Chương 50: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
edit:rồng


Tô Ngưng Mi nhớ rằng trong nguyên tác có một người đàn ông rất dịu dàng phong độ lại trí thức, lúc mới xuất hiện cũng có dị năng hệ thủy cấp ba, người này chính là bạn trai thứ tư Trình Dung, Ôn Nhạn Kỳ. Trước mạt thế là một bác sĩ giải phẫu khoa ngoại, còn hiểu Đông Y, người rất tốt, lại rất dịu dàng. Sau khi mạt thế đến, người nhà của hắn đều bị nhiễm virus, chỉ còn lại mình hắn.


Thật ra thì Tô Ngưng Mi cảm thấy là tác giả sắp xếp đàn ông của Trình Dung đủ tất cả loại hình, tinh anh như Vu Hạo Tĩnh, âm nhu như Trâu Bái, thanh tú như Chu Dương, dịu dàng như Ôn Nhạn Kỳ, cuối cùng là đại tổng giám đốc lãnh khốc như nam chủ trong nguyên tác, thực lực cường đại, gia tộc cường đại!


Tác giả nhất định là mẹ đẻ của Trình Dung!


Lúc đầu đọc sách Tô Ngưng Mi thích nhất chính là Ôn Nhạn Kỳ, dịu dàng, tao nhã lễ độ, có tình cảm, phân rõ đúng sai. Cuối cùng bị Trình Dung tổn thương cũng chỉ dứt khoát chia tay, lưu lại bóng dáng cô đơn của hắn, Tô Ngưng Mi chợt nhớ tới miêu tả về Ôn Nhạn Kỳ cuối cùng trong sách.


Liên Cẩn Viên nắm tay Tô Ngưng Mi Thật chặt, cánh tay vô ý phải đụng ngực cô, cúi đầu nói nhỏ bên tai cô, "Em nhìn hắn làm cái gì, người đàn ông yếu đuối như vậy có gì để nhìn!" Tô Ngưng Mi tuyệt đối nghe hiểu yếu trong lời nói của anh là chỉ thân thể gầy yếu. Xác thực, thân hình người này không thể do với thân hình tràn đầy sinh lực của Liên Cẩn Viên, giờ phút này, hắn đang cười híp mắt nói cái gì với người bên cạnh..


available on google playdownload on app store


Cảm giác được ánh mắt của Tô Ngưng Mi, liền ngẩng đầu ánh mắt chạm nhau, hắn ngẩn ra, nở một nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời mùa thu, Tô Ngưng Mi cũng cười lại. Tô Ngưng Mi nhớ là trong sách, lí do mà bạn trai thứ tư Ôn Nhạn Kỳ thích Trình Dung, là bởi vì nhìn thấy Trình Dung đem đồ ăn của mình cho một đứa bé. Dần dần sau khi ở chung, hắn bị sự chấp nhất Trình Dung cảm động, cuối cùng yêu Trình Dung.


Tô Ngưng Mi nhìn người đàn ông cả người đều mang ý cười, cảm thấy không tin được là hắn sẽ không để ý những người đàn ông bên cạnh Trình Dung mà yêu Trình Dung. Đàn ông bình thường thì trong lòng phải không chấp nhận được chứ.


Trong sách Ôn Nhạn Kỳ không ghét ai, đối với bất kỳ người nào cũng đều rất tốt, cũng đã từng chữa trị ngoại thương cho Tô Ngưng Mi.


Đang suy nghĩ, trên đường nhỏ cách đó không xa lại có hai người đi tới, xa xa, Tô Ngưng Mi chỉ có thể nhìn thấy một người đàn ông ôm một người đi phía này, bên cạnh còn có một người phụ nữ tóc gợn sóng đi theo. d.đ.l.q.đ Mãi đến khi ba người đến gần, Tô Ngưng Mi mới kinh ngạc phát hiện rốt cuộc lại là người quen cũ, Trâu Bái, Trình Dung và Trình Văn Quân. Chỉ là, Trình Dung đã xảy ra chuyện gì? Nhìn có vẻ là bị thương không nhẹ, nằm trong ngực Trâu Bái mà nhìn như không còn hơi thở.


Trâu Bái, Trình Văn Quân cũng thấy hai người Tô Ngưng Mi và Liên Cẩn Viên, Trình Văn Quân sắc mặt đại biến, lôi kéo cánh tay Trâu Bái, nhỏ giọng nói: "Tên ma đầu đó cũng ở đây, chúng ta có nên đi chỗ khác hay không?"


Trâu Bái liếc nhìn cô gái sắc mặt nhợt nhạt trong ngực, lắc đầu một cái, ngoan ác nhìn Liên Cẩn Viên một cái, ôm Trình Dung đi vào trong trận pháp. Liên Cẩn Viên ác ý nhếch miệng, "Tôi chưa cho phép, ai cho anh mang người đàn bà này vào trong trận pháp của tôi?"


Trâu Bái dừng bước lại, quả nhiên nhìn thấy xung quan đống lửa bày bảy lá bùa, hắn nhỏ giọng mắng một câu, lại ôm Trình Dung đi tới chỗ đất trống ngồi xuống. Nhẹ nhàng đặt Trình Dung xuống dưới đất, nói với Trình Văn Quân: " Dì, con đi nhặt chút củi sẽ trở lại, nhiệt độ xuống thấp, Dung nhi có hơi lạnh, dì khoác áo khoác ngoài trong túi lớn của con cho cô ấy. Con sẽ về rất nhanh "


Trâu Bái đi nhặt củi phía sau núi, tay chân Trình Văn Quân luống cuống tìm một cái áo khoác trong túi lớn đắp lên người Trình Dung. Hình như Trình Dung rất đau, thấp giọng rên rỉ, Trình Văn Quân ngồi chồm hổm ở bên cạnh không biết phải làm sao, nghe âm thanh Trình Dung khổ sở liền bụm mặt khóc.


Tô Ngưng Mi cảm thấy kinh ngạc, Trình Dung đã xảy ra chuyện gì? Có phải lúc chạy ra khỏi căn cứ bị zombie quào trúng? Nhưng mà nhìn thì không phải như vậy. Cô ngửa đầu nhìn Liên Cẩn Viên, chân mày Liên Cẩn Viên cau lại, "Cô ta quấn anh nên anh cho cô ta một chưởng."


A, Tô Ngưng Mi đã rõ, vậy Trình Dung đúng là đáng đời.
Người đàn ông thân hình thon dài, mặt mũi ôn nhu, nghe Trình Dung rên rỉ thống khổ, xách bọc lớn trong tay, đi tới bên cạnh Trình Dung nói với Trình Văn Quân: " Xin chào, tôi là bác sĩ, có lẽ có thể giúp được."


Trình Văn Quân ngước mắt lên nước mắt lã chã, nhìn người đàn ông kia, bắt lấy cánh tay hắn, "Cậu là bác sĩ? Tốt quá rồi, cầu xin cậu nhất định phải cứu sống con gái của tôi, cầu xin cậu."
Tô Ngưng Mi biết mình đoán đúng rồi, người đàn ông này chính là Ôn Nhạn Kỳ.


Ôn Nhạn Kỳ hỏi, "Bị ngoại thương đúng không?"
Trình Văn Quân gật đầu, khiếp đảm nhìn Liên Cẩn Viên một cái, nghẹn ngào nói: "Đúng vậy, con gái của tôi rất hiểu chuyện, rất nghe lời, bị người xấu chưởng vào bả vai, bác sĩ, cậu nhất định phải cứu con gái tôi"


Ôn Nhạn Kỳ lấy tay kiểm tr.a bả vai Trình Dung, Trình Dung đang hôn mê rên lên một tiếng, mồ hôi trên trán rỉ ra. Ôn Nhạn Kỳ lại chẩn mạch cho Trình 






Truyện liên quan