Chương 130: Tầng thứ sáu
- Ta muốn gian phòng tu luyện kia, cút!
Giọng nói bá đạo lạnh lùng truyền ra từ chính miệng Lâm Phong, khiến không gian càng trở nên giá rét.
Vẻ mặt người đối diện đã không còn hung hăng như lúc mới bước ra, ánh mắt láo liên cực kỳ có coi, Lâm Phong, mạnh thật!
- Mẹ kiếp, đang yên đang lành mình chạy ra ngoài làm gì.
Người kia thầm nghĩ bụng, lần này gặp trúng phải tên không tầm thường, thật xui xẻo.
Lúc này, những phòng tu luyện khác cũng lục tục mở cửa, từ bên trong có mấy cái đầu thò ra, cảm nhận được khí tức lạnh giá toả ra từ người Lâm Phong, bọn họ trong nháy mắt lại rụt đầu vào. Việc không liên quan đến mình, bọn họ tất nhiên sẽ không tự chuốc lấy phiền toái.
- Ngươi cút, hay là không?
Lâm Phong trừng mắt lộ ra sát khí, khiến kẻ đối diện rùng mình một cái.
Sau khi hung hăng liếc nhìn Lâm Phong một cái, người kia trực tiếp rời khỏi, đi lên phía trên, căn phòng này đành phải nhường cho Lâm Phong vậy.
- Cường giả bá đạo, người yếu bị khi dễ, đây chính là thế giới của võ giả.
Lâm Phong thu hồi khí tức cùng vũ hồn, trong lòng thầm nói một tiếng. Trước khi hắn chưa thi triển thực lực, thanh niên áo đen muốn cướp phòng tu luyện của hắn, bởi vì thanh niên áo đen cho rằng hắn chỉ là một kẻ yếu rớt.
Nhưng sau đó, người vừa nãy xông ra mắng hắn, nếu như thực lực của hắn không đủ thì chỉ e đã gặp hoạ, nhưng bởi vì hắn cường mạnh, nên mới có thể đi cướp phòng của đối phương, còn những người khác vừa mới thò đầu ra xem lại lập tức rụt trở lại, ngay cả cái rắm cũng sợ không dám đánh.
Thế giới của võ giả không có lương thiện hay thương hại. Thực lực ngươi yếu, có lương thiện tốt bụng đến đâu thì người khác cũng vẫn sẽ làm nhục ngươi, thậm chí cướp đoạt mọi thứ của ngươi. Thực lực ngươi mạnh, cho dù ngông cuồng bá đạo, người khác cũng cho là lẽ tự nhiên, ngược lại sùng bái thực lực của ngươi, đi đến đâu ngươi cũng sẽ được hoan nghênh.
- Viên Sơn, gian phòng tu luyện này ngươi dùng đi, trên người ngươi chắc cũng có chuẩn bị nguyên thạch rồi chứ! Nếu như thời gian còn lại của gian phòng này không đủ ba tháng, thì ngươi cứ lấy nguyên thạch của mình tiếp tục tu luyện.
Lâm Phong quay lại nói với Viên Sơn. Viên Sơn khẽ gật đầu, cũng không nói nhiều thêm, dựa vào thực lực của Lâm Phong, cũng không phải sợ không có phòng tu luyện dùng.
- Thực lực của Đoàn Phong cùng Tĩnh Vân yếu hơn một chút, nếu như nguyên khí thiên địa quá nồng đậm, cũng không phải là việc tốt, nên Liễu Phỉ, gian phòng tu luyện kia cô dùng đi.
Lâm Phong chỉ vào gian phòng mình vừa mở nói.
Đoạn Phong cùng Tĩnh Vân không có ý kiến gì, chỉ nghe Liễu Phỉ nói với Lâm Phong:
- Ta dùng gian phòng tu luyện kia, còn ngươi thì sao?
- Cô không cần lo cho ta, ta tất có cách tìm phòng tu luyện khác!
- Được!
Liễu Phỉ khẽ gật đầu nói:
- Vậy ba tháng sau đến tìm ta.
Nói xong Liễu Phỉ liền một mình tiến vào gian phòng tu luyện kia.
Lâm Phong dẫn theo Đoàn Phong cùng Tĩnh Vân đi lên phía trên, tầng thứ mười một, mười hai cũng đã kín người. Mãi đến tầng thứ mười ba, đám người Lâm Phong mới tìm được hai gian phòng tu luyện, nhường cho Đoàn Phong cùng Tĩnh Vân.
Từ tầng thứ mười một trở nên, mỗi một gian phòng tu luyện một ngày chỉ cần một viên nguyên thạch hạ phẩm, Lâm Phong lần lượt nhét vào khe lõm trước mỗi gian phòng của hai người một viên nguyên thạch trung phẩm, đủ để bọn họ tu luyện trong một trăm ngày.
Việc này cũng khiến cho Lâm Phong thầm than thở, muốn nhanh chóng tu luyện, hao phí cũng quả là không nhỏ. Nếu như không phải trong cổ điện cùng giới chỉ giữ đồ có nhiều nguyên thạch, thì hiện giờ Lâm Phong ngay cả một viên nguyên thạch hạ phẩm cũng không có chứ đừng nói là nguyên thạch trung phẩm.
Chẳng trách càng lên cao lại càng có nhiều phòng trống, suy cho cùng những người đồng ý tu luyện ở bên trên thực lực đều quá yếu, đa số đều là dưới Linh Vũ cảnh tầng ba, những người này lại cũng không có nhiều nguyên thạch để đến phòng tu luyện.
Ngược lại, những người thực lực càng mạnh, càng có thể kiếm được nhiều nguyên thạch, có thể tu luyện ở bên dưới, thậm chí là ở tầng đầu tiên, nơi tiếp giáp với địa mạch nguyên khí gần nhất.
Đây chính là một loại tuần hoàn, kẻ mạnh thì càng mạnh, người yếu mãi mãi vẫn không thể khá hơn.
Chỉ còn lại một mình Lâm Phong, hắn không tiếp tục đi lên trên tuỳ tiện chọn phòng, mà lại quay xuống tầng bên dưới.
Xuống đến tầng thứ mười, tầng thứ chín, mãi đến tầng thứ sáu Lâm Phong mới dừng lại.
Lúc này trên tám cánh cửa của tám gian phòng tu luyện đều đang phát sáng, rõ ràng là có người đang tu luyện ở bên trong.
Lâm Phong đảo mắt một vòng, sau đó đi đến mộ góc ở tầng thứ sáu, ngồi xuống một hốc nhỏ giữa hai gian phòng tu luyện.
Một luồng khí mát lạnh lan ra toàn thân, nguyên khí thiên địa nồng đậm dao động khiến Lâm Phong cảm thấy cực kỳ sảng khoái.
Tầng thứ sáu đã rất gần với địa mạch nguyên khí, cho dù không có trận pháp dẫn nguyên khí trong phòng tu luyện thì vẫn có nguyên khí nồng đậm không ngừng ập đến, hẳn là cũng không kém hơn bên trong phòng tu luyện của tầng thứ mười là bao.
Cũng là ba viên nguyên thạch một ngày, nhưng cho dù là nguyên khí ở bên ngoài của tầng sáu cũng nồng đậm không kém gì nguyên khí ở bên trong phòng tu luyện của tầng mười, còn về nguyên khí ở bên trong chắc chắn vượt xa so với tầng mười.
Không nói cùng biết, nếu như có thể lựa chọn thì ai chẳng muốn lựa chọn nơi tu luyện ở gần với địa mạch nguyên khí.
Có điều, hẳn là tất cả mọi người đều biết, người có thực lực cường mạnh mới có quyền được lựa chọn, thực lực chính là tiêu chuẩn để cân nhắc mọi thứ.
Vào lúc này, Lâm Phong đang thản nhiên ngồi trên khoảng đất trống, trực tiếp tiến hành tu luyện, không hề cảm thấy một chút bất thường nào.
Một lát sau, có người đến bên cạnh Lâm Phong, thấy Lâm Phong ngồi tu luyện bên ngoài, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ kỳ lạ.
- Lại có người tu luyện ở bên ngoài này? Lẽ nào không sợ bị quấy rầy sao?
Có người nghĩ bụng.
Tu luyện võ đạo cũng chính là tu tâm, nội tâm thanh tịnh mới có thể tiến vào trạng thái tu luyện tốt nhất, nối liền với nguyên khí thiên địa, hấp thu vào cơ thể, từ đó nâng cao cảnh giới tu vi.
Trong lúc võ giả tu luyện, kỵ nhất là bị người khác quấy rầy.
Nhưng Lâm Phong lại ngồi ngay chỗ mọi người ra vào để tu luyện, sao có thể không khiến người ta kinh ngạc. Càng quỷ dị hơn là, lúc này quanh cơ thể Lâm Phong, nguyên khí thiên địa đang điên cuồng di chuyển, không ngừng chui vào trong cơ thể hắn. Lâm Phong đã hoàn toàn chìm vào trạng thái tu luyện, không một ai có thể ảnh hưởng đến hắn.
- Người này, cho dù trên người không có nguyên thạch thì cũng không đến mức phải như vậy chứ, nếu như tu luyện đến lúc bế quan mà bị người khác làm gián đoạn, thì sẽ đáng sợ đến thế nào.
- Đúng là không có đầu óc, tu luyện ở bên ngoài, nếu bị kẻ xấu tập kích, hậu quả thật không tưởng tượng nổi.
Rất nhiều người đi ngang qua đều xì xào bàn tán, tu luyện trong tháp không cấm tư đấu, nhưng có một quy tắc chính là, nếu như người khác đã tiến vào phòng tu luyện, thì không một ai được phép làm phiền, điều này chính là nhằm để người của Thiên Nhất học viện có thể có được môi trưởng tu luyện tốt nhất.
Nhưng Lâm Phong, hắn không hề vào bên trong phòng tu luyện mà lại ngồi ngay ở ngoài, lựa chọn một góc của tầng thứ sáu, làm như vậy quả thực quá mạo hiệm.
Đúng lúc mọi người đang tụ tập ở đó, nguyên khí dao động trên cánh cửa của gian phòng tu luyện bên cạnh Lâm Phong đột ngột trở nên yếu ớt, khiến đám đông đều dồn mắt quan sát.
Thời gian sắp hết, cũng có nghĩa là người trong phòng tu luyện kia chuẩn bị phải ra ngoài.
Cũng cùng lúc đó, Lâm Phong chợt mở mắt, nguyên khí thiên địa quanh cơ thể trong chớp mắt bị hắn nuốt trọn, nhìn cánh cửa đá bên cạnh mình dần trở nên ảm đạm, hai mắt Lâm Phong sáng lên, vươn người đứng dậy.
Đám đông đều hết sức ngạc nhiên, thấy cảnh tượng này bọn họ mới hiểu được dụng ý của Lâm Phong, hắn không hề muốn tu luyện ở bên ngoài mà là đang đợi có người bước ra.
Nhưng có phòng trống rồi liệu có đến phần Lâm Phong không?
Rất nhiều người đều rục rịch tiến lại gần, dường như không một ai muốn từ bỏ gian phòng trống duy nhất ở tầng thứ sáu này.