Chương 114: Thăng Thiên Đài – Bất Đắc Dĩ
Tiếng bước chân càng lúc càng gần bọn họ, lúc này mới là phần không ai có thể dự đoán được kết cục, tất cả đều do ý trời.
Căn phòng này ngay chỗ vừa mới đại chiến, hai người kiệt sức sẽ núp vào trong đây, số Hộ Vệ bị Thiên Tiếu giết đã là 99 người rồi, phạm vi thăm dò hiện tại chỉ có mười mét thôi.
Khả năng bọn họ đi vào phòng tìm kiếm là không lớn, nhưng nếu xui xẻo thì vẫn bị phát hiện như thường.
Phòng khách sạn này là một phòng loại sang nên bên trong có phòng ngủ riêng, phòng khách riêng, phòng tắm riêng hoàn toàn tách biệt với nhau.
Một âm thanh tức giận của nam nhân vang lên:
“Khốn nạn, cuối cùng bao công sức tập hợp người cũng tan thành mây khói, mọi người nhanh chóng đuổi theo kết liễu đôi cẩu nam nữ kia cho ta.”
Đột nhiên có một âm thanh vang lên:
“La công tử cứ bĩnh tĩnh cái đã, đối phương có nhân vật nguy hiểm như Thẩm quận chúa thì thôi chúng ta tạm bỏ qua.
Mục đích tối thượng để ngài tập hợp chúng ta lại không phải để công tử vào được học viện hay sao.”
La công tử cảm thấy lọt tai liền hỏi:
“Thế theo ngươi chúng ta nên làm như thế nào?”
Người kia dường như đã nghĩ từ trước liền nói:
“Theo ta thì chúng ta tạm thời nghỉ lại đây, chờ sáng mai hồi phục hoàn toàn thì rời đi, nhường chỗ này lại cho bọn họ.
Sau đó công tử nhanh chóng tới điểm hẹn để tụ tập lại với bằng hữu của ngài, thế là chúng ta người đông thế mạnh còn sợ bọn họ hay sao.”
Người được gọi là La công tử vốn lo lắng hai người Thiên Tiếu trả thù nhưng nghĩ lại như vầy lại hợp lý.
La công tử nhìn bạn gái của người thanh niên kia rồi nói:
“Trần huynh đệ có thể để Ngạn cô nương theo ta một đêm được không, ta ban đêm nằm ngủ một mình không được an tâm cho lắm.
Tất nhiên sau Thăng Thiên Đài khi trả công thì sẽ thêm một số, coi như đó là tiền bù nhiệm vụ ngoài lề cho các ngươi.”
Mấy người trong nhóm tay siết chặt lại, người họ Trần cười khổ:
“Tiểu Ngạn là bạn gái của ta…..”
Hắn chưa nói hết câu thì La công tử tỏ ra vô cùng khó chịu, nghe giọng là biết muốn từ chối hắn ta rồi, từ bé đến giờ hắn muốn gì chả được huống gì chỉ là một nữ nhân.
Bỗng dưng hắn cảm thấy tên họ Trần này không biết điều cho lắm, ánh mắt trở nên âm hiểm.
Người họ Trần hình như cũng thuộc dạng đã lăn lộn nhiều, hắn lập tức cảm giác được ánh mắt của tên công tử nhà giàu kia không đúng.
Hôm nay chuyện này qua đi thì sau này chắc chắn sẽ phải đối mặt với một lần trả thù, có khi tới điểm hẹn với đồng bạn hắn liền có thể cắn ngược lại bọn họ.
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Họ Trần đột nhiên đổi giọng:
“ Nàng là bạn gái của ta thật, nhưng được hầu hạ La công tử là vinh hạnh của nàng ấy.
Chỉ hy vọng chuyện này diễn ra một lần, với lại công tử giữ kín để cho ta chút mặt mũi lăn lộn ở Long Thành.”
La công tử thái độ lập tức thay đổi, đám công tử nhà giàu này cảm thấy lọt tai là được chứ không quan tâm quá nhiều.
Đặc tội đám này thì chúng thù dai cực kỳ, thế nên nếu tránh được thì thường dân nhất định phải tránh không đặc tội bọn này.
Thẩm Ngọc nghe thôi đã thấy tức giận rồi, nàng muốn đi ra tính sổ với hai tên cầm thú kia thì bị Thiên Tiếu ôm lại.
Hắn ta hồi phục cực nhanh nên sức lực tốt hơn nàng quá nhiều, cả người nàng bị giữ lại, miệng thì bị bàn tay của hắn giữ không cho lên tiếng.
Bây giờ hai người thân mình còn lo chưa xong, Thiên Tiếu cũng là người tốt nhưng hắn biết đây không phải lúc lo chuyện bao đồng.
Huống gì nói thế nào thì hiện tại mấy người này đều là kẻ thù, bọn họ vừa mới truy sát hai người cách đây không lâu, bây giờ vì cô gái kia lao ra khéo có khi lại bị nàng lấy oán báo ân.
Cô gái tên Tiếu Ngạn đi lại gần tên công tử kia, đi ra đằng rồi đột nhiên lấy ra Khí Hồn của mình, nàng gảy đàn tỳ bà khiến cho La công tử ánh mắt dại ra.
Họ Trần vươn tay kéo tên công tử họ La để hắn đứng vững, một tên thanh niên khác trong nhóm cũng nhanh chóng tới đỡ.
Người này béo múp, ánh mắt thèm thuồng nhìn công tử họ La khẽ hỏi:
“Đại ca giao người này cho ta nhé?”
Người họ Trần cười nói:
“Kiếm chỗ mà giải quyết, đừng có ở đây buồn nôn ta.”
Thiên Tiếu biết rõ công tử họ La kia sắp gặp phải chuyện gì, trong Thăng Thiên Đài thì mọi người vẫn có thể thể sinh hoạt bình thường.
Với linh trí cao siêu Thiên Địa Bàn tuyệt đối không để xảy ra những chuyện như hϊế͙p͙ ɖâʍ có thể xảy ra, bất cứ chuyện gì cũng phải có sự đồng ý từ cả hai phía mới được.
Tuy nhiên có một lỗ hổng mà người tạo ra Thiên Địa Bàn không thể nào tính tới, đồng giới thì làm cái gì cũng tính là chiến đấu nhưng thời đó khác xa bây giờ.
Chắc chắn ngày mai công tử họ La sẽ thấy đau ʍôиɠ, đã thế còn không biết vì sao chuyện đó xảy ra.
Mấy người này đã có gan đánh ngất La công tử thì chắc hẳn đã có cách để hắn ta tin buổi tối đã ngủ với cô nàng tên Tiểu Ngạn kia.
Theo như hắn nghĩ thì có lẽ do kỹ năng đặc biệt của cây đàn kia không chừng, khả năng như thế thật sự rất đáng sợ, chính mình bị người khác gài vào ký ức mà không hay.
Kinh dị nhất vẫn là bị thông ʍôиɠ.
Hai người kia nhanh chóng hướng tới phòng ngủ, tên béo thì bế La công tử đi sang phòng khác, ngay lúc này thì Thiên Tiếu triệu hồi ra Khí Hồn của mình.
Thẩm Ngọc cũng triệu hồi ra Khí Hồn chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, đám người này không đuổi theo hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của họ.
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Soạt
Quần áo rớt trêи mặt đất, hai cái lệnh bài cũng lăn trêи mặt đất, theo phản xạ Thiên Tiếu vội kéo Thẩm Ngọc lui về sâu hơn một chút.
Phát hiện lệnh bài không sáng lên hắn thở phào một hơi, cuối cùng cũng thoát được, bây giờ chỉ cần nằm im ở đây thì bọn họ sẽ được nghỉ ngơi.
Hai người thu lại Khí Hồn tập trung hấp thụ Hồn Lực để hồi phục.
“A…..a….a….a”
Nhưng chỉ tầm hai phút sau thì trêи giường bắt đầu rung động, âm thanh xấu hổ vang lên khiến cho hai người đều vô cùng ngại ngùng.
Thẩm Ngọc tự động lui ra cách xa Thiên Tiếu một chút để tránh động chạm, bọn họ cố gắng coi như không có chuyện gì chỉ cố gắng hồi phục tu vi.
Khoảng mười năm phút sau thì căn phòng im ắng trở lại.
“Vị huynh đệ này quá yếu rồi.” Thiên Tiếu tự so sánh mình với người kia, trong lòng không khỏi chê bai, cùng tuổi nhưng phương diện kia hắn gấp tên này cả chục lần.
Nhìn sang Thẩm Ngọc thì hắn không khỏi buồn cười, mặt nàng ta hiện tại còn đỏ hơn son, trông dễ thương khiến người ta chỉ muốn hôn một cái.
Có lẽ nàng cũng biết chuyện hai người kia làm, thời buổi này muốn tìm hiểu thông tin trêи mạng đâu khó khăn gì.
Thẩm Ngọc nằm mơ cũng không nghĩ mình lại rơi vào hoàn cảnh bất đắc dĩ như thế này, lúc này nàng không dám mở mắt ra nhìn Thiên Tiếu.
Hai má của nàng nóng bừng lên, chứng tỏ mặt nàng lúc này đỏ như táo trông rất buồn cười, mở mắt ra chỉ có thể nhìn thấy hắn cười nhạo mình.
Bộp
Một lọ thuốc bị ném xuống đất, bên trong hoàn toàn trống trơn, Thiên Tiếu ngó qua liền biết đây chính là loại thuốc đặc biệt được các khách sạn hay sử dụng.
Đối tượng sử dụng đương nhiên là những đôi tình nhân, vị huynh đệ kia hình như không cam tâm nên nốc hết cả lọ luôn.
Quả nhiên không sai chút nào, vài phút sau tiếng kêu xấu hổ lại vang lên.
Bộp
Tên kia bê cô nàng đặt ra nền nhà, lúc này nàng chỉ cần hơi ngước đầu lên liền có thể nhìn thấy hai người Thiên Tiếu đang trốn trong gầm giường.
Cả hai người bọn họ lập tức bối rối không biết phải làm gì, nhưng thanh niên họ Trần đã nhanh chóng che khuất giúp họ.
Chỉ là có một cảnh tượng Thẩm Ngọc không muốn nhìn thấy bây giờ phải căng mắt ra nhìn, nàng ta há hốc mồm, lúc trước chỉ thấy trêи mạng.
Lúc này nhìn trực tiếp khiến nàng cứng hết cả người, đến khi bàn tay của Thiên Tiêu che đi tầm nhìn thì người nàng mới thư giãn một chút.
dù âm thanh kia vẫn khiến nàng cả người như bị kiến cắn.