vậy.”
“ Không phải lỗi của con, mọi người cũng không ngờ tới, hơn nữa ta bây giờ còn sống là nhờ cả vào con.”
Giang Nam Nam hỏi: “ Lúc đó sự việc xảy ra như thế nào vậy mẫu thân.”
“ Nhắc lại vẫn còn sợ. Khi các con đi được một tháng, lúc ta đang ở trong nhà thì nghe được trong thôn làng truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết, ta nhìn qua cửa sổ thì thấy một tên áo bào đỏ cắn lấy cổ rồi dân làng dần khô quắt. Ta sợ quá nên nấp trong phòng, lúc tên đó xông vào ta vội lấy ra hồn đạo khí con tặng cho ta ra phòng ngự. May mắn tuy ta là phế Vũ Hồn không phụ gia hồn hoàn nhưng hồn lực vẫn có cấp mười có thể khởi động hồn đạo khí phòng ngự.
May mắn tên đó tu vi cũng không cao lắm ta mới chống đỡ được thời gian. Lúc hồn lực cạn kiệt phòng ngự sắp biến mất ta vội ném quả cầu mà Hạo Thần giao cho ta bảo sử dụng lúc nguy hiểm ném thẳng vào tên Hồn sư đó, ta chỉ nghe được tên đó tiếng kêu thảm thiết rồi ngất đi.”
“ Quả cầu kia con chứa vào Thiên Lôi chi lực nên có thể làm tổn thương và doạ chạy tên Tà Hồn sư kia. May mắn mẫu thân vẫn được bảo vệ. Con thề sẽ huỷ diệt Tà Hồn sư báo thù cho mẫu thân.”
“ Hạo Thần con không nên làm những chuyện nguy hiểm. Muốn báo thù thì cũng phải đến lúc có thực lực mới được. Bây giờ con cùng Nam Nam kể cho ta những năm gần đây sinh hoạt như thế nào”.
Cả đêm, ba người vẫn nói chuyện với nhau. Hạo Thần cùng Giang Nam Nam kể lại chuyện sinh hoạt tại học viện. Nghe được hai người bây giờ đã đều là hồn sư còn gia nhập Sử Lai Khắc Học Viên, Giang Mẫn rất vui mừng.
Mãi đến gần sáng ba người mới bắt đầu đi nghỉ ngơi.
Mấy ngày sau mọi người đều vui vẻ sinh hoạt. Giang Hạo Thần ban ngày ở nhà cùng mẫu thân, chúng nữ. Mà ban đêm chính là bay đến chỗ ở của Mã Tiểu Đào , cả đêm cùng nàng song tu. Lưỡng nhân tu vi cũng có thể nhanh chóng đề bạt.
Hôm nay là ngày cuối cùng nghỉ học nên Giang Hạo Thần quyết định ngủ ở nhà. Đang lúc hắn chuẩn bị ngủ liền thấy Giang Nam Nam mặc một bộ lụa mỏng áo ngủ đẩy cửa tiến đến.
Hắn thắc mắc hỏi:“ Tỷ tỷ bây giờ chưa ngủ đến đây có việc gì à.”
“ Ngày mai khai giảng nên bây giờ ta muốn đến ngủ một hôm với đệ.”
Giang Hạo Thần không nghĩ nhiều liền đồng ý. Nằm trên giường Giang Nam Nam liền ôm lấy nằm trong ngực Giang Hạo Thần hô. Ôm lấy Giang Nam Nam, Hạo Thần hô hấp có chút dồn dập, hai người thân thể cũng dần nóng lên.
Giang Nam Nam cảm nhận được biến hoá của Giang Hạo Thần liền nói: “Không cần phải nhẫn nại đâu, tỷ hôm nay đến đây là muốn hiến thân cho đệ”. Nói xong liền hôn lên Giang Hạo Thần.
Giang Hạo Thần cũng không còn do dự gì nữa vội đáp lại. Đêm hôm đó theo một tiếng kiều gáy Giang Nam Nam từ một thiếu nữ trở thành một thiếu phụ.