Chương 63: Trương Vũ Hi thần phục (3)
Một dòng máu đỏ chảy ra khe hở, tưới vào bụi cỏ, tuyên cáo cho kiếp xử nữ của nàng đã kết thúc.
Hiện tại nàng là nữ nhân, một nữ nhân ɖâʍ đãng của hắn!
Hắn không cho phép nàng theo bất cứ kẻ nào, nàng là của hắn, không ai có thể mang nàng đi.
ƈôи ȶhịȶ bành trướng như giã chùy, cứ nhịp nhàng, mạnh mẽ.
Từ khi tấn cấp Hoàng Cực Cảnh tiểu cực vị, thân thể của hắn đã ngang với võ giả cùng cấp, về mặt sinh lý được cải thiện đáng kể, ít nhất là chơi cửu quận chúa 2, giờ không thành vấn đề.
Trương Vũ Hi như lâm vào mê man, thân dưới không ngừng uốn éo phối hợp để ƈôи ȶhịȶ cắm vào sâu nhất có thể.
Trương Nhược Trần nhìn tiểu huyệt nhăn nheo của nàng, nảy ra ý xấu.
Hắn dùng ngón tay út nhỏ nhắn chọt chọt vào, phát hiện có thể, cười hắc hắc, mạnh mẽ đâm vào.
"A…..Trần ca….anh….đừng mà….bên dưới dơ lắm…..không…". Bất chấp lời van xin của nàng, hắn nhẹ nhàng cảm nhận.
Ừm, bên trong rất lạ, chật hẹp hơn hẳn u cốc.
Hắn dùng tay út ngọ nguậy, Trương Vũ Hi theo đó khẽ rên rỉ, hai má hồng phấn, trong mắt đầy xuân tình.
Phải biết đó là nơi đi vs nặng của nàng, cực kỳ dơ bẩn, vậy mà cửu đệ lại làm vậy.
Nàng vừa xấu hổ vừa mừng rỡ.
Xấu hổ là vì chỗ mà nàng còn không dám sờ vì sợ dơ bẩn, vậy mà hôm nay có nam nhân dám sờ vào, chỗ đó lại là tư mật của nàng, ngày thường không thèm để ý tới.
Mừng rỡ là vì Trương Nhược Trần dám sờ, nói rõ hắn dám vì nữ nhân của mình mà bất chấp tất cả, nếu vậy một khi nàng cần trợ giúp hay gặp nguy hiểm hắn sẽ không do dự mà giúp đỡ.
Nàng không ngu tý nào, biết hôm nay rơi vào ma trảo của Trương Nhược Trần thì không thể thoát ra, đã vậy tại sao không hảo hảo lợi dụng hắn đây?
Đương nhiên tình yêu là có, trải qua sự kiện này làm sao không có tình yêu? Chỉ là hai thứ này khác nhau không thể đánh đồng.
Con người là vậy, rất rất phức tạp.
Nhiều cảm xúc, tình cảm có thể đan xen vào nhau, đây mới là con người.
Vân Võ Quận Vương có dàn mỹ nữ trong hậu cung, như vậy hắn có yêu các nữ nhân của hắn không?.
Đáp án là có, nhưng hắn càng coi trọng quyền lực cùng lợi ích, yêu có thể yêu nhiều người, hắn có thể yêu hàng trăm hàng ngàn người nhưng khi đụng tới lợi ích hắn sẽ không do dự từ bỏ tình yêu.
Thực tế rất tàn khốc.
Điều Trương Vũ Hi quan tâm lúc này là Trương Nhược Trần có sẵn sàng từ bỏ lơi ích mà yêu nàng hay không?
Có người đặt tình yêu lên trước, cũng có người đặt lợi ích lên trên tất cả.
Trương Nhược Trần là loại người nào? Nàng không biết, vì vậy cần phải thăm dò từ từ.
Hai mắt nàng lấp loé, không biết là đang suy nghĩ gì.
Trương Nhược Trần lấy tay út ra, hắn không dám ngửi, đương nhiên là hôi mùi chất thải của nàng rồi, hắn không ăn mặn như vậy.
Động tác bên dưới càng lúc càng nhanh, chỉ chốc lát bên dưới chỗ hai người giao phối đã tụ thành bãi nước nhỏ.
Từ góc độ này Trương Nhược Trần có thể nhìn thấy bờ mông căng tròn của nàng cùng lưng trắng như tuyết, theo từng nhịp đung đưa, hạ thể nàng cũng lúc lắc theo, bên trong mềm mại, ấm nóng, chật hẹp như muốn nuốt luôn cả cây bảo bối của hắn.
ƈôи ȶhịȶ không đút lút cán nổi, hắn thầm tính nhẩm thì bảo bối của hắn đã dài 22cm, to hơn hẳn 2cm, phát hiện này khiến hắn rất hài lòng.
Không đút vào hết là tiếc nuối lớn nhưng như vậy cũng đủ rồi, Trương Vũ Hi cảm thấy bên dưới bộc phát hỏa nhiệt, từng lần húc vào lấy ra lấp đầy bên trong u cốc chật hẹp của nàng khiến nàng sướng phát điên lên.
Cảm xúc hai người đều giống nhau, cuồng nhiệt, hưng phấn, thích thú, sung sướng, thoả mãn.
Chỉ trong vài phút, Trương Nhược Trần hoá thân thành máy đóng cực, giã vào cái lỗ ẩm ướt, ɖâʍ đãng này hàng ngàn lần.
"A…. a…...a…..Trần ca….mạnh lên…..đúng vậy…….giã nát lỗ nhỏ của tiểu nữ…..ɖâʍ nữ thích lắm…..a….ưm...Trần ca là tuyệt nhất….em yêu anh, Trần ca".
Trương Vũ Hi cảm thấy sắp nổ tung rồi, từng đợt từng đợt giã chùy như muốn đục xuyên tử cung của nàng, coi như nàng là võ giả cũng không chịu nổi.
Trương Nhược Trần thấy lạ lắm, ƈôи ȶhịȶ hình như lại muốn ra.
Đột nhiên, từ nơi sâu thẳm trong lỗ nhỏ cự côn, dòng nước trắng đục vọt ra, bắn thẳng vào tử cung của nàng.
Trương Vũ Hi cũng ra, hai mắt nàng mê ly, lè lưỡi nhỏ tham lam hít thở không khí, ɖâʍ thủy ào ào tuôn ra trộn lẫn với tinh dịch tạo thành thứ chất hỗn hợp kỳ lạ, màu trắng nhạt.
Hồi lâu sau, Trương Nhược Trần rút cự côn ra, ɖâʍ thủy theo đó chảy ra tí tách.
Hang động co giật liên hồi, mỗi đợt như vậy lại có vài giọt ɖâʍ thuỷ phun vào bãi cỏ phía dưới.
Trương Nhược Trần không ngại bẩn, kề miệng vào ßú❤ ɭϊếʍƈ thoả thích, ngay cả khi có vài giọt tinh dịch còn sót lại cũng không ngại, hai mép môi hồng đỏ rực yêu kiều, hơi chệch về phía trên là hột le màu đỏ, đây là trọng điểm chăm sóc của hắn, ɭϊếʍƈ, nút, hôn.
ɖâʍ thủy tuôn thẳng vào mặt hắn, Trương Vũ Hi lè lưỡi thở dốc, bộ ngực sữa phập phồng kịch liệt.