Chương 5
Từ khi Vân phụ phát hiện ra tâm tư xấu xa của mình, mấy ngày tiếp theo đều sống trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng, phân thân dựng thẳng hướng về phía nhi tửđang ở sát bên, mỗi lần cùng các nhi tửăn cơm nước trò chuyện xong thì, thí mắt đều sẽ phân bố ra *** dịch khiến cho y phục mỏng manh đều bị thấm ướt, buổi tối dù có tự an ủi bao nhiêu lần cũng không thể giảm bớt sự trống rỗng trong thí mắt, cả người đều tiều tụy đi thật nhiều.
Vân Bất Phàm và Vân Phi Dương nhìn ở trong mắt, để trên phân thân, hận không thể thao tử phụ thân cả ngày phát xuân.
Đảo mắt liền qua ba ngày, sáng sớm hôm nay Vân Bất Phàm và Vân Phi Dương cho thối lui toàn bộ người xung quanh hoa viên, hầu như chung quanh phòng ốc đều không còn hạ nhân, sau đó mời Vân phụđi ra ngoài, xem thành quả luyện võ gần đây của hai người.
Vân phụ cốý hảo hảo tẩy rửa thân mình, mặc lên y phục đơn bạc có chút trong suốt, biến chính mình thành bộ dáng biếng nhác mà mê người, ýđồ câu dẫn hai nhi tử!
Y đã bị dục vọng tr.a tấn lâu lắm rồi. Không muốn lại phải tiếp tục chịu đựng nữa.
Thời điểm Vân phụđi tới hoa viên, Vân Bất Phàm và Vân Phi Dương đã hừ hừ ha ha đối luyện.
Phi Dương tóc đen, quần áo phiên vũ, thân thể cường tráng bay lên hạ xuống, ánh mặt trời chiếu xuống những giọt mồ hôi khiến nó phát ra ánh sáng lấp lánh.
Vân phụ ngồi ở trong lương đình nhìn mà mê mẩn choáng váng.
Chỉ chốc lát sau y phục của hai người đều thấm đầy mồ hôi, cho nên bọn họ liền cởi y phục ra tiếp tục đánh đấm.
Đường cong cơ bắp của hai người đều phi thường hoàn mỹ, bộ dáng mê người không gì sánh được, từng quyền đánh tới đều triển khai ra sức mạnh và nét đẹp của nam nhân, còn có tiếng thở dốc khêu gợi, làm cho thân thể nhạy cảm của Vân phụ lại có phản ứng.
Vân Bất Phàm và Vân Phi Dương thấy đã không sai biệt lắm, liền song song thu tay lại, đi tới bên cạnh Vân phụ uống một ngụm lớn nước, nước trà dọc theo cơ thể rơi xuống dưới, hết sức có khả năng dụ dỗ Vân phụ.
Vân phụ triệt để ngây dại, nhìn chằm chằm nhi tử trước mắt, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, đầu lưỡi vôý thức vươn ra ɭϊếʍƈ môi, phát ra thanh âm rên rỉ mềm mại.
Vân Phi Dương cốý tới gần Vân phụ nói: “Phụ thân người làm sao vậy, mặt đãđỏ thành thế này rồi, có phải là do quá nóng hay không.” Nói rồi còn vươn tay xoa lên hai gò má hồng hồng của Vân phụ. Tiếp tục mê hoặc.
Vân Bất Phàm nhìn thoáng qua y phục trong suốt và Vân phụ gần nhưđã phát tao, triệt để không nhịn được, đẩy Vân Phi Dương ra rồi hôn lên đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch của Vân phụ, hai tay vuốt loạn lên phần lưng phía sau, thở hổn hển nói: “Phụ thân ta rất thích người… Người quá mê người rồi… Phụ thân cũng là như vậy đi…”
Vân Phi Dương vừa thấy tình thế không thể cứu vãn, cũng không nói nhảm nữa, bắt đầu ɭϊếʍƈ lộng lên lỗ tai Vân phụ.
Vân phụ bịđại nhi tử hôn có chút ngây người, sau khi nghe xong lời nói của hắn, liền cao hứng đến không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ cảm thấy mình và nhi tử tâm ý tương thông, nồng nhiệt đáp lại đại nhi tử, gắn bó dây dưa, bàn tay nhỏ bé *** xoa xoa lên ***g ngực của hai nhi tử.
“A…... Hảo nhi tử… Phụ thân hảo vui vẻ a… Phụ thân cũng thích các ngươi…” Vân phụ rên rỉ, phân thân trong y phục đứng thẳng lên, khoái cảm và vui sướng nhưđiện lưu đảo quanh toàn thân, thí mắt cũng bắt đầu phân bố *** dịch, rất nhanh liền thấm ướt y phục dưới thân.
Vân Bất Phàm và Vân Phi Dương cũng kích động không thôi, có thểđể cho phụ thân cam tâm tình nguyện tiếp thu chính mình làđiều tuyệt vời nhất, không cần dùng tới lời nói, mỗi người một bên, cách lớp y phục điên cuồng ʍút̼ lấy đầu nhũ của Vân phụ, đầu nhũ nhạy cảm cấp tốc sung huyết mà sưng to lên, càng thêm thuận tiện để hai huynh đệ ɭϊếʍƈ ʍút̼.
Hai huynh đệ liền lôi đại phân thân ra, kéo tay của Vân phụ qua, bao lấy phân thân đã sớm nổi lên gân xanh, mã mắt rỉ ra ái dịch dinh dính, vội vàng bộ lộng.
“… Úc…... Dương vật hảo lớn hảo nóng… Chậm một chút… Tay cầm không hết… Ân… Đầu ɖú hảo trướng… Ôô… Hảo thoải mái…” Vân phụ ngửa đầu rên rỉ, có chút không chịu được mà khóc nấc lên, phần y phục phía trước ngực đã bị nước bọt của hai nhi tử ɭϊếʍƈ ướt, chuyển thành thập phần trong suốt, đầu nhũđỏ tươi dựng thẳng đứng, hai bàn tay nhỏ bé không ngừng bộ lộng đại phân thân của nhi tử, hai chân mở lớn, phân thân bị bàn tay thô ráp của nhi tử xoa nắn, run rẩy phun ra một chút *** dịch, thí mắt càng thêm khó nhịn, kịch liệt co rút lại, chảy ra một cổ *** dịch, thậm chíđều tí tách rơi xuống mặt đất, y phục đã sớm bị thấm ướt.
Ba người thở hổn hển làm công việc trong tay mình, chỉ chốc lát sau Vân phụđã bắn trước, dịch thể vừa mới bắn ra đã bị hai nhi tử chia nhau ăn sạch.
“Hô… Phụ thân… Đến… Quỳ xuống ăn đại phân thân đi…” Vân Phi Dương cảm giác chính mình cũng đã muốn bắn, để Vân phụ quỳ xuống, nhét đại phân thân vào trong miệng của y, Vân phụ vội vã dùng hai tay đỡ lấy phân thân của nhi tử bảo bối, tham lam ɭϊếʍƈ ʍút̼, “Hảo phụ thân… Úc… Thực thoải mái… Cái miệng nhỏ nhắn của phụ thân ʍút̼ thật giỏi… Ân… Muốn bắn…” Nói rồi hắn cố sức trừu sáp phân thân vài cái, sau đó bắn vào trong miệng Vân phụ.
Cái miệng nhỏ nhắn của Vân phụ căn bản làăn không hết nhiều dịch thể như vậy, liền ngưỡng mặt vươn lưỡi ra hứng lấy dịch thể của nhi tử, nên bị hắn bắn đầy lên mặt.
“A… Thật nhiều…... Tinh dịch của nhi tử thật nhiều a… Ăn thật ngon…” Vân phụ ra sức nuốt hết dịch thể của nhị nhi tử, sau đó lại bịđại nhi tử kéo qua ăn đại phân thân của hắn.
“Cái miệng nhỏ nhắn của phụ thân hảo chặt… Hô… Hảo thoải mái… Thao tử người… Ân… Thao ch.ết cái miệng nhỏ nhắn của người…” Vân Bất Phàm nhét phân thân vào trong miệng của phụ thân rồi bắt đầu thao, hai tay đèđầu của Vân phụ xuống, cái mông đang buộc chặt trước sau trừu sáp, Vân phụ bị thao đến không thể khép miệng, nước bọt hòa với dịch thể ào ào chảy ra ngoài, phân thân lại đứng lên, thí mắt đói khát mấp máy không ngừng, chảy ra từng cổ từng cổ *** dịch.
“Đều cho người… Đều bắn cho người… A a a…” Bị cái miệng nhỏ nhắn *** đãng của Vân phụ ngậm lấy, rất nhanh Vân Bất Phàm liền bắn ra, cái miệng nhỏ nhắn bị phủđầy dịch thể, không ngừng trào ra bên ngoài, Vân Bất Phàm rút ra bắn tiếp, khuôn mặt nhỏ nhắn và tóc của Vân phụđều dính đầy một tầng dịch thể, tê liệt ngã xuống đất, cả người đều tản ra khí tức *** lãng.