Chương 16: Vân Nhi chín mộng nước (3)

Bỗng Trương Nhược Trần quay lại.
Hắn đã là một võ giả, tất nhiên nghe thấy rõ ràng Lâm Phi muốn cầu Lâm gia.
Hắn làm như không nghe thấy, đang định khuyên bảo thì nhìn thấy Vân Nhi hơi cúi người xuống.


Lúc này Vân Nhi đã đứng dậy, nàng vươn tay thu dọn bát đũa, đúng lúc nàng hướng về phía Trương Nhược Trần cúi người xuống, từ cổ áo có thể thấy rõ cái yếm màu xanh nhạt bên trong.


Vừa vặn từ góc độ này Trương Nhược Trần có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả, hai con ngươi của hắn mở lớn nhìn chằm chằm cảnh này.
Vân Nhi trong lúc thở dài, bộ ngực đung đưa qua lại khiến Trương Nhược Trần không dời nổi ánh mắt.


Lâm Phi nhìn theo ánh mắt của hắn, nàng khẽ gắt một tiếng, nói:"Trần Nhi, con còn có chuyện gì không?".
Đến lúc này nàng tất nhiên đã hiểu rõ vì sao Trương Nhược Trần lúc nãy hơi thất thần, thì ra là đang nhìn chằm chằm bộ ngực của Vân Nhi a!


Nàng tức giận muốn chửi thề, Vân Nhi chỉ mới 18 tuổi a! Lớn hơn hắn hẳn 2 tuổi, mà Trương Nhược Trần dù sao cũng là cửu vương tử lại nạp Vân Nhi làm thiếp?
Không được! Người ngoài sẽ nghĩ thế nào?
Cửu vương tử ham mê nữ sắc, nạp tỳ nữ làm thiếp?


Quá mất mặt, nàng vốn là da mặt mỏng, không chịu nổi chuyện này.
Hừ hừ, ít ra phải lập hậu cung 3000 giai nhân đã rồi hãy nghĩ tới chuyện nạp Vân Nhi làm thiếp!
Dù sao nàng rất muốn ôm cháu, lập hậu cung không phải là vấn đề gì lớn.
Nhưng hiện tại không được a! Chính cung còn chưa có chủ đâu!


available on google playdownload on app store


Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt thì nàng trừng mắt nhìn hắn, tựa như đang chờ đợi câu trả lời thỏa đáng.
Trương Nhược Trần vội nói:"Không có gì đâu ạ, chuyện công pháp và đan dược mẹ không cần lo lắng, con đi tu luyện đây".


Dứt lời, hắn lưu luyến rời đi ánh mắt, đi thẳng vào phòng ngủ.
Vân Nhi tất nhiên đã phát hiện ánh mắt ɖâʍ tà của Trương Nhược Trần, nàng hơi đỏ mặt vội cúi đầu xuống không dám nhìn Lâm Phi.
Cửu vương tử có ý tứ với mình?


Chẳng lẽ cửu vương tử coi trọng sắc đẹp của mình? Hay còn lý do nào khác?
Ánh mắt nàng mê ly nhưng không dám nghĩ nhiều.
Nàng tất nhiên rất thích cửu vương tử, dù sao nàng cũng chăm sóc hắn một thời gian rất dài, trong lòng dần sinh tình cảm.


Nếu có thể, nàng muốn làm tì nữ bên cạnh cửu vương tử, còn về làm thiếp thì đó là hy vọng xa vời nhưng hôm nay nàng thấy được hy vọng.
Cửu vương tử thích mình!


Tim nàng đập thình thịch, trong lòng như có hàng vạn con nai đang nhảy qua nhảy lại, gương mặt hồng hồng, trong đầu không nghĩ được gì nữa.


Nếu được làm thiếp của cửu vương tử…..mỗi ngày đều được ngắm nhìn gương mặt đẹp trai đó, có thể sờ mó cơ thể tuy gầy gò nhưng trắng tinh thì dù ch.ết nàng cũng nguyện ý làm thiếp của Trương Nhược Trần.


Vân Nhi bối rối, hai cánh tay nàng lúc này dường như quá dư thừa không biết đặt vào đâu, nàng chỉ đành nắm chặt tay lại.
Lâm Phi nhìn một màn này, thầm thở dài ngao ngán.
Vân Nhi cũng thích Trương Nhược Trần a….nếu đã vậy thì sau này có thể tiến cử nàng vào hậu cung của hắn.


Số con mình thật đào hoa mà, chậc chậc, không biết tương lai hắn sẽ tai hoạ bao nhiêu cô gái đây.


Hoá ra từ trước tới giờ mình nhìn lầm hắn, hắn chỉ nằm một chỗ vậy mà ham muốn ȶìиɦ ɖu͙ƈ cao như thế, nhưng với thân thể yếu ớt kia có thể bắn nổi mấy phát đây? Đoán chừng tối đa 3 phát sau đó tinh lực suy kiệt.


Trừ phi tương lai con mình trở thành võ giả, thân thể cường tráng hơn, chỉ như vậy mới có thể chịu nổi hậu cung 3000 giai nhân.
…..
Thời Không Tinh Thạch bên trong không gian, linh khí mười phần sung túc, mức độ đậm đặc đại khái là ngoại giới gấp hai.


Phải biết, tại Vân Võ Quận Quốc, những cái kia danh sơn đại xuyên nồng độ linh khí nếu là đạt tới 1, lần, liền đã xem như tu luyện bảo địa, sẽ gặp phải các đại gia tộc tranh đoạt.


Ngồi ở bên trong không gian trung ương, Trương Nhược Trần đem một con kia chứa mười cái Huyết Đan bình ngọc lấy ra, từ trong bình ngọc đổ ra một hạt Huyết Đan, cầm tới chóp mũi nhẹ nhàng hít hà.


"Huyết Đan" mặc dù là dùng Man thú huyết dịch luyện chế mà thành, nhưng lại cũng không có mùi máu tươi, ngược lại mang theo một cỗ nhàn nhạt mùi thơm ngát.
Luyện Đan Sư tại luyện chế Huyết Đan thời điểm, trừ đi trong đó mùi máu tanh, lại gia nhập hổ la cỏ cùng Mạn Đà hoa.


Dùng lâu dài Huyết Đan, không chỉ có thể vì võ giả cung cấp liên tục không ngừng thể lực, hơn nữa còn có thể cải thiện võ giả kinh mạch, xương cốt, tạng phủ, làm võ giả thân thể trở nên càng thêm cường đại.


"Chỉ là Nhất phẩm Huyết Đan." Trương Nhược Trần khẽ gật đầu, tự lẩm bẩm nói: "Coi là tu vi hiện tại, phục dụng Nhất phẩm Huyết Đan như vậy đủ rồi."
Trương Nhược Trần đem một viên Huyết Đan phục tiến miệng bên trong, liền lập tức đem bình ngọc một lần nữa đắp lên, phóng tới trên bệ đá.


Tại chân khí thôi động dưới, Huyết Đan huyết khí, rất nhanh liền hòa tan mở, vì Trương Nhược Trần cung cấp cuồn cuộn không dứt thể lực.


"Ta mặc dù đạt tới Hoàng Cực Cảnh sơ kỳ, trở thành một tên võ giả, nhưng là cái này một bộ nhục thân thực sự quá gầy yếu đi, căn bản không thể cùng khác võ giả so sánh. Nhất định phải đem thân thể của mình luyện đến cường tráng, bằng không tại cùng cùng cảnh giới võ giả giao thủ thời điểm, sẽ ăn rất lớn thua thiệt."


Đối với võ giả tới nói, không chỉ có chỉ là muốn tu luyện chân khí, hơn nữa còn muốn tu luyện võ kỹ.
"Long Tượng Bàn Nhược Chưởng!"






Truyện liên quan