Chương 40: Một đêm mê loạn

- Họ là chị em sinh đôi!?
Lời của ai đó vang lên đầy thảng thốt. Mỗi ánh nhìn lúc này đều đổ dồn về phía Anh Tử và Angel. Họ giống nhau đấy! Mà lại như khác biệt hoàn toàn.
Vẫn dung mạo ấy nhưng ở người phụ nữ kia là băng lãnh đến rùng rợn.


Vầng trán cao đầy trí tuệ, sống mũi thẳng kiêu ngạo, hàng lông mày đen tuyền tựa hồ như lưỡi dao sắc bén, mi cong rậm che đôi mắt nham thạch vô cảm khát máu. Cánh môi đỏ lúc nào cũng hơi cong lên một đường kênh kiệu như đang đạp cả thế giới dưới chân.


Loại khí chất này, không phải muốn có là được.
- Chị hai.
Thanh âm trong trẻo mà ngọt ngào của Angel vang lên, đôi mắt lấp lánh nhìn người phụ nữ đối diện cách mình một khoảng nhỏ.
- Ừ, tốt!
Anh Tử lạnh lùng cảm thán, quay ra phía sau, cô hướng tới một mình Dương Phong, cất lời lãnh đạm


- Nhị thiếu gia, anh hài lòng rồi chứ?
Dứt lời cũng không đê xem phản ứng của hắn, càng không đợi nghe câu trả lời, liền trực tiếp hướng lối ra vào, nhấc chân rời đi. Người người dẹp qua hai bên, mở lối cho Anh Tử ra ngoài, dáng cô thẳng tắp, cao ngạo như vị nữ hoàng đi giữa con dân của mình.


Lykan của Dương Phong chẳng bao lâu liền bắt kịp với tốc độ của xe cô, hắn vượt qua, đánh tay lái chặn ngang đầu xe Anh Tử một khoảng, buộc cô phải dừng lại.
- Xuống xe.
Dương Phong lạnh lùng ra lệnh, cửa xe mở ra, Anh Tử bước xuống, đứng tựa người vào thành xe, cất giọng nhàn nhạt


- Nhị thiếu gia, ngài có gì chưa hài lòng sao?
Hắn chống tay ở hai bên người Anh Tử, áp sát vào thân thể cô, cúi đầu bên tai thì thầm
- Tôi có nói sẽ đồng ý thả A Phụng ra à?
Anh Tử nhếch miệng, nụ cười như ẩn hiện ý giễu cợt, vòng tay ôm lấy cổ hắn, vẻ mặt cô đẹp đẽ câu hồn


available on google playdownload on app store


- Ngài còn muốn gì ở tôi?
Dương Phong toàn thân có chút nóng bức, hắn càng áp lại gần hơn, hơi thở nóng rực nam tính phả lên mặt cô.
- Em thử nói xem tôi sẽ muốn gì?
- Một đêm.


Dưới ánh hoàng hôn, đôi mắt nham thạch của cô khẽ lay động. Gương mặt lạnh lùng và đôi môi đỏ mọng hơi cong lên. Hắn nghĩ cũng chưa từng nghĩ người phụ nữ này sẽ chủ động đề nghị hoan ái cùng mình. Dương Phong cười u lãnh, cúi đầu mạnh mẽ chiếm lấy môi cô, tận hưởng thứ hương vị ngọt ngào hắn vẫn mong muốn có được. Phía chân trời, những vệt nắng cuối cùng nhạt dần và tắt hẳn.


Nhường chỗ cho một đêm triền miên ngọt ngào sắp tới.
***


Cửa nhà tắm mở ra, Anh Tử cuốn tấm khăn lông trắng tinh bước tới cạnh giường, Dương Phong tựa người vào thành giường hút thuốc, áo sơ mi mở ba cúc trên, để lộ làn da màu đồng săn chắc. Đôi chân trần của cô như có đệm thịt, bước đi thanh thoát không chút tiếng động.


Anh Tử lại gần mép giường, ngồi vào lòng Dương Phong, vòng tay mềm mại ôm lấy cổ hắn, nụ cười như ẩn như hiện
- Trước khi làʍ ȶìиɦ, nhị thiếu gia đều hút thuốc. Thói quen khó bỏ thật nhỉ?


Dương Phong ném điếu thuốc còn phân nửa xuống nền nhà, bàn tay to vòng qua eo thon của cô, lật trở lại, ép cô nằm xuống bên dưới hắn. Một tay chế ngự eo cô, một tay vuốt nhẹ vài lọn tóc lòa xòa trước mặt. Để ý thấy cô dùng cây bút hợp kim có đầu bút đặc biệt sắc nhọn để cài vào búi tóc, hắn hơi nhếch môi cười


- Có phải sau khi đưa tôi đạt đến cao trào, em sẽ dùng thứ này để giết tôi?
Ngón tay nhỏ của cô linh hoạt di chuyển đến ngực hắn, nghịch ngợm vẽ vài vòng tròn nhỏ, đôi mắt hơi sáng lên, vụt qua tia giảo hoạt, giọng nói hấp dẫn
- Anh thử đoán xem.


Bộ dạng của Anh Tử bây giờ quả thật ngang một loại độc dược trí mạng với đàn ông. Dương Phong giật phăng chiếc khăn tắm trên người cô, thân thể người phụ nữ lõa lồ dưới ánh đèn pha lê. Từ dung mạo đến đường cong cơ thể đều tuyệt mĩ như một bức tranh hoàn hảo. Dương Phong đặc biệt chú ý đến hình săm sói màu đỏ thẫm ở ngực Anh Tử, còn nhớ hôm đầu cô tự ý đi săm nó, ở dưới thân hắn đã sợ hãi sẽ bị hắn trách mắng. Bốn năm rồi, Thanh Lam không còn là Thanh Lam nữa, không phải tiểu bạch thỏ. Chỉ có điều, hình săm này vẫn cứ như vậy, ở trên cơ thể cô đặc biệt hòa hợp, toát lên dụ hoặc mê người, trường tồn vĩnh cửu. Hắn cúi đầu, ngậm vào nụ anh đào hồng hồng, hơi cắn ʍút̼. Anh Tử nhắm nghiền hai mắt, tay đặt lên vai hắn, bộ dạng vô cùng hưởng thụ.


Từng nụ hôn rơi rớt trên cơ thể tuyết mịn, mỗi nơi hắn đi qua đều để lại dấu hôn hồng hồng như cánh anh đào e ấp. Giọng hắn khàn lại, nhiễm mùi dục vọng
- Cởi áo cho tôi.


Anh Tử đưa tay cởi từng cúc áo cho hắn, từng cúc từng cúc một, cơ thể săn chắc của người đàn ông lộ ra, hắn cởi dây lưng, để quần âu rơi xuống cuối giường. Bàn tay như mang theo nhiệt độ lướt trên cặp đùi trắng nõn, dừng lại ở nơi sâu nhất của người phụ nữ, hai ngón tay hơi mơn trớn xâm nhập làm Anh Tử phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều.


- Gọi tên tôi đi, tôi muốn nghe!


Dương Phong trầm trầm đề nghị, suốt 4 năm, hắn không phải không từng phát sinh quan hệ với người phụ nữ khác, nhưng tất cả họ chỉ được coi là công cụ phát tiết. Suốt 4 năm, hắn chưa bao giờ tìm kiếm lại được cảm giác thăng hoa và mãn nguyện như ở trên thân thể cô. Ngay lúc này, hắn khao khát cô gọi tên hắn, khao khát nghe tiếng rên rỉ và hơi thở gấp gáp của cô khi ở dưới thân hắn, khao khát chiếm đoạt cô.


- Phong...
Giọng Anh Tử vang lên, thanh lạnh mà cũng ôn nhu như ngọc. Dương Phong cứng đờ người, mọi tế bào trong cơ thể như tê liệt, chỉ còn dòng máu nóng là đang sục sôi, tuôn trào trong huyết quản. Cô...là của hắn...


Sau một khắc, cô đột nhiên chuyển từ đặt tay lên vai sang ôm cổ hắn, rất nhanh lật người, ép hắn xuống dưới cô. Dương Phong hơi nhíu mày, ánh mắt hắn thấp thoáng ý cười. Phải rồi, hắn là quên mất cô đã không còn là tiểu bạch thỏ để mặc hắn đàn áp trên giường, bạc môi hơi nhếch một đường thích thú, hắn khàn giọng


- Em muốn gì?


Đôi mắt nham thạch của cô trong phút chốc lấp lánh lạ thường, bàn tay linh hoạt vuốt ve cơ bụng 6 múi của Dương Phong, chuyển dần xuống dưới, dừng lại ở vật to lớn cứng rắn của hắn. Dương Phong đờ người trong giây lát, hắn chỉ cười mà không nói, bàn tay Anh Tử mát lạnh mà êm dịu khi chạm tới vật lớn nóng bỏng tạo ra loại cảm giác không dễ kìm chế. Hai mắt Dương Phong đục ngầu, nghiến chặt hai răng, cô nhìn hắn, hơi cười


- Quyến rũ nhị thiếu gia là một công việc không khó nhỉ?
Dứt lời,c ô trực tiếp ấn vật to lớn vào nơi sâu thẳm nhất của mình, hai tay Dương Phong đặt hai bên eo cô, còn Anh Tử ngồi trên người hắn, vịn vào cánh tay rắn chắc của Dương Phong làm điểm tựa, chủ động đưa đẩy thân dưới.


Tiếng ngâm nga thỏa mãn phát ra từ trong cổ họng hòa lẫn trong hơi thở trầm đục của người đàn ông làm căn phòng trong phút chốc lan tràn dư vị dục vọng. Dương Phong hắn lên giường với không ít phụ nữ, nhưng đây là lần đầu tiên để cho đàn bà chiếm thế chủ động. Mộc Anh Tử, cô thế nhưng đã thú vị hơn hắn tưởng rất nhiều. Được một lúc, Dương Phong lại áp cô xuống dưới thân, để mình chiếm thế chủ động. Mồ hôi đã lấm tấm thành giọt trên vầng trán tinh anh của cô. Dương Phong nhìn người phụ nữ ở dưới thân, hai mắt khép hờ, bộ dáng như muốn hắn ngay lập tức thỏa mãn cô. Bàn tay to lớn nâng đùi của cô, để cho vật lớn kia dễ dàng xâm nhập, đưa đến nơi sâu thẳm của cô, cứ như vậy ra vào lên tục


- Ưm....ư....ư......ư.....
Cô ôm siết lấy cổ người đàn ông, hơi cong người để phối hợp với nhịp điệu của hắn. Tốc độ của Dương Phong càng ngày càng nhanh hơn, mỗi lần đều đẩy đến tận cùng, tiếng rên rỉ lớn hơn và hô hấp càng trở nên kịch liệt.
- Phong....chậm một chút....


Anh Tử nhỏ giọng nhắc, mồ hôi trên người hắn chảy xuống cơ thể trắng ngần của cô, hắn thở mạnh hơn, hơi thở nóng bỏng
- Tôi thích cao trào...


Dương Phong không chịu nghe lời cô mà còn xâm chiếm mạnh mẽ hơn, hắn như dã thú chỉ hận không thể nuốt luôn người phụ nữ này vào trong bụng. Môi hắn áp xuống, linh hoạt tách hàm răng trắng đều đặn của Anh Tử, luồn vào khoang miệng thơm mát, cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương nhỏ nhắn, cùng cô dây dưa không dứt


- Ưm....Phong.....


Tốc độ của hắn đột ngột tăng vọt làm cô nhíu mi, có chút đau rát truyền tới từ hạ thân, hắn di chuyển bàn tay đang xoa nắn gò bồng trắng mịn, dùng cả hai tay nâng hai bên đùi cô, dồn toàn bộ sức lực tiến vào nơi sâu nhất, một dòng chất lỏng ấm nóng tràn tới. lấp đầy mọi khoảng trống trong cơ thể Anh Tử. Dương Phong gục đầu lên ngực cô, hôn nhẹ vào hình săm sói đỏ thẫm, hai mắt hơi khép hờ, thanh âm trầm đều mà nhẹ nhàng như gió


- Tử...
- Ừm....


Anh Tử đáp bằng âm mũi, bàn tay thanh mảnh luồn vào mái tóc ngắn của người đàn ông, lúc này đã hơi ẩm ướt do mồ hôi, vật to lớn dưới thân của hắn vẫn còn ở trong cô chưa kịp lui ra ngoài. Cả hai im lặng nhắm mắt, nghe nhịp tim trầm ổn của đối phương. Không ai nói lời nào, nhưng họ biết, cả hai đều đã mãn nguyện. Khoảnh khắc hắn tùy ý cho thứ chất lỏng của mình chảy vào trong cô, tan thành một thể, cô và hắn đều đã mong ước có thể vĩnh viễn như vậy. Dù cho là 4 năm trước, hắn cũng chưa từng để bản thân phóng đãng như vậy. Dương Phong hắn, thực sự đã có giây phút mê luyến cô, muốn cô hoàn toàn trở thành người phụ nữ của hắn. Thậm chí nếu có thể, hắn muốn cô mang trong người giọt máu của hắn. Trên đời này, chỉ mình cô là xứng đáng.


Tiếc là một giấc mơ, rồi cũng có ngày phải tỉnh lại. Một đêm nay, có chăng là sai lầm đến mãi về sau!?






Truyện liên quan