Chương 80: Thiếu
Editor: Sư Tử Cưỡi Gà
Beta: White Silk-Hazye
Đậu Đậu cũng cảm thấy nguy hiểm từ nơi xa, đứng lên, rống về phía trời không. Tiếng của Đậu Đậu vang rền, mọi người đều thức dậy, đương nhiên cũng nhìn thấy một đám đen kịt che phủ vầng trăng đêm.
Có người đã bất chợt kinh hô: “Đây là thứ gì vậy? Mọi người mau dậy đi, có chim bay tới này.”
Tô Ngưng Mi vừa chạy về phía họ, vừa quát: “Tranh thủ thời gian, toàn bộ dị năng giả đứng phía trước, người thường lui ra sau, có chim biến dị bay tới, bên trong có Mèo Đầu Ưng biến dị cấp 5.”
Mọi người vừa nghe, sắc mặt biến đổi, nếu là chim biến dị bình thường cũng không đến nỗi, thế nhưng trong đó có một con biến dị cấp 5, mạt thế đã được ba năm mà chưa từng gặp thú biến dị cấp 5 thế này.
La An Hoa cũng chạy tới, sắc mặt khó nhìn: “Cô Tô, cô đã nhìn rõ ràng chưa, thật sự có chim biến dị cấp 5 sao?”
Vẻ mặt Tô Ngưng Mi nặng nề, khẽ gật đầu, chim biến dị cấp 5, không dễ gì đối phó được, chỉ sợ lần này thương vong sẽ vô cùng thê thảm. La An Hoa lập tức quay lại hô lớn về phía nhóm người: “Tất cả dị năng giả cấp 4 tập trung đối phó với Mèo Đầu Ưng biến dị cấp 5 kia, những dị năng giả còn lại đối phó với những thứ khác, mặt khác mọi người đừng hoảng hốt, cố hết sức tận dụng vũ khí trong tay...”
Lập tức, tất cả dị năng giả cấp 4 đều chạy tới, những dị năng giả còn lại cũng trong tư thế phòng thủ sẵn sàng. Xa xa đám chim đen kịt kia đã bay tới, kêu ré lên inh ỏi, khiến ai nấy đều đau hết cả màng tai.
Tô Ngưng Mi không đợi chúng nó vào, đã phóng ra một tia chớp, lập tức có Mèo Đầu Ưng rớt xuống. Tô Ngưng Mi ném từng cột sét và quả cầu lửa lên bầu trời, những loài chim kia sợ lửa, cũng biết Tô Ngưng Mi không thể trêu vào, nên chúng chuyển sang tấn công những người khác.
Tô Ngưng Mi lập tức phi thân nhảy về phía Mèo Đầu Ưng biến dị cấp 5 kia, hình thể của con Mèo Đầu Ưng biến dị này rất lớn, sức mạnh, tốc độ đều hơn hẳn so với những con Mèo Đầu Ưng biến dị khác, hơn nữa đã tiến hóa được dị năng, tiếng rú bén nhọn vang lên, một lưỡi dao gió bay về hướng Tô Ngưng Mi.
Năng lực của thú biến dị cấp 5 không thua gì tu vi Kết Đan Kỳ, Tô Ngưng Mi thuận thế lăn một vòng tránh khỏi lưỡi dao gió, ném một cột sét vào con Mèo Đầu Ưng kia. Mèo Đầu Ưng này đã có trí khôn, rất dễ dàng tránh được.
Những dị năng giả cấp 4 khác cũng đều bước lên hỗ trợ, Tô Ngưng Mi giữ lại một nửa, một nửa còn lại bảo họ đi đối phó với Mèo Đầu Ưng biến dị khác.
Miêu Đầu Ưng biến dị cấp 5 rất khó đối phó, sau nửa tiếng mọi người vẫn đang chống chọi với Mèo Đầu Ưng biến dị cấp 5, thậm chí Tô Ngưng Mi còn bị lưỡi dao của Miêu Đầu Ưng này làm bị thương cánh tay, những dị năng giả khác cũng bị thương, tuy thế con Mèo Đầu Ưng này cũng không khá khẩm hơn, trên thân nó cũng hiện đầy các vết thương lớn nhỏ, chỉ có điều đều là những vết thương ngoài da, không trí mạng.
Đang chiến đấu, đột nhiên toàn thân Tô Ngưng Mi run lên, chợt không chú ý đã bị lưỡi dao gió của Miêu Đầu Ưng bổ vào ngực. Hàn Bảo, Tưởng Nhật, Tưởng Nguyệt, Trần Kiều Kiều đều kinh hãi, mặt biến sắc, xông đến chỗ Tô Ngưng Mi...
Tô Ngưng Mi ôm ngực, nói: “Tôi không sao, đừng phân tâm, tranh thủ thời gian tiếp tục giữ vững, Liên Cẩn Viên ở cách đây không xa đang chạy sang bên này.”
Nhóm Hàn Bảo nghe vậy, lập tức thở phào nhẹ nhõm, Hàn Bảo tranh thủ lúc mọi người đang chống chọi với Miêu Đầu Ưng, đỡ Tô Ngưng Mi lên. Tô Ngưng Mi khoát tay: “Bảo Nhi, tớ không sao, cậu đi giúp mọi người đi.”
Hàn Bảo nhẹ gật đầu, lập tức xông tới. Tô Ngưng Mi ổn định tâm trạng, tập trung tinh thần khống chế không gian, đến khi Liên Cẩn Viên từ trong không gian đi ra khu rừng gần đây, lúc này Tô Ngưng Mi mới thở phào nhẹ nhõm. May mắn có thể để cho Liên Cẩn Viên ra ở chỗ các đây khoảng vài cây số, nếu không thật không biết phải giải thích thế nào.
Vừa rồi cô cũng nhận ra, trong không gian, Liên Cẩn Viên đã tỉnh, cho nên Miêu Đầu Ưng mới đánh trúng cô. Bị thương ở ngực, Tô Ngưng Mi cố chịu đau nhìn tình hình chiến đấu bên kia. Nhiều dị năng giả cấp 4 đang vây quanh Miêu Đầu Ưng biến dị cấp 5, ở những chỗ khác tình hình chiến đấu cũng không khả quan hơn, người thường đã thương vong đến vài trăm người rồi...
Đang nghĩ ngợi, khí tức của Liên Cẩn Viên đã đến gần, khi Tô Ngưng Mi quay lại thì Liên Cẩn Viên đã ngồi xổm ở trước mặt của cô, sắc mặt anh cũng thay đổi, trên gương mặt anh tuấn chứa đầy lo lắng và bối rối, nhìn vùng ngực bị chảy máu của Tô Ngưng Mi, cau mày. Tô Ngưng Mi nhìn dáng vẻ của anh thì biết anh đã thành công đột phá Kết Đan Kỳ đạt đến Nguyên Anh, cười với anh: “Cẩn Viên, chúc mừng anh.”
Liên Cẩn Viên không nói gì, cúi đầu hôn lên trán Tô Ngưng Mi, đứng dậy với toàn thân lệ khí xông vào trận chiến bên kia. Tô Ngưng Mi trông thấy Liên Cẩn Viên dường như đang nói gì đó với Tiêu Linh Vũ, Tiêu Linh Vũ nhìn thoáng qua đây, khẽ gật đầu rồi đi đến.
Liên Cẩn Viên đã đạt đến tu vi Nguyên Anh kỳ, Mèo Đầu Ưng biến dị cấp 5 chẳng là gì với anh, một mình anh là có thể giải quyết nó.
Đối với Liên Cẩn Viên vừa đến, mọi người đều khó hiểu, khí tức của người này quá mạnh mẽ, hơn nữa đi trên đường gần một năm mà chưa từng thấy qua người đàn ông này, giờ đây anh đột nhiên xuất hiện khiến tất cả mọi người sững sờ. Liên Cẩn Viên nói mọi người đi đối phó với những Mèo Đầu Ưng biến dị khác, để con cấp 5 này lại cho anh.
Tuy La Hoa An không biết Liên Cẩn Viên, nhưng cũng biết lúc trước trong căn cứ có người này, nhưng lúc rời đi thì không thấy xuất hiện, hôm nay đột nhiên có mặt ở đây, còn có cảm giác áp bách mạnh mẽ trên người anh ta, lập tức khiến La Hoa An hạ lệnh đi đến hỗ trợ những người khác.
Tiêu Linh Vũ đã đi đến trước mặt Tô Ngưng Mi, nhìn xuống kiểm tr.a miệng vết thương của cô, nói: “Anh ta đã bế quan xong, hiện tại con Mèo Đầu Ưng biến dị cấp 5 chẳng là uy hϊế͙p͙ gì với anh ta, cho nên bảo tôi đến trị thương giúp cô. Cô cảm thấy thế nào? Không sao chứ?”
Tô Ngưng Mi lắc đầu: “Không sao, hay là tranh thủ thời gian trị liệu đi, lần này có quá nhiều người bị thương, tôi sợ anh và Tiểu Nghiên sẽ bận tối mặt đấy.”
Tiêu Linh Vũ không nói thêm gì nữa, đưa tay bao phủ vết thương của Tô Ngưng Mi, Tô Ngưng Mi chỉ cảm thấy chỗ vết thương khá ấm, cũng không còn cảm thấy đau đớn nữa. Rất nhanh, Tiêu Linh Vũ đã trị hết toàn bộ vết thương cho cô, Tô Ngưng Mi bảo anh ta và Mục Tiểu Nghiên tiếp tục trị liệu cho những người khác, còn mình thì chạy vội tới