Chương 48: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
edit: rồng
Rất nhanh, bầy rắn đã đến trước mặt, lúc này mọi người mới thấy rõ ngoại trừ phần lớn rắn màu đen, còn có một một vài con màu xanh, màu sắc rực rỡ, rắn ngũ sắc, bầy rắn có lớn có nhỏ, con lớn nhất không hề nhỏ hơn con chuột biến dị hình thể lúc nãy.
Trong lòng mọi người run như cầy sấy, thấy bầy rắn ngày càng gần mọi người đã không chịu được mà nhắm mắt, hai chân thì run lên, cho đến khi bầy rắn đụng phải trận pháp bị bắn ra. Mọi người đứng ở trong trận pháp phát ra tiếng kinh hô, ánh mắt nhìn về phía Tô Ngưng Mi vừa sợ hãi vừa cảm kích.
Có mấy con rắn đã đuổi theo lên trước mặt những người chạy thục mạng đó, lưỡi rắn (giống tim đèn) xèo xèo khạc, những người đó liền bị bầy rắn đuổi kịp vây quanh, cuốn lấy, ngã xuống đất, gào lên không dứt, dần dần không một tiếng động.
Trong trận pháp, những người nghe tiếng kinh hô kia mà toát mồ hôi lạnh, cũng âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn mình lựa chọn tin tưởng cô gái trong trận pháp này.
Hàng loạt bầy rắn đã trườn tới, đụng vào trên trận pháp sau đó bị bắn ra, rồi sau đó đi đường vòng tiếp tục trườn về phía trước. Tuy nói những con rắn này sẽ không làm hại được người ở trong trận pháp, nhưng có người lá gan nhỏ, ở trong trận pháp sợ phát run, ngay sau đó những người bên cạnh cũng đứng không vững, đụng vào trên người của Khang Tiểu Tĩnh.
Vốn dĩ là Khang Tiểu Tĩnh ở ngoài cùng nhất, bị va chạm như vậy, hơi đứng không vững, bị đẩy ra ngoài trận pháp, cô liền kêu lên, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, lại chợt cảm giác mình được ai đó kéo trở lại, sau đó bên cạnh lại vang lên tiếng kêu rên.
Khang Tiểu Tĩnh vừa mở mắt đã nhìn thấy Vu Hạo Tĩnh đẩy cô vào trong trận pháp, một cái chân của hắn bị đẩy ra khỏi trận pháp, bị vài con rắn biến dị cho quấn lên. Khang Tiểu Tĩnh kinh ngạc nhìn hắn, ánh mắt tràn ngập khó hiểu. Vu Hạo Tĩnh đau kêu lên một tiếng, lại nhanh chóng rụt chân về, cho dù như thế, trên đùi hắn chỉ sợ cũng bị thương là không nhẹ.
Khang Tiểu Tĩnh lo lắng nhìn bắp chân Vu Hạo Tĩnh, nức nở khóc, "Anh...... Anh không sao chứ, làm sao anh lại ngốc như vậy, biết rõ là em trả thù anh......"
Sắc mặt Vu Hạo Tĩnh hơi tái nhợt, ôm Khang Tiểu Tĩnh vào lòng, cười nói, "Anh nói rồi, sẽ không để cho em bị tổn thương...... Em yên tâm, Anh không sao."
Khang Tiểu Tĩnh tựa vào trong ngực Vu Hạo Tĩnh, cúi thấp đầu không biết đang nghĩ gì, chỉ có bả vai không ngừng nhấp nhô, còn mơ hồ có tiếng ngẹn ngào.
Khoảng nửa giờ sau bầy rắn đi hết, người trong trận pháp đều thở phào nhẹ nhõm, thần kinh cẳng thẳng cũng thư giãn ra. Nói cảm ơn với Tô Ngưng Mi, lúc này mới bước ra bên ngoài trận pháp, tìm chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi. Khang Tiểu Tĩnh cũng đỏ mắt nói cảm ơn với Tô Ngưng Mi, kéo Vu Hạo Tĩnh ngồi xuống một chỗ sạch sẽ, sắc mặt của Vu Hạo Tĩnh trắng bệch, môi bắt đầu tím đen.
Khang Tiểu Tĩnh bị dọa sợ, nước mắt rào rào chảy xuống, móc dao găm ra cắt ống quần dầm dề máu của Vu Hạo Tĩnh, phát hiện trên bắp chân của hắn tràn đầy dấu răng, nhiều chỗ còn sưng lên. Khang Tiểu Tĩnh nhìn những vết thương kia, che miệng khóc. Cô nhìn Vu Hạo Tĩnh đang dần dần hôn mê, dùng sức lay góc áo hắn, "Vu đại ca, anh tỉnh dậy đi, xin lỗi, em sai rồi, rất xin lỗi...... Thật ra thì em rất thích anh, yêu anh từ cái nhìn đầu tiên, ô ô ô, xin anh đừng có chuyện gì mà."
Tô Ngưng Mi nhìn tình huống bên kia, trong lòng có gì đó rất là lạ, nhưng lại không nói ra được là gì.
Khang Tiểu Tĩnh khóc suốt, căn bản không biết nên làm cái gì, nhìn thấy sắc mặt của Vu Hạo Tĩnh cũng bắt đầu đen lại, cô vô cùng sợ, nhào vào lồng ngực Vu Hạo Tĩnh khóc rống lên, "Làm sao đây, bây giờ nên là cái gì, Vu đại ca xin anh mà, mau khỏe lại có được hay không."
Đám người bên kia liên tục nhìn về phía Khang Tiểu Tĩnh, bị rắn biến dị cắn bị thương có cơ hội nhiễm virus cao và trở thành người vô dụng, bọn họ hơi lo lắng......
Có người tiến lên nhắc nhở Khang Tiểu Tĩnh, để cho cô cách xa Vu Hạo Tĩnh, nói không chừng người này sẽ trở thành zombie, bị Khang Tiểu Tĩnh khóc mắng đuổi đi.
Chân củaVu Hạo Tĩnh ngày càng sưng, còn mang theo khí độc, tất nhiên là bị trúng độc rắn, Khang Tiểu Tĩnh không để ý tới cái khác, cúi đầu bắt đầu hút máu độc trên đùi Vu Hạo Tĩnh hút ra.
Tô Ngưng Mi giật mình, thở dài.
Thể lực của Khang Tiểu Tĩnh sắp không chống đỡ được nữa, tựa vào trên người của Vu Hạo Tĩnh.
Không quá nửa canh giờ, màu xanh trên mặt của Vu Hạo Tĩnh cũng đã chuyển thành màu da bình thường, chỉ còn hơi nhợt nhạt. Hắn vừa mở mắt đã nhìn thấy Khang Tiểu Tĩnh tựa vào trong ngực hắn, liền ngồi thẳng người ôm Khang Tiểu Tĩnh, kết quả lại đột nhiên phát hiện tinh thần lực trong cơ thể mình dư thừa, hơn nữa thế nhưng đột phá từ cấp hai đạt tới cấp ba.
Vu Hạo Tĩnh tất nhiên không ngờ rằng mình bị rắn biến dị cắn bị thương cũng có chỗ tốt như vậy, liền mừng rỡ muốn chia sẻ tin tức tốt với Khang Tiểu Tĩnh. Chỉ là nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Khang Tiểu Tĩnh ở trong ngực, cuối cùng không nhẫn tâm, để cho tựa vào trong ngực tiếp tục ngủ.
Tô Ngưng Mi thấy Vu Hạo Tĩnh tỉnh lại chợt nhớ tới trong sách cũng có tình tiết giống như vậy, nhưng mà là Vu Hạo Tĩnh xảy ra cùng Trình Dung, lúc căn cứ bị thất thủ. Bọn Trình Dung chạy ra khỏi căn cứ, ở trên đường gặp rắn biến dị, Vu Hạo Tĩnh vì cứu Trình Dung mà bị rắn biến dị cắn bị thương, sau đó dị năng hệ hỏa cấp hai thành công đột phá cấp ba.
Nhìn bộ dang mừng rỡ như điên của Vu Hạo Tĩnh lúc này, có phải đã đột phá từ dị năng cấp hai lên dị năng cấp ba?
————
Lại nói Liên Cẩn Viên sau khi cùng Tô Ngưng Mi chia tay, lập tức dùng ngự kiếm bay về phía căn cứ, anh có chút phiền, thật ra hắn về để tìm giấy hôn thú bị gắn vào đầu giường mà mỗi ngày trước khi đi ngủ đều muốn thấy. Anh cũng biết là sau khi ra khỏi căn cứ này giấy hôn thú cũng hết hiệu lực rồi, nhưng anh vẫn muốn giữ gìn nó thật tốt, bởi vì đối với anh mà nói, đây là giấy hôn thú với người trong lòng của mình, chỉ có một, nên tuyệt đối không thể bỏ.
Không quá nửa giờ anh đã đến trên bầu trời căn cứ, từ bầu trời nhìn xuống, bên ngoài trụ sở một vòng đã bị bầy zombie và thú biến dị vây quanh, người ở bên trong muốn đi ra rất khó khăn.
Anh tìm được lầu dân cư mà lúc đầu ở một cách chính xác, lật tay một cái phi kiếm biến trở về lớn như bình thường rồi được bỏ vào trong không gian.
Nhà dân đã biến thành đống đổ nát, muốn tìm được giấy hôn thú nói thì dễ hơn làm.
Liên Cẩn Viên ném ra mấy lá bùa về