Chương 53: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
edit:rồng
Đám người kia càng khẩn trương, ghìm súng chỉ vào Liên Cẩn Viên quát, "Nhanh thả người ra, nếu không đừng hòng thoát."
Liên Cẩn Viên cười hai tiếng, cười rợn cả tóc gáy, hiển nhiên là tính toán động thủ. Tô Ngưng Mi nhanh chóng kéo hắn lại, ngăn trước mặt anh, cười nói với mấy người đàn ông cầm súng, "Các vị thật xin lỗi, tôi...... Chồng tôi, tính tình của anh ấy không tốt, thịt và xăng vất vả lắm mới tìm được, nhìn thấy các ngươi muốn lấy đi, tính khí của anh ấy không chịu được, thật là thật xin lỗi...... a, vị đại ca đầu trọc kia sẽ không có chuyện gì, hôn mê một lát liền tỉnh lại."
Tô Ngưng Mi suy đoán trấn Phù Khẩu này đang bị khống chế, không phải quân đội cũng không phải là chánh phủ, phải là một thế lực, nhìn dáng dấp cổ thế lực này cũng không yếu, mấy người canh giữ ở đây liền có súng, thậm chí cô có thể cảm nhận được linh khí dao động trên mấy người trong đó, linh khí này chắc là tinh thần lực trong cơ thể dị năng giả, cô có thể cảm nhận được.
Một người đàn ông cạo đầu đinh trong đó nhìn tên đầu trọc dưới chân Liên Cẩn Viên, đá hắn, tên đầu trọc không động đậy chút nào, tên đầu đinh nhíu mày, “Tại sao anh ta lại giống như đã ch.ết vậy!”
Tô Ngưng Mi vội vàng khoát tay, "Đại ca anh yên tâm, khẳng định là hắn chưa ch.ết!" Lại quay đầu nhìn Liên Cẩn Viên khóe miệng cũng toét đến sau lỗ tai, đẩy hắn một cái, “Này, mau đánh thức người ta”.
Liên Cẩn Viên cười híp mắt đáp một tiếng, khom lưng gáy tên đầu trọc trên đất lên, ót tên đầu trọc trầy trụa, khuôn mặt máu, làm mọi người sợ giật mình. Liên Cẩn Viên nắm vạt áo hắn, vỗ mặt hắn, "Tỉnh!"
Đầu trọc không có động tĩnh, Liên Cẩn Viên nặng nề một cái tát vỗ xuống, tên đầu trọc cũng tỉnh lại, trừng mắt nhìn Liên Cẩn Viên, ngoài miệng mắng một câu, con mẹ nó tao phải đánh, đầu đinh kéo áo đầu trọc lại,, "Đại Long, dừng tay! Đừng gây chuyện!"
Đầu trọc phun máu lên mặt đất, mắng, " ĐxxCM, người nào gây sự, là do hắn đánh trước!”
Liên Cẩn Viên nói: " là do các các người cướp đồ trước”.
Đầu trọc nghe thấy lời này lại mắng, "Ta □ mẹ, ai giành đồ của các người, hiện tại Phù Khẩu trấn là của lão đại của chúng ta rồi, muốn đi vào phải đem đồ để lại, không muốn đi vào thì cút cho ông!"
Sắc mặt của Liên Cẩn Viên trầm xuống, kéo lấy cổ áo sau lưng đầu trọc, kéo hắn đến trước mặt, cúi đầu nhìn hắn, "Ngươi thử mắng lại xem!”
Tên đầu trọc tức không chịu được, lai tức tối muốn mắng to, đầu đinh bất đắc dĩ lôi hắn, "Đại Long, tốt lắm, nhanh, ngươi coi chừng trạm thu lệ phí đi."
Lúc này đầu trọc bất đắc dĩ trợn mắt nhìn Liên Cẩn Viên, đi tới trạm thu phí.
Lúc này đầu đinh mới lên tiếng, nói: “thật xin lỗi, vừa rồi là hiểu lầm, người anh em của tôi không có xấu, chính là tính cách hơi nóng nảy. Vừa rồi người anh em của tôi cũng đã nói rõ quy củ, bây giờ trấn Phù Khẩu là của lão đại chúng tôi, mọi người muốn đi vào hay đi qua đều phải giao đồ, nếu không chỉ có thể nói xin lỗi”. (rồng: t cảm thấy đầu đinh với đầu trọc thật dễ thương <> ><)
Tô Ngưng Mi cười nói, "Vậy không biết là theo luật thì nên đóng như thế nào? Vừa rồi huynh đệ của anh gấp gáp muốn khiêng đồ đi như vậy, tôi...... ông xã của tôi hiểu lầm, nên mới động thủ."
Khuôn mặt anh tuấn của Liên Cẩn Viên ở bên cạnh tràn ngập nụ cười, nghe Tô Ngưng Mi lại gọi anh là ông xã, hận không thể lập tức ôm cô, hôn hai cái.( rồng: nam chính của chúng ta, thật là ( =3)//)
Đầu đinh nói: " một người mười ký đồ ăn, bất cứ loại đồ ăn nào, chỉ cần đủ mười ký là có thể thông qua. Nếu thức ăn không đủ phải vào