Chương 32: Phế thiếp

“ Vương…vương gia” hồ ly phu nhân, cùng thanh nhã phu nhân và mấy người bên cạnh khi nhìn thấy Hiên Viên Vũ xuất hiện, không khỏi hoảng hốt.
“ Ta đói bụng, thức ăn đã mang đến chưa ???” Uyển Vân cũng không quan tâm nhiều nữa, vì bây giờ không có chuyện gì quan trọng hơn việc lấp đầy bụng của nàng cả.


“ Đã mang đến rồi, mau ăn đi kẻo nguội” Hiên Viên Vũ mỉm cười, phất tay ra lệnh, phía sau ngay lập tức có mấy người mang mấy mâm thức ăn đem vào đặt trên bàn trong đình viện. Uyển Vân không hề khách sáo, ngay lập tức tiến đến và ăn một cách thoải mái, chuyện còn lại nàng sẽ giao cho Hiên Viên Vũ giải quyết, nàng không cần bận tâm nữa.


“ Các ngươi đây là đang làm gì???” Hiên Viên Vũ nhìn thấy Uyển Vân đang ăn ngon miệng, thì cũng không muốn làm phiền, nên bắt đầu chuyển hướng, lạnh lùng những những người còn lại trong hoa viên.


“ Vương…vương gia…tại…tại nàng ta thất lễ với thiếp trước, cho nên thiếp thân mới…” hồ ly phu nhân nhìn thấy vẻ mặt lạnh băng của Hiên Viên Vũ không khỏi sợ hãi.


“ Vương gia, đây không phải lỗi của tỷ tỷ, là nàng ta đánh người của tỷ tỷ trước, nên tỷ tỷ mới như thế thôi.” thanh nhã phu nhân bên cạnh cũng nhẹ giọng nói giúp.
“ Có chuyện này sao ???” Hiên Viên Vũ nghe xong, xoay người tiến vào định viện, ngồi xuống đối diện Uyển Vân, nhìn nàng hỏi.


“ Ta không thể ra tay, vậy chẳng lẽ bắt ta đứng yên để cho họ đánh ta hay sao???” Uyển Vân một bộ như không có gì, vu vơ đáp lời.


available on google playdownload on app store


Thanh nhã phu nhân, cùng hồ ly phu nhân nghe thế, không khỏi cười thầm, ‘ nữ nhân này cho dù được sủng cách mấy đi chăng nữa, nhưng dám trước mặt vương gia nói những lời như thế, thì lần này nàng ta ch.ết chắc rồi ’.


“ Họ động thủ với nàng, vậy nàng có sao không ???” nhưng điều làm họ ngỡ ngàng chính là Hiên Viên Vũ không hề trừng phạt Uyển Vân kia, mà là ngay lập tức mở miệng quan tâm, như thể sợ Uyển Vân bị các nàng làm bị thương đến nơi vậy.


“ Ta có yếu đuối thế sao???” Uyển Vân khó chịu hỏi lại, hình như hắn quên mất nàng là ai a ???.
“ Ách, ta quên mất, là do ta quá lo lắng cho nàng thôi ” Hiên Viên Vũ nghe xong không khỏi cười khổ, đúng thật là do hắn quá quan tâm nên hoảng loạn mà.


“ Vương gia” thanh nhã phu nhân nhìn thế, không khỏi ủy khuất lên tiếng.


“ Các người đã có mặt ở đây thì bổn vương cũng nói thẳng luôn, để khỏi mất công bổn vương phải vất vả báo cho từng người các ngươi” Hiên Viên Vũ nghe thanh nhã phu nhân gọi, thì xoay người lại, lạnh lùng nhìn hai nữ nhân nói.


“ Xin vương gia cứ dạy bảo” hai người cười khẽ ngoan ngoãn chờ đợi.


“ Hai người là do Tiên đế ban cho bổn vương, bất quá chúng ta đều biết rõ, bổn vương chưa hề động vào các người, và bổn vương cũng không thích các người, cho nên vì tránh làm hao tổn tuổi thanh xuân của hai người, bổn vương quyết định để hai người rời đi, bất quá hai người an tâm, bổn vương nhất định sẽ thu xếp cho hai người có thể gả vào một nhà đàng hoàng, về phía gia đình hai người bổn vương cũng sẽ căn dặn, cho nên hai người cứ quay về đi” Hiên Viên Vũ nhìn hai người, không một tia tình cảm lên tiếng.


“ Vương gia, thiếp thân đã làm sai chuyện gì a ??? Xin vương gia nói rõ, thiếp thân sẽ sửa, chỉ xin vương gia đừng đuổi thiếp thân đi a” hồ ly phu nhân khóc lóc quỳ xuống cầu xin.
“ Vương gia, thiếp thân cũng vậy, xin người đừng đuổi thiếp thân đi” thanh nhã phu nhân cũng ngay lập tức quỳ cầu xin.


Bọn người hầu bên cạnh nghe xong không khỏi ngỡ ngàng, nhưng nhìn thái độ của vương gia, xem ra lần này ngài định làm thật, không hề có ý định thay đổi ý. Mọi người nghĩ vậy không khỏi nhìn về phía Uyển Vân trong đình, trong lòng mọi người đều có chung ý nghĩ, ‘ xem ra nữ tử này chính là nữ chủ nhân tương lai của vương phủ, nhìn thái độ của vương gia đối với nàng ta, là vô cùng sủng ái, nói không chừng nàng ta cũng có thể sẽ trở thành vương phi a’.


“ Các người không cần nói nữa, ý bổn vương đã quyết” Hiên Viên Vụ lạnh giọng ngắt lời, không hề có ý nghe tiếp lời bọn họ.


“ Có phải vì nàng ta hay không ??? Vương gia, có phải vì hồ ly tinh này, mà vương gia thay lòng không a ???” hồ ly phu nhân tức giận nhìn Uyển Vân mắng.( TL: sao ‘em’ này ăn dưa bở thế nhỉ??? Đã nói là không thích thì lấy đâu mà thay lòng???)


“ Vương gia, tỷ tỷ chỉ là nhất thời hồ đồ, xin vương gia bỏ qua” thanh nhã phu nhân nhìn thấy Hiên Viên Vũ sau khi nghe xong lời của hồ ly phu nhân, sắc mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng, thì biết y đã tức giận nên lên tiếng khuyên ngăn.


Hiện giờ họ không thể làm quá, nếu không người thiệt thòi chỉ là bọn họ, cho nên nếu muốn ở lại, và giữ được lòng của vương gia, thì bọn họ cần nhẫn nhịn, nếu không e rằng sự chờ đợi mấy năm qua của hai người sẽ hoàn toàn uổng phí mất thôi.


“ Đóng kịch rất giỏi” Uyển Vân ngồi đó, chứng kiến hành vi của thanh nhã nữ nhân không khỏi cười lạnh.


Nữ nhân này nhìn nhu nhược, nhưng thật ra tâm ngoan thủ lạt, không hề đơn giản, vì đạt được mục đích, nàng ta có thể bất chấp thủ đoạn, hơn nữa còn là người biết ẩn nhẫn, đúng là rất lợi hại.
“ Ngươi…” thanh nhã nữ nhân bị nhìn thấu, tức giận trừng mắt nhìn Uyển Vân.


“ Các người nên quay về thu xếp đi, nội trong hôm nay hãy rời đi vương phủ” Hiên Viên Vũ vốn định dạy cho hồ ly phu nhân một bài học vì dám mắng Vân nhi của y trước mặt y, nhưng nhận được ánh mắt của Uyển Vân, thì y quyết định buông tha, nhưng mà y có thể khẳng định, Vân nhi của y xem ra sẽ tự mình xử trí hai nữ nhân này, nên y cũng không can thiệp, vì chỉ cần việc nàng thích, y sẽ không phản đối.


“ Vương gia, xin người bỏ qua cho chúng thiếp thân một lần, nếu vương gia thích vị tỷ tỷ này, từ giờ trở đi, chúng thiếp thân sẽ chung sống hòa bình cùng tỷ tỷ, chỉ mong vương gia cho chúng thiếp thân ở lại” thanh nhã phu nhân vẫn không bỏ cuộc cầu xin.


“ Đúng vậy, vương gia” hồ ly phu nhân cũng gật đầu phụ họa, bất quá ánh mắt nàng chợt lóe tia toan tính nhìn về phía Uyển Vân, trong lòng thầm nghĩ, ‘chỉ cần ta có thể ở lại, ta nhất định sẽ khiến vương gia chỉ thuộc về mình ta, và ta cũng sẽ xử trí ngươi, ngươi chờ xem’.


“ Ta không cùng nữ nhân khác chia sẻ nam nhân của mình” không đợi Hiên Viên Vũ trả lời, Uyển Vân đã lên tiếng trước.


Mọi người nghe xong không khỏi trợn mắt há hốc mồm, ‘ nữ tử này đúng là to gan a, dám ở trước mặt vương gia ăn nói như thế, đây tuyệt đối là một vũ nhục đối với nam nhân, làm gì trên đời này có nam nhân nào chịu nổi khi nghe một nữ nhân nói về mình như thế a ???’.


“ Ân, Vân nhi nàng yên tâm, tuyệt không thể nào có chuyện đó.” bất quá câu nói kế tiếp của Hiên Viên Vũ lại cơ hồ khiến mọi người nghe xong không khỏi ngất xỉu, y chẳng những không nổi giận, mà còn mỉm cười đầy ôn nhu nắm lấy tay Uyển Vân cam đoan, hứa hẹn.


Hồ ly phu nhân cùng thanh nhã phu nhân nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi ngẩn người, trong lòng hy vọng cứu vãn lại mọi chuyện của các nàng dường như sụp đổ hoàn toàn, hai nàng ngơ ngác ngồi đó nhìn đôi nam nữ đang thân mật trong đình mà không nói được lời nào.


“ Còn đứng đó làm gì, còn không mau lôi họ xuống, nên nhớ từ giờ trở đi, ta không muốn nhìn thấy họ trong phủ nữa” Hiên Viên Vũ sau khi gắp thức ăn vào bát cho Uyển Vân, thì quay sang nhìn mấy tên gia đinh đang đứng ngây người trong hoa viên.


Bọn họ mấy người ngay lập tức lấy lại tinh thần, thi hành mệnh lệnh, còn hai vị phu nhân kia thì vẫn còn im lặng, không nói được lời nào, mãi đến khi bị dẫn đi, vẫn không thể nào hé răng nói được một câu.






Truyện liên quan