Chương 3: Ăn Tiểu Y Tiên 1

Lâm Phi thở dốc, miệng nhỏ của nàng bị hắn mạnh mẽ xông vào, lưỡi của hắn tham lam thăm dò miệng nàng, tìm tòi một hồi rồi cuốn lấy lưỡi nàng.


Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, Lâm Phi xấu hổ không chịu nổi nhưng sâu trong lòng nàng rất thèm muốn, trong lòng thì nghĩ Trương Nhược Trần là con mình, không được làm vậy, nhưng cơ thể thì không nghe sai khiến, trong vô thức lưỡi nàng quấn lấy lưỡi hắn, nước bọt trao đổi qua lại.


Lâm Phi hơi run run, nàng cũng không nghĩ tới mình lại làm như vậy, nhất thời nàng lúng túng xen lẫn xấu hổ, răng khẽ cắn vào lưỡi Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần hét lên một tiếng rồi thu lưỡi lại, kinh ngạc nhìn Lâm Phi hỏi:"Mẹ làm sao vậy? Khó chịu chỗ nào ư?".


Lâm Phi vội vàng nói:"Mẹ không sao, chỉ là sự cố thôi".
Trương Nhược Trần khẽ thở dài, Lâm Phi dù sao cũng không quen làm chuyện này, có lẽ khi quan hệ với phụ thân hắn cũng chỉ có nằm một chỗ chờ đợi phụ thân tấn công mà thôi.


Nói đúng ra là nàng không biết câu dẫn nam nhân, nhất là động tác của nàng quá cứng nhắc, nguyên nhân có lẽ là da mặt nàng mỏng không chịu nổi hoặc cũng do tính cách nhu nhược, nhát gan, chỉ muốn cầu yên ổn cho hắn sống bình yên, lâu dần nàng hình thành tính tự ti, mặc cảm.


Muốn khắc phục cũng không phải dễ dàng, tập quán một khi đã hình thành cần thời gian để xoá bỏ.
Mà hắn chính là chìa khóa giúp mở ra tâm hồn nàng, khiến nàng tự tin hơn, vui vẻ hơn.
Nghĩ như vậy, Trương Nhược Trần cảm thấy sứ mệnh cao cả đang chờ đợi hắn.


available on google playdownload on app store


Trương Nhược Trần nắm tay ngọc nàng, ôn nhu nói:"Mẹ, không cần căng thẳng như vậy, cơ thể mẹ đã nói lên tất cả, mẹ cứ thoải mái thôi, không cần gì phải gấp gáp".


Lâm Phi hơi chần chờ, nói:"Mẹ cũng biết là nhu cầu của mẹ hơi cao, chỉ là….chúng ta làm chuyện này có ổn không? Hai chúng ta dù sao cũng là mẹ con, nếu phụ hoàng biết chuyện này thì….mẹ không dám nghĩ nữa…..nữ hoàng nhất định sẽ không tha cho mẹ con chúng ta….".


Trương Nhược Trần vội nói:"Chuyện này chỉ cần mẹ cố gắng giữ kín thì không sao hết, tất cả sẽ ổn thôi, chuyện tu luyện con đã có cách mẹ không cần lo lắng, còn về nữ hoàng kia…..nhất định con sẽ khiến bà ta phải trả giá, mẹ cứ yên tâm".
Dứt lời, hắn hôn nàng.


Lâm Phi nghe được con mình đã có cách tu luyện, nàng mừng lắm, chưa kịp nói gì thì nụ hôn của hắn đã tới.
"Ưm…..ưm….". Lâm Phi không chống cự nữa, nàng thả lỏng người, đón nhận nụ hôn của con mình.


Hai người hôn nhau một lúc lâu, Trương Nhược Trần mới buông ra, bắt đầu du tẩu trên cơ thể nàng.
Đầu tiên hắn sờ soạng khắp người nàng, ngực là nơi hắn nhắm đến nhiều nhất.
Nước bọt của hắn nhuộm ướt đẫm bầu ngực, Lâm Phi càng thêm run rẩy, gò má nàng ngày càng ửng hồng.


Sau đó hắn hôn lên tay nàng, nhấm nháp từng đầu ngón tay, từng kẽ hở, không bỏ sót một chút gì.
Tóc dài của Lâm Phi đã rối tung lúc nào không hay, nàng cũng mặc kệ, say mê nhìn chằm chằm con của mình đang từng bước xâm phạm nàng.


Khi hắn cảm thấy đã đến lúc, hắn cởi sạch y phục, lộ ra cây côn đã chuyển sang màu đỏ rồi mới dời đến hạ thân của nàng.


Hắn tách hai chân nàng sang hai bên hông, Trương Nhược Trần tách rời hai mép môi đỏ, nhắm ngay u cốc kiều diễm ướt đẫm kia, cọ nhẹ đầu côn lên hang động ẩm ướt để bôi trơn, dần dần bắt đầu tiến vào.


"Chặt quá, không ngờ bên trong mẹ lại chặt như vậy, như muốn nuốt lấy ƈôи ȶhịȶ vậy". Hắn sung sướng nói.
Thì ra đây là thứ mà nam nhân trong thiên hạ đều hướng tới hay sao? Cảm giác quá tuyệt vời, không thể dùng từ ngữ để diễn tả, cứ như được lên thiên đường vậy.


“Ư…Ư” Lâm Phi rên rỉ trong sung sướng, hạ thể nàng đã rất lâu rồi mới đón nhận thứ quý giá đó của nam nhân xâm nhập vào, nhất thời nàng không nghĩ được gì, miệng rên rỉ, hai mắt mê đắm, bàn tay ngọc cũng không tự chủ được mà xoa nắn bầu ngực mình, dường như nàng muốn tìm thêm chút kích thích cho cơ thể vậy.


Hông hắn bắt đầu chợt đẩy mạnh.
Thân thể Lâm Phi run rẩy kịch liệt, dịch thể điên cuồng tiết ra nhuốm màu cả một góc giường.
Trương Nhược Trần cảm thấy chặt, khít, trơn, mềm, ấm nóng….


Kiếp trước chưa bao giờ cảm nhận được cảm giác kỳ lạ như vậy, cảm giác sung sướng, thoải mái, đê mê, nhẹ nhõm thấm đến tận linh hồn.
Cảm giác này thích thú gấp trăm lần khi đột phá cảnh giới hay ăn vào thiên tài địa bảo.


Thứ khiến hắn hài lòng nhất kể từ khi trọng sinh tới nay là cây ƈôи ȶhịȶ này, dài 20cm, chiều rộng cũng rất khá, đầy vẻ dữ tợn, hầm hố.
Tương lai hắn quyết tâm phải làm một phịch thủ, gieo rắc nỗi kinh hoàng….. à nhầm, gieo rắc sinh mệnh tinh hoa vào những nữ nhân của mình.


Đặc biệt là ả Trì Dao kia, hắn quyết tâm khi bắt được nàng phải hành hạ, tr.a tấn 1 năm trên giường, chỉ có như vậy mới khiến tâm hồn bé nhỏ của hắn được an ủi, bù đắp sau khi bị nàng tổn thương nặng nề.
Nghĩ như vậy, Trương Nhược Trần tiếp tục cuộc chinh phạt của mình lên người Lâm Phi.


Sau lần đẩy đầu tiên, hắn phát giác được sinh lý của nàng rất mạnh mẽ, đặc biệt khi đã lâu không được phụ hoàng chăm sóc.


Đã như vậy hắn phải hảo hảo chăm sóc nàng, hành động như vậy có được gọi là đội nón xanh cho phụ hoàng hắn không? Chắc là có nhưng không sao, hắn chỉ muốn lão ta làm ông chồng bất lực, sẽ có ngày hắn trói lão vào một góc, nhìn hắn chinh phạt Lâm Phi và nữ hoàng, không biết lão ta sẽ có biểu cảm gì? Hắc hắc, hắn rất chờ mong đấy.






Truyện liên quan