Chương 84: Thiếu
Editor: White Silk-Hazye & LeeMon
Beta: Sư Tử Cưỡi Gà & Tịnh Hảo
Trên người Liên Cẩn Viên tỏa ra hơi thở âm lãnh khiến cho ba Liên mẹ Liên sợ hãi, mặc dù bọn họ không thích Liên Phàm Kiệt, nhưng nếu Cẩn Viên giết ông ta ở trong tộc thì cũng sẽ rước lấy rất nhiều phiền phức, hai người đang muốn ngăn cản, Tô Ngưng Mi đã từ đứng lên, gọi: "Cẩn Viên."
Liên Cẩn Viên quay đầu lại nhìn cô, Tô Ngưng Mi mỉm cười với anh, sau đó từ đi tới bên cạnh anh, nắm lấy tay anh, véo nhẹ vào lòng bàn tay của anh. Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Tô Ngưng Mi, biểu cảm của Liên Cẩn Viên cũng dịu xuống.
Liên Phàm Kiệt nhìn thấy vậy, trong lòng vừa tức vừa giận. Nói trắng ra, ông ta vội tới tìm cả nhà họ gây phiền toái, chuyện hơn ba năm trước thật ra ông nhớ rất rõ, khi đó ông đã mất hết thể diện ở trước mặt người trong tộc, ông ta vẫn không thể nào quên được cảnh tượng khi Liên Cẩn Viên đột nhiên xuất hiện đã là tu sĩ Kết Đan Kỳ. Ông ta không hiểu tại sao vốn dĩ trí lực và tu vi của nhà chú hai vô cùng bình thường, ấy thế mà bỗng nhiên tăng vọt lên.
Liên Phàm Kiệt nhìn người phụ nữ trước mắt này, trong lòng cảm thấy là lạ, nhìn động tác nhỏ giữa bọn họ, Liên Phàm Kiệt hừ: "Quả nhiên là không có giáo dục, trước mặt mọi người còn không biết xấu hổ thế cơ đấy!"
Trong nháy mắt, sắc mặt Liên Cẩn Viên đã có chút hòa hoãn giờ đây đột nhiên trở nên rét lạnh, Tô Ngưng Mi kéo tay anh, nhìn về phía Liên Phàm Kiệt, cô nhìn ra được tu vi của Liên Phàm Kiệt chỉ là hậu kỳ Trúc Cơ, tất nhiên sẽ không nhìn thấu được tu vi của cô, cô cũng không nói ra, chẳng qua đột nhiên phóng ra uy áp của mình.
Uy áp của Tô Ngưng Mi chỉ khóa chặt một mình Liên Phàm Kiệt, Liên Phàm Kiệt vốn còn muốn mở miệng sỉ nhục vài câu, đột nhiên xuất hiện uy áp khiến cho ông ta không có chú ý, đột nhiên quỳ xuống. Sắc mặt ông ta trắng bệch nhìn về phía Liên Cẩn Viên, ba Liên mẹ Liên, cuối cùng ông ta phát hiện uy áp này hoàn toàn không phải do bọn họ phóng ra, lúc này mới nhìn về phía Tô Ngưng Mi đang đứng song song với Liên Cẩn Viên.
Vẻ mặt của ông hoảng sợ, không thể tin lắc đầu: "Làm sao có thể! Tại sao cô ta có thể là người tu chân."
Tô Ngưng Mi không nói gì, chẳng qua chỉ dần dần tăng thêm uy áp trên người Liên Phàm Kiệt, Liên Phàm Kiệt dần dà không chịu nổi, sắc mặt trắng bệch, hai tay chống xuống đất rồi bắt đầu nhũn người ra, mồ hôi trên trán cũng rơi xuống từng giọt, cho đến cuối cùng không kiên trì được, cả người ngất đi, lúc này Tô Ngưng Mi mới thu hồi uy áp của mình, áy náy nhìn về phía ba Liên mẹ Liên.
Mẹ Liên bước lên kéo tay của Tô Ngưng Mi, cười nói: "Không trách con, là ông ta tự làm tự chịu, được rồi, con tiếp tục ăn sáng với ông bà ngoại đi, mẹ với ba con đưa ông ta quay về."
Tô Ngưng Mi gật đầu, ba Liên xách Liên Phàm Kiệt đang hôn mê ra ngoài, ba Liên nâng Liên Phàm Kiệt lên ném thẳng vào cửa nhà ông ta, cuối cùng gõ cửa rồi rời đi.
Liên Yến Phỉ nghe thấy tiếng gõ cửa nên đi ra xem, phát hiện Liên Phàm Kiệt té xỉu trước cửa nhà, cô ta sợ hết hồn, ngồi xổm xuống lay Liên Phàm Kiệt: Ba, ba, ba mau tỉnh lại."
Sau khi Liên Phàm Kiệt được Liên Yến Phỉ và con trai Liên Phong mang vào nhà, không bao lâu đã tỉnh lại, ánh mắt Liên Phàm Kiệt nhìn về phía Liên Yến Phỉ vô cùng không tốt, tức giận nói: "Yến Phỉ, không phải con nói người phụ nữ kia là một người bình thường sao? Tu vi của cô ta..." Nghĩ tới dáng vẻ mất thể diện vừa rồi, Liên Phàm Kiệt chỉ muốn nổi giận, hai đứa con trong nhà, con trai không có tiền đồ, bây giờ tu vi vẫn còn là Luyện Khí trung cấp, Yến Phỉ là đứa con ông nhặt được, tư chất không tệ, bây giờ mới hơn hai mươi tuổi tu vi cũng đã đến sơ kỳ Trúc Cơ. Ông cũng biết tâm tư của con gái đối với Liên Cẩn Viên, không phải là con gái ruột, nên kết hôn với Liên Cẩn Viên chẳng sao cả, ông cũng ôm ý nghĩ này, ông cảm thấy tu vi của cả nhà Liên Cẩn Viên đột nhiên tăng mạnh có hơi quái dị, hi vọng sau khi Yến Phỉ đến nhà của bọn họ sẽ biết được lý do vì sao, ai ngờ đến khi Liên Cẩn Viên đột nhiên quay về nói là muốn kết hôn, đàn gái lại còn là một người tu chân có tu vi không thua kém gì nó.
Liên Yến Phỉ nói: "Ba, ba nói gì, chẳng lẽ cô ta là người tu chân?"
Liên Phàm Kiệt cười lạnh: "Còn không phải sao, tu vi ít nhất là Kết Đan Kỳ trở lên."
Sắc mặt của Liên Phi Yến trắng bệch, thì thào nói: "Làm sao có thể, cô ta trẻ như vậy làm sao tu vi có thể được như thế."
Liên Phàm Kiệt hừ: "Ba còn có thể lừa con sao! Con mau nghĩ cách đi, dù thế nào đi nữa cũng không được cho Liên Cẩn Viên và người phụ nữ kia kết hôn, ba