Chương 33: Tề minh là của ta

"Trong kí ức của ta chỉ toàn đau khổ nhưng cũng may mắn có hai hài tử này và phu quân bên cạnh ta nếu không ta cũng không biết mình sẽ tồn tại ra sao nữa."


Nàng vừa nghĩ vừa mỉm cười mãn nguyện khi nhìn hai đứa trẻ còn đang ngủ say trong nôi,bất chợt lồng ngực của nàng truyền tới một cảm giác đau nhói và khó thở nàng ôm ngực nơi đang nhói lên từng chút mà không thể lên tiếng gọi người giúp.


Trán nàng lúc này đã lấm tấm mồ hôi,sắc mặt của nàng ngày một nhợt nhạt,đôi môi màu anh đào cũng nhợt nhạt dần. Nàng dùng tay còn lại cố gắng dùng sức bám lấy cạnh giường để đi ra ngoài kiếm người giúp thì gặp một nữ tử mặc một thân y phục màu đỏ và một chiếc khăn lụa mỏng che mặt,trên tay là một con dao nhỏ một mặt có hình rồng mặt khác thì khắc tên của Tề Minh và một tên nữa là Sở Ly nàng chỉ thấy thấp thoáng người đó xông vào rồi cầm trên tay con dao nhỏ đó từng bước,từng bước tiến về phía nàng hòng đoạt mạng nàng.


"Kẻ nào.. là kẻ nào sai ngươi đến đây giết ta? ".Uyển Nhu giọng yếu ớt hỏi nữ tử lạ mặt kia mà quên mất nữ tử đó không quan tâm điều nàng nói.


Lúc đó, Thế Hãn mở cửa vào phòng thấy một nữ tử lạ mặt đang dùng con dao nhỏ đó bước tới gần Uyển Nhu muốn đoạt mạng nàng nhưng khi thấy chàng mở cửa nữ tử đó bỗng chuyển mục tiêu lao tới Thế Hãn.


Chàng và nữ tử đó đánh nhau rất dữ dội, một phần do hai người ngang sức và một phần chàng thấy những chiêu thức nữ tử kia dùng có chút quen thuộc.. lẽ nào?


available on google playdownload on app store


"Ngươi là Sở Ly công chúa? Sao lại hại thê tử của Thế Tử ta đây? "Thế Hãn vừa đỡ trả đòn đánh tới của nữ tử kia vừa hỏi dù biết nữ tử đó không quan tâm đến điều chàng hỏi nàng ta.


"Ngươi hãy hỏi thê tử của ngươi đi, khiến Tề Minh đau khổ tự trách và dằn vặt lại khiến chàng bẽ mặt vì bị ả huỷ hôn khiến hoàng thất mất mặt vì ả, ta chỉ thay trời hành đạo giết ch.ết kẻ khiến Tề Minh đau khổ, khiến hoàng thất mất mặt chỉ vậy thôi, nếu ngươi ngăn cản thì hãy chịu ch.ết chung với ả đi." Cuối cùng nàng ta cũng chịu nói nhưng không hề tiết lộ thân phận của mình.


"Ta không sai! Sai là do hoàng thượng quản giáo không nghiêm để cho các hoàng tử tranh đấu, đấu đã lẫn nhau thậm chí muốn giết cả ta để lôi ta vào cuộc tranh đấu giành ngai vị, ta huỷ hôn không sai! "
Nàng nói trong tình trạng yếu ớt nhưng cố gắng khẳng định mình không sai.


"Cô làm loạn đủ chưa? Sở Ly cô mau về chăm sóc cho Tề Minh đi đừng phiền tới phu thê chúng ta nữa." Thế Hãn quát lên ngừng đánh chạy tới đỡ Uyển nhu giờ đã rất yếu không còn chút sức lực.


"Chịu ch.ết đi!".Sở Ly không chịu dừng tay, nàng ta dùng thân thủ lao tới trên tay cầm dao nhỏ muốn kết liễu cả Thế Hãn và Uyển Nhu.
"Sở Ly ". Tề Minh không biết đã tới từ khi nào khiến cho nàng ta mất đà tấn công nhưng nàng ta đã đâm trúng vai của Uyển Nhu khiến nàng đau và quá yếu từ trước nên đã ngất xỉu.


"Uyển Nhu, nàng tỉnh lại đi Uyển Nhu! Ta và con cần nàng mà Uyển Nhu! "Thế Hãn ôm nàng khóc.
"Gọi thái y mau lên!"Thế Hãn hét lên trong đau đớn ôm chặt vết thương đang rỉ máu của Uyển Nhu
"Thái y đâu? Mau gọi thái y tới đây!"Tề Minh ra lệnh cho hậu vệ thân cận gọi thái y trong cung tới.


Sở Ly ấm ức muốn giết nàng ta nhưng có Tề Minh ở đây nàng ta tự dưng không dám động thủ.
"Sở Ly, cô về đi! "Tề Minh nói.
"Ta..ta không về! Ta ở đây để xem xem ả ta sống nổi do dao nhỏ của ta tẩm độc bọ cạp và nọc độc của rắn đâm trúng không? "


"Cô.." Tề Minh cứng họng không nói được lời nào vì độc này chỉ có người hạ thủ mới có thuốc giải mà thôi, nếu có thuốc giải từ người khác cũng sẽ tái phát lại độc vì không trừ tận gốc như thuốc giải của người hạ thủ.
"Mau đưa thuốc giải! "Tề Minh gằn giọng.


"Chàng yêu nàng ta như vậy sao? ".Đôi mắt Sở Ly lúc này đã rưng rưng chỉ cần một tác động nhỏ nàng sẽ rơi nước mắt.
"Phải! Ta yêu nàng ấy hơn cả mạng sống của ta, ta chỉ cần nàng ấy sống hạnh phúc là quá đủ với ta rồi!"Tề Minh không kiên nhẫn nổi quát lên.


"Được, ta đưa thuốc giải là được chứ gì? Chàng quên lúc trước chàng nói gì rồi. Ta sẽ xem xem chàng còn yêu ả ta được bao lâu khi trong lòng ả không có chàng."
Nàng nói xong liền trao thuốc giải cho Tề Minh còn nàng thì rời khỏi.


"Tề Minh là của ta chắc chắn chàng ấy sẽ yêu ta hơn ngươi Uyển Nhu, ta sẽ giành lại chàng ấy từ ngươi ta thề đấy ".






Truyện liên quan