Chương 12: Kì tích và may mắn
Thiên Nhã Ý gần như suy sụp hoàn toàn, ông khóc xong thì ngồi bần thần luôn miệng gọi tên con gái,bây giờ trong đầu ông chẳng còn nghĩ tới việc gì khác ngoài việc mong con gái mình có thể tỉnh lại, mặc dù ông biết điều ông nghĩ là viển vông vì đã ch.ết sao có thể tỉnh lại được.
"Lão gia, ngài đã hai ngày không ăn gì rồi hơn nữa tiểu thư đã đi rồi, ngài cũng ăn chút gì đó rồi chuẩn bị tang lễ cho tiểu thư đi".__Nhạn Ảnh vừa nói rồi khóc vừa cố lau nước mắt , không kìm lòng được Nhạn Ảnh bưng thức ăn vào để trên bàn sau đó chạy ra ngoài khóc, Thiên Nhã Ý nhìn khay thức ăn sau đó ông bưng tới chỗ con gái mình đang nằm, ông ngây ngốc nói chuyện với Uyển Nhu như nàng còn đang ngủ say chứ không hề ch.ết.
"Con gái, con dậy đi! mau dậy ăn chút gì đi, toàn món con thích ăn đó, con mau dậy đi, nếu con không dậy thì ta sẽ ăn hết "___Thiên Nhã ý nói nước mắt ông rưng rưng nhưng trong chốc lát ông lại lau sạch như tự lừa mình con gái mình chưa ch.ết.
" Được, nếu con lười không muốn dậy thì ta sẽ bón cho con ăn, được không ".Thiên Nhã Ý đút từng thìa canh hoa đào cho Uyển Nhu vừa rưng rưng nước mắt nét mặt đau khổ tột cùng.
"Khụ Khụ"__Hà Ân đột nhiên ho mạnh rồi ngồi dậy.
Đang đau khổ tột cùng thì Thiên Nhã Ý giật mình đứng dậy lùi xa giường của Uyển Nhu sau đó thì nhìn chằm chằm vào Uyển Nhu ông ấp úng.
"Uyển nhi...chuyện...chuyện này là sao, con...con chưa ch.ết."__Thiên Nhã Ý vừa mừng vừa sợ vì rõ ràng Uyển Nhu con gái ông trúng độc vô cùng nặng nhưng sao sao nó lại tỉnh lại chứ.
"Phụ thân... khụ khụ... người sao vậy, Uyển nhi đâu có sao..."__Hà Ân ngơ ngác.
"Con... con ở yên đó cho ta ".Thiên Nhã Ý gọi Nhạn Ảnh, lúc sau Nhạn Ảnh chạy vào nhìn thấy Uyển Nhu đang ngồi trên giường vẻ mặt rất tỉnh táo thì nàng cũng sợ hãi nấp sau Thiên Nhã Ý rồi hỏi Uyển Nhu.
"Tiểu..tiểu thư.. cô...cô chưa ch.ết"__Nhạn Ảnh ấp úng vẻ mặt sợ hãi vô cùng.
"Mau... mau đi tìm thái y, ngươi còn đứng ngây ra đó nữa làm gì ".Thiên Nhã Ý bảo Nhạn Ảnh sau đó cũng từ từ bước tới gần chỗ Hà Ân đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
"Thưa lão gia, thái y đã tới rồi "__Nhạn Ảnh vẫn chưa hết sợ hãi chỉ dám đứng ngoài cửa không bước vào.
"Mau..ngươi bắt mạch lại cho con gái ta, hai ngày trước ngươi nói nó trúng độc rất nặng không thể cứu chữa, nhưng..nhưng hôm nay nó đã tỉnh lại hơn nữa còn rất khoẻ mạnh không có vẻ gì là trúng độc cả."Thiên Nhã Ý sốt sắng nói, sau khi thái y bắt mạch xong thì nét mặt ông ta giãn ra không căng thẳng như trước, lúc tiễn ông ta ra về ông ta nói.
"Thiên kim tiểu thư bị trúng độc là sự thật, độc đã ngấm vào lục phủ ngũ tạng cũng là thật nhưng độc này là loại độc tạm thời trong thời gian ngắn nếu trong thời gian ngắn đó không có thuốc giải thì sẽ ch.ết, nhưng thật may mắn là tiểu thư đã được giải độc, chỉ là rơi vào trạng thái hôn mê sâu, tới nay mới tỉnh xin quốc công đừng quá lo lắng."__Thái y nói xong liền rời khỏi,Thiên Nhã Ý vừa đi vào trong vừa suy nghĩ "tại sao con gái ta lại trúng độc không chữa được nhưng sau đó tỉnh lại thái y lại nói nó đã được giải độc, rốt cuộc những chuyện này là sao ". Thiên Nhã Ý nghĩ ngợi một lúc liền cho người đi điều tr.a mọi việc và lý do con gái mình trúng độc sau đó vào phòng Uyển Nhu hỏi con gái.
"Hôm đó con vào cung vấn an hoàng thượng,hoàng hậu tới lúc con về vẫn không bị sao cả, đột nhiên bất tỉnh hai ngày..thái y lại nói con bị trúng độc, tại sao con bị trúng độc hả? "__Thiên Nhã Ý hỏi thăm dò.
"Uyển nhi cũng không rõ nữa thưa phụ thân ". Hà Ân tuy không biết gì nhiều nhưng hai người chung một thân thể đương nhiên Hà Ân cũng biết một chút lí do Uyển Nhu trúng độc nhưng nàng không nói vì muốn điều tr.a ai là thủ phạm đã rắp tâm hãm hại Uyển Nhu.