Chương 2
Sau khi tắm rửa xong, Tuệ Nhi ra khỏi phòng tắm vừa lấy khăn lau đầu vừa ngước nhìn đồng hồ, ngạc nhiên:
- Đã 7h30 rồi sao, muộn vậy à?
Mộc Nhi vừa làm mới làm bài xong đang ngồi đọc sách,nói:
- Học đi rồi còn cập nhật chuyện mới cho độc giả không lại bị " ném đá" vì lâu ra chap mới đó.
Tuệ Nhi lẳng lặng ngồi vào bàn học xong lại giở laptop cập nhật chương mới, xem vài bà bình luận rồi đóng máy vào. Mộc Linh cũng vừa đọc xong chương 12 cuốn " Yêu là thế" của Diệp Lạc Vô Tâm, gập sách lại ngước nhìn đồng hồ.
Đã 11h rồi, Mộc Linh vỗ vai Tuệ Nhi bảo:
- Muộn rồi đi ngủ thôi.
Cả hai tắt đèn và ngủ.
~ Sáng hôm sau~
Cả hai thức dậy chuẩn bị đồ dùng, ăn sáng và đi học.
#đến trường#
Họ chia tay nhau, Tuệ Nhi bước vào lớp thật không may cô đụng ngay con nhỏ Kiều Kiều. Và trùng hợp Minh Hoàng cũng ở đó. Kiều Kiều khoác tay Minh Hoàng, õng ẹo để trêu đùa Tuệ Nhi:
- A, Tuệ Nhi đó hả? Thật xin lỗi vì ngáng đường nha tại mình và Minh Hoàng đang có hẹn.
Tuệ Nhi khinh bỉ nhìn hai người, cô không biết sang nay mình bước chân gì ra cửa mà xui xẻo thế. Mặc kệ họ cô đẩy Kiều Kiều và bước vào lớp. Kiều Kiều loạng choạng tý nữa ngã, tức vì vừa quê vừa nhục lại còn ăn bơ chứ.Tuệ Nhi lấy sách vở và chuẩn bị làm bài học.
-- Tùng,tùng--
Tiếng trống vang lên, một thấy giáo khá đẹp trai bước vào lớp. Cả lớp bàn tán, con gái đứa bào cũng ch.ết mê ch.ết mệt,con trai thì có đứa ngưỡng mộ có đứa ko thích thầy. Tuệ Nhi không quan tâm tới thầy giáo này mấy chỉ nhìn thầy lấy lệ.Thầy giáo đẹp trai đặt quyển danh sách lớp xuống bắt đầu giới thiệu:
- Tôi tên là Nguyễn Minh Ngôn từ nay sẽ là giáo viên chủ nhiệm của các e.
Cả lớp vỗ tay còn cô cảm thấy tên này quen quen hình như ở đâu đó r. Nhưng thôi kệ học trước đã rồi tính sau.
Sau một buổi học dài và mệt, cô định tới lớp của Mộc Linh bất chợt có một bàn tay nắm lấy cô, kéo cô lại gần mình. Cô không kịp phản ứng nên ngã vào vòng tay người đó.
Người đó liền lên tiếng:
- Tuệ Nhi làm ơn cho anh một cơ hội nữa. Anh và Kiều Kiều không có gì đâu. Em phải tin anh.
Cô đẩy hắn ra, nhếch môi cười khẩy. Quay lại, hắn đang đùa cô sao. Đi với một đứa khác giờ bảo cô quay lại. Hắn nghĩ gì vậy. Hắn đưa tay định nắm tay cô nhưng cô nhanh hơn, tát hắn một phát.
- Tôi và anh đã không còn quan hệ gì nữa rồi làm ơn đừng đeo bám tôi nữa. Ghê tởm lắm.
Hắn nghe cô nói vậy, tức điên ép cô vào tường, tức giận:
- Dù có sao đi chăng nữa em vẫn là của tôi.
Cô đang định cho hắn một cước thì chợt một bóng đen xuất hiện trước mặt cô. Tuệ Linh khá bất ngờ, nhìn kĩ là vi thầy giáo mới đến. Vị thầy giáo siết chặt tay hắn, hung dữ nói:
- Bỏ tay ra khỏi cô ấy mau.
Bị siết đau quá, hắn mới bỏ ra. Vọ thầy giáo kia liền nắm lấy tay cô rắn đi. Sự việc quá nhanh khiến ckk không hiểu việc gì hết.
Đến ân trường thầy giáo mới bỏ tay cô ra, hỏi han:
- Em có sao không? Hắn nắm tay em có đau lắm không?
Cô lắc đầu:
- Em không sao, cảm ơn thầy.
Cô cúi đầu tạm biệt và rời đi.
Còn anh( thầy giáo) vẫn đứng đó nhìn theo hướng cô đi lẩm bẩm:
- Em đã lớn và xinh đẹp hơn trước rất nhiều rồi đó, Tuệ Nhi ạ.
Còn cô cũng có cảm giác vị thầy giáo này khá quen thuộc nhưng không nhớ là ai. Lắc lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ viển vông và ra đến cổng trường.
- Chắc giờ Mộc Linh đang rất điên đây, phải ra nhanh mới được.
Và Tuệ Nhi không biết rằng có một ánh mắt chứa đựng hận thù đang nhìn vào cô.
~ end chap ~